Teya Salat
Yêu Nữa Được Không

Yêu Nữa Được Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326445

Bình chọn: 9.00/10/644 lượt.

ua khiến họ muốn ngấu nghiến, vội vàng trao nhau những nụ hôn ấy hơn. Trông nó lãng mạn và tuyệt vời làm sao. Khoa Nam nhìn Bảo Yến, Tuệ Lâm thúc nhẹ vào ngực anh :

- Sao không nói gì với người ta hết vậy ?

- Đó không phải là phong cách của anh.

- Bảo Yến yêu anh lỗ thật.

- Chưa yêu thì chưa biết đâu nhé, nhóc con !

Nam nháy mắt với Tuệ Lâm, cô nàng xì lên một tiếng rồi ra ngoài trước đợi Bảo Yến. Đợi Tuệ Lâm đi khuất rồi Khoa Nam mới tiến lại gần Bảo Yến và nói :

- Em làm sao vậy ?

- Em không sao hết.

- Chúng ta đã ở bên nhau gần hai tuần. Em vẫn chưa tin anh thật lòng sao?

- Em không biết.

Khoa Nam thở dài, nhìn Bảo Yến, anh nói :

- Khoảng cách có thể nói lên rất nhiều điều. Khoảng cách sẽ làm người ta xa nhau hơn nếu cả hai không đặt niềm tin cho nhau hoặc không tin tưởng nhau. Và ngược lại, khoảng cách có dài bao xa, rộng bao nhiêu thì cũng chỉ có thể làm hai tâm hồn xích lại gần nhau hơn nếu hai người đó dành cho nhau một tin yêu đích thực. Không nghi ngờ, không e sợ bất cứ những gì mà khoảng cách đem lại.

- Vậy anh đang nghĩ khoảng cách sẽ làm hai chúng ta theo xu hướng nào ?

- Anh không biết, Bảo Yến à ! Vấn đề là em phải tin anh !

- Em đã tin anh 2 năm rồi. Em suýt quên mất anh là ai nếu như lần này anh không trở về.

- Chúng ta vẫn nói chuyện thường xuyên trên mạng, em điên hay sao mà nói như vậy ?

- Em không điên. Em chỉ thực tế thấy rằng anh chẳng nghiêm túc trong khi thì em cứ mỏi mòn chờ đợi. Lần này rời Việt Nam thì bao lâu nữa anh mới trở lại ? Trong khi tuổi xuân của em thì mỗi ngày mỗi đi mà nó thì không thể chờ anh.

- Anh còn sự nghiệp. Em phải thông cảm cho anh chứ !

- Sự nghiệp và em. Anh có thể chọn cả hai không ? Sự nghiệp có thể chờ anh từng bước chinh phục cho đến ngày anh thành công, nhưng thời thanh xuân của em thì vụt đi nhanh hơn rất nhiều. Nếu anh quá quan trọng sự nghiệp của mình thì thôi, anh đừng trở về Việt Nam tìm em nữa. Đó chỉ như là gánh nặng của anh thôi !

- Nếu em đã nói vậy thì anh cũng không còn gì để nói. Chia tay đi !

- OK ! Chia tay thì chia tay !



Hai người hai lối đi. Sân bay hàng nghìn người qua lại nhưng hai người hai lối làm sân bay thêm một mảng u uất, chia tay vì thiếu niềm tin dành cho nhau hay thực sự tình yêu đó vẫn chưa lớn đến mức độ cần thiết. Nam đã gieo biết bao niềm vui và hi vọng về một gia đình hạnh phúc trước mắt Yến, để rồi cô cũng say đắm trao hết những gì quý nhất đời con gái cho anh. Và kết thúc cho thời gian đẹp trong mơ ấy là một lời chia tay lạnh lùng mà người đàn ông những tưởng sẽ mang lại hạnh phúc suốt đời cho cô thốt lên. Yến thấy mình thất bại vô cùng. Tuệ Lâm lái xe, hỏi Bảo Yến :

- Sao ? Có thực hiện được những nụ hôn lãng mạn ấy không ?

- Cậu nghĩ nó sẽ xuất phát từ anh cậu à ?

- Sao vậy ?

- Không có gì. Lái xe đi !

Lâm vẫn phải đến M&N xem xét tình hình công ty dù ở công ty mẹ đã chuyển người khác đến thay thế Khiết Nhã trong thời điểm này nhưng Tuệ Lâm vẫn là một thành viên được Nhã bổ nhiệm chịu phụ trách quản lí và sắp xếp các mặt hàng mới, sao cho vừa mắt. Công việc cuối năm bận rộn khiến cô cũng quên hẳn chuyện chơi bời thâu đêm hay nghĩ vở vơ đến những chuyện mà cô cho là không đâu. Đã gần chiều, mọi người đã bắt đầu đổ ra đường chuẩn bị chơi Noel. Cái lạnh se se ở miền Nam không đến nỗi quá khắc nghiệt, cái lạnh đó chỉ khiến người với người xích gần nhau hơn mà thôi. Bảo Yến từ sau khi tiễn Khoa Nam về thì tinh thần khó đoán, vui buồn lẫn lộn lại hay nổi cáu. Hôm nay lại là Noel, nếu không ngồi ở nhà chat với Khoa Nam thì cũng đi say sưa chè chén với lũ bạn trong trường Đại Học. Lâm nghĩ thế, cho nên cô định bụng, dù muốn hay không cũng phải lang thang một mình đêm Noel rồi.

Duy không nghĩ công việc của anh hôm nay hoàn thành sớm và đúng giờ. Nhưng có vẻ như công việc hôm nay muốn được hoàn thành xong sớm thì phải. Cố làm chậm thế nào thì nó cũng kết thúc. Nhìn đồng hồ rồi lại nhìn điện thoại, ngó qua lịch làm việc. Chợt nhận ra rằng Duy cũng không có kế hoạch đón lễ Noel nào ra trò. Sau vài lần lấy điện thoại ra rồi lại để xuống bàn, nghĩ ngợi một lúc, anh cầm điện thoại lên và điện thoại cho Tuệ Lâm. Cũng may đầu bên kia nhấc máy ngay :

- Là anh đấy à ?

- Chào cô.

- Có chuyện gì thế ?

- À … Chỉ muốn nói Merry Christmas thôi mà !

- Cảm ơn. Giáng Sinh vui vẻ !

- Cô không đi chơi à ?

- Chắc là không. Xong việc thì tôi về nhà !

- Mấy giờ cô tan ?

- Khoảng 7 giờ.

- Vậy là còn 30’ nữa à ?

- Chắc là vậy. Còn anh ?

- Núi công việc chắc giam tôi ở trong phòng này tới khuya.

- Vậy thôi chào nhé !

- Chào !

Làm gì có núi công việc nào ? Anh chàng đã xong việc từ sớm. Duy đứng dậy và rời khỏi công ty !...

L