
khi hắn nhìn cô nói lại một lần nữa. – “Tô tiểu thư, không nhớ tôi?”.
A~ đúng rồi. Là hắn – Hoàn Nghiên. Là bác sĩ lần trước đã giúp cô. Cô
biết mình được cứu rồi, cả người mềm nhũn ngã vào lòng ngực hắn, miệng
không nói được gì.
Tư Hoàng bước ra nói chuyện – “Cậu là ai?”
Đúng rồi, hắn chỉ là một bác sĩ nhỏ nhoi, ai mà biết được danh của hắn.
Hoàn Nghiên là bác sĩ đầy tài năng, nhưng tính tình có hơi cổ quái,
ngoài công việc làm ở bệnh viện ra, hắn còn có cả một phòng thí nghiệm
nghiên cứu những thứ rùng rợn, kì quái. Hắn không thích vinh hoa phú
quí, chỉ muốn được làm và nghiên cứu những gì mình thích.
“Ông chủ Hứa, không biết tôi cũng không sao, nhưng chắc hẳn ông biết
Quan Hạo Thần của tập đoàn Quan thị chứ?” – Điều này hắn đã quen lắm
rồi, ngay cả hắn, lần nào đi chơi gặp chuyện cũng điều mượn danh người
bạn này ra oai.
Hoàn Nghiên nói tiếp – “Cô gái này là người của Quan Hạo Thần, tôi chỉ
là muốn giúp các người thôi, tốt nhất đừng đắc tội với cô gái này”
Con gián đen lên tiếng – “Tao khinh, nếu thật là người của hắn, mà lại
lưu lạc đến chổ này sao, chắc cũng là đã chán nên quăng vào đây thôi”
“Mày là ai bọn tao còn không biết, sao mà tin lời nói khoát của mày
được” – Con gián ốm teo bị bể đầu lúc này lên tiếng, máu trên đầu thì
cũng chảy chưa ngừng.
“Không tin, thì để tôi gọi cậu ấy đến, sao hả?”
Con gián mập tức chịu không nổi cũng đứng ra chỉ trích – “Ông chủ Hứa,
ba người bọn tôi ông cũng biết là không nên đắc tội, chẳng lẽ ông tin
lời thằng nhãi này”
Tư Hoàng băn khoăn, ba tên này là khách nước ngoài, họ cũng là dân làm
ăn có tiếng tăm trong kinh doanh kể cả trong hắc đạo đúng là không đắc
tội được. Nhưng mà Tư Hoàng tin rằng tên nhãi này cũng không dám bịa
chuyện gạt người. So với ba người này, thì Tư Hoàng càng không dám động
tới Quan Hạo Thần, đặc biệt là người phụ nữ của hắn, biết đâu hắn điên
lên cho người ủi sập cái bar này. Nghĩ nghĩ một hồi, Tư Hoàng lên tiếng.
“Tôi cho cậu 15 phút” – Nói xong Tư Hoàng ngồi xuống ghế sofa, rồi phân phó những người khác về chổ ngồi tiếp tục cuộc vui.
Hoàn Nghiên lấy điện thoại gọi cho Hạo Thần, chuông vừa vang lên một
tiếng là đã có người bắt máy. Hoàn Nghiên lập tức nói – “Hạo Thần, tôi
tình cờ gặp Tô tiểu thư ở bar Tư Hoàng, cậu có 15 phút để đến cứu cô
ấy.”
Nói xong Hoàn Nghiên tắt máy. Đầu dây bên kía, Hạo Thần như muốn phun
lửa, cô đúng là không biết sống chết, dám bước chân vào bar Tư Hoàng.
Được rồi, là cô may mắn gặp được Hoàn Nghiên, nếu không đã bị kẻ khác ăn tươi nuốt sống. Để xem lần này cô có biết sợ không, ngày nào cô chưa là của hắn thì quả thật hắn không yên lòng mà. Tô Nhược Thi, cô là con
ngốc mà.
Nhược Thi đang ngồi cùng Hoàn Nghiên trên ghế sofa đối diện chổ Tư
Hoàng, cô thấy Hoàn Nghiên sao không chút lo sợ, thật Hạo Thần sẽ đến
chứ? Mà đến hay không đến thì cô cũng chết chắc, lần này cô gây ra họa
lớn mà. Nhìn xéo qua thấy ba con gián đang ngồi miệng không ngừng chửi
rũa làm cô muốn điên cái đầu.
OANH – Tiếng động phát ra như tiếng bom oanh tạc, nhưng thật ra là tiếng đạp cửa thật mạnh của một người.
Hoàn Nghiên mắt sáng ngời đứng dậy dang hai tay ra – “Bạn tốt, rất đúng giờ, ôm cái nào.”
Hạo Thần làm lơ hắn đi đến chỗ Nhược Thi nhìn chằm chằm cô, mà cô thì giờ này thật chột dạ, chẳng dám ngẫng mặt lên nhìn hắn.
Hạo Thần nói – “Ông chủ Hứa, người phụ nữ của tôi có gây cho ông thiệt hại gì không?”
Lúc này Tư Hoàng mới rõ mọi chuyện Hoàn Nghiên nói là sự thật, ông ta
đứng dậy – “Không lớn lắm Quan tổng, nhưng tôi e ba người này sẽ không
bỏ qua, nếu cậu đã đến đây thì tôi cũng không cần quản nữa, cậu cứ tự
nhiên”.
Nói xong, hắn ra dấu cho mấy tên bảo vệ lui ra, còn mình thì cũng đi mất dạng, để lại ba con gián kia.
Hạo Thần ngồi xuống ôm cô vào lòng, hắn thấy được cô đang run, cũng biết sợ sao? Liếc nhìn qua ba con gián thối, nói – “Là các người?”
Ba con gián kia lúc này mới giật thót – “Chào … chào Quan tổng, là cậu thật sao?”
Thật ra, ba con gián này là đối tác mới của công ty, dự định vài ngày
sau sẽ kí hợp đồng làm một dự án lớn, cần phải có sự đầu tư của tập đoàn Quan thị thì mới thành công lớn được, chỉ không ngờ lần này cả ba người lại đắc tội ngay người phụ nữ của hắn.
Con gián đen – Jimmy
Con gián ốm teo – Jeft
Con gián mập – Phip
Jimmy lên tiếng trước – “Quan tổng, cậu xem, cô ấy cũng đã gây ra thương tổn cho chúng tôi, cậu xem như chuyện này là chưa xảy ra, chúng ta có
thể …”
Lời chưa nói xong lập tức bị Hạo Thần đánh gẩy – “Có gì thì trực tiếp
nói với trợ lý Thái, tôi rất bận” – Nói xong hắn đem cô đi, Hoàn Nghiên
cũng đi theo. Để lại ba con gián đang tức tới nổi vò đầu bức tóc.
Ra ngoài cửa, Hoàn Nghiên chào cả hai rồi lái xe mình về, Nhược Thi vươn ánh mắt cầu cứu với hắn nhưng vô hiệu.
Ngồi trong xe cùng Hạo Thần cô không dám nói lời nào, nhìn cũng k