Polly po-cket
Xin Lỗi Bởi Tôi Là Ác Quỷ Của Đời Em

Xin Lỗi Bởi Tôi Là Ác Quỷ Của Đời Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325572

Bình chọn: 8.5.00/10/557 lượt.

bọn nó cũng chẳng để ý đến Thiên Lôi như anh.

-Thôi quay lại thông báo cho anh thế thôi, tôi về đây.

Nói rồi Linh Hương lên xe phóng về, để lại đăng sau tiếng cười
thỏa mãn của Cao Thiên Hựu.

Lát sau, Minh lái con Roll Royce đến đón Cao Thiên Hựu, đến
nơi anh cũng vô cùng bất ngờ khi thấy giám đốc cười ha ha từ khi nào, tầm này lại
là ban đêm, cứ nghĩ đến việc giám đốc bị ma nhập là Minh không khỏi rùng mình,
anh muốn phóng quách xe đi cho xong chuyện nhưng công việc và trách nhiệm buộc
anh phải dừng lại để đón giám đốc. Một hồi sau, khi Thiên Hựu trở về khuôn mặt
ban đầu, Minh mới thở phào nhẹ nhõm.

-Minh, cho người điều tra giúp tôi chuyện này…

Quả thực, những thông tin như này đối với Cao Thiên Hựu để
cho người điều tra thì rất rõ ràng. Chỉ vài ngày sau, Minh thông báo cho Thiên
Hựu nơi ăn chốn ở và cả những nơi mà Thùy Vân hay đến. Thế nhưng dạo gần đây do
bận một vài dự án theo đúng kế hoạch nên Cao Thiên Hựu không thể thu xếp được
thời gian. Anh bảo Minh tiếp tục theo dõi Thùy Vân, khi nào xong việc anh sẽ hỏi
đến. Minh cũng hiểu giám đốc tuy có coi trọng người đó đến đâu đi nữa thì cuối
cùng vẫn luôn đặt công việc lên hàng đầu, vì vậy anh im lặng làm theo lời giám
đốc, tiếp tục theo dõi cô gái Thùy Vân. Chỉ có điều, anh cảm thấy hiều kì, bởi
vì cô gái Thùy Vân ấy chính là con gái độc nhất của chủ tịch công ty Vân Đồn-
công ty đã từng là đối thủ đáng gờm nhất của Tân Thụy. Thế rồi anh lại nhớ đến
những câu chuyện mà giới kinh doanh đồn đại, họ nói về những thủ đoạn mà giám đốc
của anh dùng để đối phó với Vân Đồn. Anh không biết những điều họ nói có đúng
không bởi khi anh vào làm việc cho giám đốc, thì giám đốc trong lòng anh đã trở
thành người chưa bao giờ để ai đó trở thành trở ngại của mình. Anh cứ đinh ninh
rằng những thủ đoạn của giám đốc làm trước đây cũng giống như bây giờ, chỉ là
những việc làm cần thiết để đánh gục đối thủ. Thế nhưng khi biết giám đóc bảo
anh điều tra về cô gái Thùy Vân ấy, anh bất chợt nghi ngờ, phải chăng câu chuyện
mọi người đồn đại hoàn toàn có thật. Anh rất muốn hỏi giám đốc, nhưng lại rõ
giám đốc sẽ chẳng cho anh câu trả lời làm anh hài lòng. Giám đốc của anh là như
vậy, không muốn bất kì ai hiểu rõ con người của mình, và vị vậy những người bên
cạnh anh, không ai bảo ai cũng tự nói với mình rằng, ít nói ít hỏi chính là tác
phong làm việc bên cạnh anh.

Một tuần sau, ngay sau tối mà công việc của Thiên Hựu được
giải quyết xong, anh ngay lập tức hỏi Minh xem hiện tại Thùy Vân đang ở đâu.
Ngay sau đó, Thiên Hựu lên xe và tới quán bar Voodoo. Minh nói với Cao Thiên Hựu,
nơi đây là nơi Thùy Vân thường xuyên lui tới.

Vừa bước vào quán, đập vào mắt anh chính là hình ảnh của cô.
Anh thấy cô đang cùng đám thanh niên uống rượu vui đùa, ánh mắt những thằng
nhóc trẻ hơn cô đến vài tuổi nhìn dán vào cơ thể cô khiến anh không thể nhịn nổi.
Thật ra trong lòng rất khó chịu, nhưng Thiên Hựu vẫn bình tĩnh ghé tai Minh hỏi
chuyện. Ngay sau khi được Minh nói rằng, Thùy Vân rất hay đi cùng đám công tử bột
này, và anh cũng đã biết được thân phận của vài đứa, Thiên Hựu nghe đến đây thì
cười nhếch mép. Dù bọn này có là cậu ấm cô chiêu đến đâu, bố mẹ của chúng có thế
lực đến đâu, anh cũng có thể nhanh chóng tống khứ bọn này ra khỏi đây, dù sao
thì anh cũng đủ tự tin để hiểu được giá trị của bản thân và thế lực của Tân
Thuy, anh tự tin dám khẳng định, chẳng một cơ ngơi nào trên cái đất Hà Nội này
có thể vượt qua được được Tân Thụy, ít nhất là cho đến bây giờ. Anh nhanh chóng
liên lạc với những đại gia mà Minh liệt kê, trong số đó có người anh biết, có
người thì không, nhưng anh tin rằng họ sẽ biết anh. Thiên Hựu gọi cho họ với nội
dung đơn giản, giữ được thái độ bình tĩnh mà nói một câu lặp đi lặp lại, chỉ
thay đổi tên người đầu dây bên kia: “…, quý công tử của gia đình có vẻ rất hứng
thú với phụ nữ của tôi. Tôi không muốn vì một người phụ nữ mà làm mất lòng hai
bên, nhưng dù sao thì tạm thời trong thời gian này, cô gái đó vẫn thuộc về tôi.
Đợi sau này khi không còn liên quan tới tôi nữa, thì con của … tổng đây có thể
tùy thích hành động”

Nội dung cuộc điện thoại nhanh chóng kết thúc. Mấy thằng
công tử bột ấy nhanh chóng nhận được một cuộc điện thoại, và rồi nhanh chóng đứng
lên, miệng vẫn còn chửi thề: “Đm ông già gọi về làm đ’ gì không biết! Đi cmn suốt
ngày rồi mà tự dưng hôm nay gọi về có việc” (Xin lỗi các bạn đoạn này để chân
thực thì mình phải dùng đúng ngôn ngữ  ). Nếu không thì thay vào đó, tầm 15
phút sau vệ sĩ của từng đại gia xuất hiện đón cậu ấm về. Thiên Hựu cũng chỉ đứng
từ xa nhìn thái độ của Thùy Vân.

Thùy Vân như cảm nhận có người nhìn mình, cô ngay lập tức
nhìn ngó xung quanh và nhìn thấy ánh mắt của Thiên Hựu. Cô như nhận ra điều gì
đó, lạnh lùng đối mặt với Cao Thiên Hựu. Cô tiến về phía Cao Thiên Hựu:

-Cao tổng, anh làm việc này ích gì?

Thiên Hựu điềm tĩnh hỏi, che giấu sự đau lòng:

-Việc gì em phải làm những chuyên như thế này.

Thùy Vân cười chu