XtGem Forum catalog
When I'm Seventeen …

When I'm Seventeen …

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324100

Bình chọn: 10.00/10/410 lượt.

a Mr.Z nhá

Nó hét lên, thì ra phần thưởng là poster của thần tượng. Jin lại nhún nhún tỏ vẻ bất cần, lúc này

- Rất tiếc tôi ra giá cao hơn cô rồi

Vừa nói Thần vừa ném cho Jin một vật, là huy hiệu có hình Mr.Z, rồi hắn giơ tấm hình chụp lúc Thuyên kinh ngạc khi thấy ông già, lúc đó miệng nó há tó, mắt như muốn rớt cả ra ngoài, nói tóm lại là trông vô cùng ngu đần. Nó tức ói máu, chạy bổ đến cướp lại, tiện chân đạp Jin xuống nước

- Này huy hiệu đó không ướt nước nóng được đâu

Vừa chạy Thần vừa ngoảnh lại nói. Jin sững sờ nhìn hình Mr.Z tan theo nước. Cậu nhìn Thuyên, trong lòng tràn ngập lửa hận. Nó cũng quay lại nhìn cậu, lè lưỡi trêu: “đáng đời quân phản bội”

Thế là nhà nghỉ có một cuộc rượt đuổi ra trò. Lúc chạy đuổi đến khu nhà sau. Bỗng nhiên Thần khựng lại, Thuyên mất đà đụng sầm vào hắn, Jin đằng sau cũng lao vào 2 đứa



Một tiếng động long trời nổ ra, chiếc bình chứa nước lạnh đổ, nước tràn ra hết sân. Bà chủ nói cái bình khổng lổ nhưng để chông chênh vậy vì do phong thủy, không ngờ vì việc đó đã dẫn đến “bi kịch” ngày hôm nay. Sức chứa của cái bình đó đúng là kinh khủng, không những làm ngập vườn sau mà còn ngập luôn cả quán trọ

Vậy là rốt cuộc, 2 ngày nghỉ ngơi của tụi nó trở thành một tuần lao động khổ sai cho nhà nghỉ, không những làm việc không công mà còn phải nghe bà già Ni rủa xả suốt ngày. Trong suốt thời gian đó thì 3 đứa nó cứ đổ lỗi cho nhau, xì đểu nhau đủ thứ, nói chung không khí làm việc vô cùng sôi nổi náo nhiệt, chỉ có Gim dù là bị oan nhưng vẫn chăm chỉ ngoan ngoãn im lặng làm việc.

Haizz

Đúng là một kì nghỉ đáng nhớ

Tan học, Thần lê thân về nhà, nằm dài trên ghế sopha. Không hiểu sao dạo này hắn hay ở nhà, không bay nhảy như trước nữa. Chắc tại con vợ phiền phức kia nên hắn phải ở nhà thường xuyên để giám sát nếu không một ngày nào đó ngôi nhà này cũng chỉ còn đống tro tàn thì khổ

Nhắc đến vợ, không biết Thuyên lại la cà ở đâu mà giờ này chưa về. Vừa lúc đó thì tiếng mở cổng vang lên, kèm theo đó là tiếng của nó

- Nào nào ngoan nào, vào đi vào đi

Hắn thắc mắc ngồi dậy, cô ta lại bày trò gì thế không biết. Hắn bước ra, kinh ngạc

- Cái gì thế ?

- Nhìn không biết sao, cún con đó

Thuyên hồn nhiên trả lời rồi cười tít mắt. Thần nhìn chăm chăm vào con “cún con” cùa nó. Con chó rất đẹp, lông trắng muốt, đặc biệt đôi mắt nó bên màu lục bên màu nâu, và đặc biệt hơn nữa là kích cỡ của nó, hoàn toàn không nhỏ tý nào, nếu không muốn nói là khổng lồ, mới ngồi thôi mà con chó đã cao gần ngang vai của Thuyên rồi

Thần đi đến bên con chó, nó liếm liếm hắn, hắn cũng thích thú vuốt bộ lông trắng mượt mà, sự thật là hắn thích chó. Thuyên thấy hắn thích cũng rất vui, mon men đến bên hắn nói

- Mình nuôi nó nhá, nhá

Thằn khựng lại

- Không cần đi học àh, để nó 1 mình ở nhà ai coi, rồi còn tiểu tiện này nọ nữa. Không được

- Thì mình dạy nó, có sao đâu, đi mà đi mà, chồnggggggggggg

Hắn muốn sởn cả gai óc với cái giọng nằn nì của nó, rồi con chó cứ liếm liếm hắn như cầu xin, thế là hắn đành miễn cưỡng gật đầu

Nó nhảy cẫng lên sung sướng, lao đến ôm chặt cổ hắn, hắn bực bội kéo nó ra

- Nó ị là cô hốt đấy

Thuyên gật đầu lia lịa, cười khoái chí. Nó quay sang vuốt ve con chó

- Từ nay em sẽ sống ở đây nhé, Hắc Bảo

Con chó quẫy đuôi mừng rỡ

- Này nó trắng thế mà gọi là Hắc Bảo àh

- Thì có sao, thế mới đặc biệt chứ

Hắn không nói nữa, quay người bước vào nhà. Thuyên tiếp tục vuốt ve Hắc Bảo, thì thầm nói

- Hắc Bảo ngoan, từ nay ở nhà làm bảo vệ, không cho tên biến thái đó bước vào cửa nửa bước, có biết chưa

Vừa nói xong thì Thuyên cười ha hả. Thì ra mục đích thực sự của nó là ngăn không cho Jin đến nhà, vì nó điều tra được cậu rất sợ chó, có Hắc Bảo rồi, nó tha hồ làm chuyện “đại sự” mà không sợ Jin đến quấy nhiễu nữa

- Này, đói

Thần ở trong hét vọng ra ngoài, nó tỉnh cơn mơ, lật đật chạy vào bếp nấu cơm trưa

- Lại là mì gói àh ?

Hắn ngán ngẩm nhìn tô mì. Tưởng lấy vợ rồi sẽ được ăn những bữa cơm gia đình ấm áp này nọ, ai ngờ suốt tuần nay toàn phải nuốt mì mà sống, hắn cũng chả dám ca thán nhiều, vì nếu đòi nó nấu bữa cơm đúng nghĩa thì e lại cháy nhà mất



Đang đói meo, chưa kịp cầm đũa lên thì lại có người đến, Thuyên rủa thầm, đi ra mở cổng, rồi nó chợt cảm thấy có 1 luồng khí khó chịu xộc đến, không cần hỏi nó cũng biết đằng sau cánh cổng là ai

Nó mở cửa ra, Jin nhăn răng ra cười với nó, tay xách một hộp đồ ăn thơm phức. Từ sau dạo tắm suối nước nóng, gần như ngày nào Jin cũng lết xác qua, một ngày 2, 3 lần. Đó là lý do vì sao Thuyên đem Hắc Bảo về nuôi

Nó cười khinh khỉnh nhìn Jin, đon đả mời vào. Thấy thái độ nó khác thường, Jin cảnh giác, chơi bấy nhiêu lâu cũng đủ để cậu biết tính của nó rồi

- Tiểu Thuyên Thu