Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324534

Bình chọn: 7.00/10/453 lượt.

vào lồng ngực hắn, rồi cũng vô ích, hắn không hề hấn, ngược lại tay nàng còn một hồi đau nhức.

Hắn đẩy nàng xuống. Thậm tệ đem bộ đồ của nàng xé đi. Quan sát thân thể của nàng dưới hắn. Vóc dáng hoàn mỹ, khuôn mặt đỏ ửng nhu mì, cánh môi đỏ
ửng vừa bị hắn cuồng dã chiếm đoạt, tất cả đều rơi vào tầm mắt hắn. Hắn
nắm chặt tay lại, đôi mắt thâm sâu nhìn nàng. Hắn lần này không thể tha
được, hắn muốn nàng, nhất định nàng đêm nay sẽ không thoát được.

- Đồ đáng chết! Anh xé đồ của em! Tránh ra!! Đồ điên! Hận anh! Tránh ra!! -
Nàng không ngừng ca cẩm, mỗi một câu lại đánh vào lồng ngực hắn. Khẽ
cười, hắn rút từ trong túi ra một bao nhỏ, lấy trong đó ra một viên
chocolet đưa vào miệng. Nàng không hiểu hành động của hắn, ngây ngốc
hỏi:

- Anh làm gì vậy? Thả em ra rồi làm gì cũng được chứ!

- Anh nói.. là anh muốn em thì sao? - Hắn cười, nụ cười chứa đầy tà mị

Chưa kịp tiếp, hắn lại hôn nàng, viên chocolet trong miệng dây dưa qua lại,
cuối cùng thì cũng vào miệng nàng. Viên chocolet tan trong miệng nàng,
đồng thời nàng cảm thấy rất nóng a:

- A...anh làm gì vậy..?

- Ngon chứ?

- Không! Không ngon chút nào! Nóng quá đi...

Hắn cười tà, bàn tay vẽ theo đường cong cơ thể nàng, tốc độ loạn xạ ngày càng tăng

- Hừm! Tất nhiên là nóng rồi!

- Lãnh Phong.. đừng... - Nàng ngăn chặn cánh tay hắn đang di chuyển xuống dưới, bất giác cơ thể lại nóng thêm

- Gọi anh là Phong, từ nay về sau chỉ được gọi anh là Phong..- Hắn vẫn
tiếp tục di chuyển bàn tay, đôi mắt chứa đầy dục vọng muốn chiếm đoạt
nàng

- Ưm... Phong...- Thần trí nàng như phân tán hết bốn phương tám hướng, ôn nhu nghe theo hắn.

- Gọi lại! - Hắn một tay khóa chặt eo nàng, một tay cởi đồ ném la liệt trên sàn

- Phong...

Nàng bất lực nằm dưới thân hắn, mặc cho hắn ở trên làm đủ mọi chuyện. Đầu óc nàng trống rỗng, chỉ biết đón nhận từng cơn khoái cảm hắn mang đến, đôi lúc còn khẽ ngâm nga. Hắn nở nụ cười thỏa mãn, nhìn nữ nhân trong lòng

- Bảo bối! Thích không? - Thanh âm hắn trở nên khàn đặc hỏi nàng

- Ưm.. Thích...- Nàng lúc này không còn chút lý trí nào, ngoan ngoãn trả lời hắn

- Gọi tên anh! Từ lần sau, người duy nhất làm em thỏa mãn chỉ có thể là anh!

- Phong.. Ưm.. Phong..- Nàng không thể chịu nổi cảm giác này, bất giác đưa hai chân khóa trụ ở lưng hắn

- Bé ngoan! Bây giờ em nghĩ đến ai? - Hắn vẫn không dừng lại động tác, thầm quan sát biểu hiện của nữ nhân dưới thân.

Nàng khẽ mấp máy môi:

- Phong... Em...nghĩ.. Phong...

- Bảo bối! Em nên như vậy chứ! - Hắn cười thỏa mãn vì nàng phủ nhận trong ánh mắt nàng bây giờ chỉ toàn hình bóng của hắn.

Dây dưa một hồi lâu, hắn ôm nàng vào lòng, khẽ hôn lên trán nàng, dịu dàng nói:

- Bảo bối xinh đẹp! Em chỉ có thể là của tôi thôi!

Nàng trong mơ màng nghe thấy điều đó, mỉm cười ôn nhu nằm trong lòng hắn như con mèo nhỏ, khẽ mấp môi:

- Ưm...

Sáng sớm, Tiểu Vy tỉnh dậy đúng thời gian theo đồng hồ sinh học. Ngạc
nhiên tột cùng vì nơi mình tỉnh dậy không phải phòng mình. Nhìn quần áo
la liệt dưới sàn, kèm theo thứ đồ 37 độ nằm bên cạnh nữa. Nhớ lại cảnh
kích tình đêm qua, nàng vớ đại chiếc gối bên cạnh. Làm cho lịch sử huy
hoàng ngày hôm đó lại tiếp diễn...

- Bộp!!!! - Vâng, Lãnh Phong lại một lần nữa bị chiếc gối đập vào đầu (=.= )

- Ahh! Vy Vy.. em có đánh bao nhiêu thì vẫn vậy thôi. Gối này không cứng
như đá ở trong Bác Kỷ đâu...- Hắn không động đậy, giọng nói lười nhác
với nàng.

- Hừm!! Được! - Nàng cười gian xảo, hít một hơi thật sâu

- Này! Em định làm gì? - Thấy nàng cười, Lãnh Phong khẽ rùng mình. Nàng nháy mắt nhìn hắn.

Ngay sau đó, cả Lạc trạch đang yên tĩnh thì bị phá vỡ bởi tiếng thét chói
tai của phụ nữ trong phòng Lạc thiếu. Quản gia Bình cùng nhân viên bên
dưới nghe tiếng thét đều chạy vội lên

- Lạc thiếu! Tôi nghe tiếng thét của tiểu thư trong phòng ngài..Mọi chuyện ổn không thưa ngài?

- Đi đi! - Hắn nhìn nàng, không thèm đếm xỉa đám người ở ngoài cửa. Ở dưới thân hắn xong giờ thoát ra rồi còn làm càn?

Nghe tiếng bước chân bên ngoài khuất hẳn. Hắn xoay người nàng lại, bàn tay
lớn giữ eo nàng, tay còn lại giữ tay phải nàng, đôi mắt thâm sâu nhìn
nàng nói:

- Em dám làm vậy?

- Làm gì chứ? Chán ghét anh! Kinh tởm anh! Đồ đáng ghét! - Tiểu Vy vừa la, liên tục đấm vào lồng ngực hắn bằng tay còn lại.

- Gì? - Hắn cười, tiếp tục đưa tay giữ chặt hai tay nàng:

- Em nên nhớ, anh muốn em, đó là điều tất yếu.

- Không! Không thích chút nào! Anh là đồ xấu xa! Anh bỏ gì vào viên chocolet? - Nàng hờn dỗi nhìn hắn

Lãnh Phong đưa tay vén mấy sợi tóc loạn trên mặt nàng, cười tà

- Một ít gia vị thôi... Em nên nhìn lại hoàn cảnh em bây giờ đi..

Nàng giật mình, nghe hắn nói vậy, có ý gì? Nàng không có mặc đồ, mà hắn lại là ở trên...

- Có ý gì?


Teya Salat