
ngày chí chóe !!!
- À, hóa ra họ yêu nhau theo cách hung dữ !
Xem ra Khả Vy có khả năng tùy cơ ứng biến rất tốt. Cô đưa tay lên trán chỉ cho
Lạc Thiên, vệt son môi màu cam đã hằn lên.
- Nhìn anh giống tử tù lắm !
- Cô nói gì ?
- Chỉ những phạm nhân mới bị đóng dấu trên trán thôi !
Lạc Thiên nhìn đôi môi nhoen nhoét của Khả Vy thì cũng hiểu, đôi môi bóng nhẫy
son, anh kéo khăn ra để lau… cho mình. Xong đâu đó nắm tay
Khả Vy và lôi ra ngoài vì ở lại sẽ chỉ thành trò lố cho thiên hạ !
*
Ngồi cùng hàng với Lạc Thiên, Khả Vy thi thoảng lại nhìn lên gương chiếc hậu để
quan sát đôi mắt lạnh lùng.
- Tôi có thể hỏi một câu được không ?
- …
- Được chứ ?
- Thì cứ hỏi đi ! Trả lời được thì tôi nói !
Lạc Thiên vẫn đang lái xe. Anh cũng không keo kẹt gì mấy lời.
- Anh… có thể cho tôi biết lí do vì sao lại đồng ý lấy vợ không ? À, chả là tôi
thấy chúng ta sắp là vợ chồng cũng nên chia sẻ để hiểu nhau
chút ít,… cũng để tôi biết mà tránh làm những thứ anh không thích !
Khả Vy biết không dễ mà làm dâu người ta, hơn nữa đây lại là một gia đình danh
gia vọng tộc.
- Thích thì lấy ! - Đáp lại là một câu nói thiếu suy nghĩ chỉ như bọn trẻ mười
sáu mười bảy tuổi của Lạc Thiên.
- Anh này, sao lại nói thế ! Tôi biết không phải do gia đình sắp xếp được vì
tôi chẳng xuất thân từ gia đình giàu có… nhưng… hãy cho tôi một lí do !
- …
Khả Vy khó chịu trước sự im lặng đó, hỏi quản gia hay người trong nhà anh ta
đều không được rồi, nghĩ một lúc cô quyết định kích đểu, hy vọng trong cơn tức
giận anh ta sẽ tuôn ra.
- Lí do thì tôi có thể tự nghĩ ra, nhưng chẳng dám nói mà không chắc đã đúng! -
Khả Vy hướng mắt tinh nghịch nhìn.
- Đúng thứ cô đang nghĩ đó ! - Lạc Thiên giả vờ ho, hẳn cô ta sẽ nghĩ mình mắc
phải căn bệnh thế kỉ, sida, lậu hay gì gì đại loại thế. Vì chỉ có chúng mới hạ
thấp phẩm chất của con nhà giàu được. Lạc Thiên chẳng dại mà mắc mưu.
- Thế à !
Cúi mặt xuống, Khả Vy thở dài. Cô thậm chí còn không được quyền rút lại quyền
kết hôn của mình một khi đã bị vị phu nhân hỏi tên. Gần giống với kế hoạch đổi
đời, tuy nhiên tự dưng làm gì có thảm đỏ trải dài trên con đường đời được, hẳn
người chồng của cô phải mang một khiếm khuyết gì đó, hoặc không… Khả Vy đột
nhiên lạnh người, hay tập đoàn này sắp sụp đổ và muốn lấy tên mình làm thủ tục
nợ nần. Không đúng, thế thì họ lấy đâu tiền tổ chức buổi tiệc này, hay là người
thanh niên này phạm trọng tội giết người phải lấy vợ để ỉm đi.
- Này, cô còn tươi chứ ?
- Cái gì cơ, anh vừa hỏi tôi gì à ? - Khả Vy chưa nghe rõ.
- Không cần biết người tốt đẹp hay loại chơi bời, vợ tôi chỉ cần còn nguyên là
được !
Vợ chỉ là hình thức để che giấu những mối quan hệ của anh, và dẫu nếu có phải
sống dưới một mái nhà với Khả Vy trong một năm thì có lẽ anh cũng chẳng định
nhìn mặt cô quá năm lần trong các trường hợp gặp mặt gia đình.
- Thế thì hẳn kết cấu của anh cũng không phải hạng xoàng đâu nhỉ ?!!! - Khả Vy
lợi hại chẳng kém.
- Đi xuống !
- Sao ? - Khả Vy không nghĩ anh lại trẻ con khi thả mình ở một nơi nào đó.
- Tới nhà tôi rồi !
Ra khỏi xe, Lạc Thiên đi trước không thèm đợi, anh chẳng biết mang cô về đâu
nên chở tới nhà để mặc, rồi người làm cũng sẽ ra tiếp đón mà thôi. Ở góc nhìn
chính diện thì cô ta sắp lên đời.
Không ngờ lại có một ngôi nhà hùng vĩ tới thế, Khả Vy ước tính nó phải bằng một
phần năm mặt bằng khách sạn mà hôm nay cô có mặt… Người làm đưa cô vào phòng
tiếp khách rộng lớn.
Lạc Thiên đang ngồi ở đó, anh ngủ ngồi. Khả Vân cũng chỉ biết tìm một chiếc ghế
và đợi, chẳng biết đợi ai.
Khi chủ tịch và phu nhân về thì lập tức Lạc Thiên đứng dậy. Khả Vy cúi chào.
- Chúng ta đi lên lầu ! - Phu nhân dời cuộc nói chuyện sang một nhà lớn khác để
giữ bí mật.
Phòng sách là nơi phù hợp, không khí có chút gò bó và cẩn trọng.
- Tại sao con lại phải lấy vợ ?
- Thiên à, con cứ nghe theo mẹ, cuộc hôn nhân này hoàn toàn có lợi với con ! -
Bà không nói thêm lí do.
- Con đây không tò mò nhưng cô gái này thì có !
- À không ạ, cháu không hỏi gì đâu ! - Khả Vy biết mình không được đặt câu hỏi,
và cô sợ bà.
- Thế là được rồi, hôm nay Khả Vy ở tạm nhà ta cũng được, rồi quản gia sẽ chỉ
cho cô từng phòng trong nhà, và cả con nữa, cả hai phải học thuộc một vài điều.
- Đúng rồi, việc con thắc mắc là tại sao lại phải diễn kịch làm gì, cứ làm đám
cưới luôn cho nhanh ! - anh muốn dọn ra càng sớm càng tốt.
Quả thực việc lập gia thế giữ một vai trò cốt lỗi đánh dấu sự trưởng thành của
một người đàn ông, nhưng với Lạc Thiên thì trái lại. Anh cần một người vợ như
một bà cô quản gia dễ tính, chuyên bao che những hành vi ham vui của chồng, do
đó lựa một cô gái hiền như bụt là sự lựa chọn sáng suốt.
- Không được, gi