
hôn nhân
của cậu lắm, rõ ràng cậu vẫn còn tình cảm với Nhược Lam và cô ấy cũng vậy, tại
sao lại có một Khả Vy nào đó xen giữa ? -
Tuấn Kiệt không châm chọc nữa, với tư cách một người bạn anh có quyền đi vào
vấn đề riêng tư của Lạc Thiên. Trần Hùng im lặng.
- … Chẳng giấu gì hai người, tôi và Nhược Lam có quan hệ huyết thống ! - Lạc
Thiên đã quyết định đặt mối tình đầu về dĩ vãng, nếu đã lấy vợ không nên để cho
cô ấy phải phiền lòng vì những người bạn của chồng luôn dò hỏi về người con gái
khác. Anh không nói với người trong nhà vì sợ ảnh hưởng tới quan hệ của ông bà
Cao - Tốt nhất sau này trước mặt Khả Vy đừng nhắc đến quá khứ của tôi !
Có hai sự ngạc nhiên ở đây, thứ nhất là điều Lạc Thiên vừa nói, thứ hai đó là
vì vị trí vợ trong lòng Lạc Thiên có phần tương đối quan trọng, Trần Hùng quay
sang nhìn Tuấn Kiệt đắc chí, nháy mắt vì chiến lợi phẩm trong vụ cá cược giữa
cô dâu và chú rể có tình ý với nhau không.
- Tóm lại tôi muốn hỏi là : liệu giữa tôi và cô ta có chuyện gì hay không ?
Tuấn Kiệt huých tay Trần Hùng, nếu gọi vợ là « cô ta » thì chưa hẳn đã có tình
cảm.
- Thì cậu phải kể rõ ra chúng tôi mới tham gia được.
- Thì đấy thôi…tôi đã say rượu, ngủ dậy thấy cô ta mặc áo tôi, nằm cạnh tôi, tóc
tai bù xù.
Hai người chề môi há miệng, thế thì rõ quá còn gì.
- … nhưng tôi… nói thế nào nhỉ… tôi có thể khẳng định mình chỉ ngủ thôi, nằm im
ấy !
- Có mấy cha say xỉn nào biết mình đã làm gì trong lúc mất tự chủ không ?
- Nhưng tôi chắc chắn là mình rất mệt và ngủ say lắm !
- Anh Thiên, anh thấy mấy bọn trẻ con tè dầm có khi nào ngủ dậy chúng thừa nhận
đâu ? Xem ra anh bị mất trí nhớ tạm thời rồi ! - Trần Hùng xua tay, chuyện này
nhàm chán quá. - mà anh cần phải xác minh làm gì ? Hai người
là vợ chồng rồi có còn e ấp nữa đâu mừ ?
- Không ! Tôi rất muốn xác minh ! - Lạc Thiên đang tìm cách sáng tỏ, chuyện này
rất quan trọng với đời người con gái.
- Thế thì hỏi trực tiếp chị dâu, có thế mà không nghĩ ra ! Chán cậu quá !
- Hỏi thì nói làm gì nữa, không hỏi ! - Lạc Thiên rùng mình nghĩ lại khuôn mặt
non nớt của Khả Vy.
- Chị dâu hung dữ đến thế cơ à ? Em thấy chị dâu hiền lành mà.
- Là Cáo thì có ! - Lạc Thiên đang tự thừa nhận mình mắc hội chứng của đa số
đàn ông trên toàn thế giới : Sợ vợ.
- Vậy cậu muốn chúng tôi giúp gì ?
- Thì trả lời hộ tôi có chuyện gì hay không ?
- Biết chết liền ! Việc của anh không hay lại hỏi người ngoài, lần sau thì lắp
máy quay trong phòng nhá !
- Hừ ! - Lạc Thiên không nhận được kết quả từ cuộc trò chuyện này. Anh uống cạn
ly cafe đắng.
- … À há… Em có một cách rất hay nhưng… - dần dà Trần Hùng và Tuấn Kiệt đi vào
đúng vấn đề, tham gia bày mưu tính kế trước sự thành khẩn của người anh em.
- Nhưng sao ? Cách gì ? - Lạc Thiên như vớ được phao cứu sinh.
- Cách này chỉ kiểm chứng được những cô gái nào vẫn còn là thiếu nữ thôi.
- Tức là… ?
- Nếu chị dâu đã từng ăn kem trước cổng, à quên, ăn cơm trước kẻng thì không
đạt kết quả đâu !
Lạc Thiên suy nghĩ một lúc, anh đã từng hỏi Khả Vy về vấn đề đó trong ngày đầu tiên
gặp mặt. - Nhưng là cách gì
?
- Con gái rất hay mắc cỡ và giãy nảy người khi bị đàn ông chạm vào ! Còn phụ nữ
thì không !
- Nhảm nhí ! - Tuấn Kiệt cứ tưởng cái gì hay ho, còn Lạc Thiên tiếp thu từng
câu chữ.
- Hồi còn nhỏ em đi học hay ghẹo mấy bạn nữ trong lớp, cầm cái bút chọc vào gáy
chúng nó thôi mà đã kêu ầm ĩ, trong khi mẹ cho em sờ bụng lúc ngủ có sao đâu,
cả chị gái đã lấy chồng của em cũng chẳng có cảm giác khi em
cù chị ấy.
- Chẳng nói lên điều gì ! Tùy cơ địa mỗi người, cái này ai tính ! - Tuấn Kiệt
lấy ngón tay thọc léch Trần Hùng,
làm cậu ta suýt thì té ngửa.
- Thế thì chẳng có cách nào đâu ! - Trần Hùng bực mình bỏ cả viên đá trong cốc
nước lọc vào trong áo Tuấn Kiệt khiến anh lạnh buốt giãy nảy.
- Khoan đã ! Trần Hùng nói có lý đấy ! - Lạc Thiên phán quyết. Cái lần Khả Vy
giẫm lên giầy anh đã vô tình chạm tay vào chỗ nhạy cảm của cô khiến cô phản ứng
dữ dội đánh anh một phát trái ngược với những cô gái ở phòng trà còn chủ động
mời gọi người ta đụng chạm.
- Đơn giản lại hữu hiệu, không hỏi trực tiếp chị dâu thì hãy để ngôn ngữ cơ thể
của chị dâu lên tiếng ! Cố lên anh Thiên, em tin anh sẽ có câu trả lời !
- Nhưng… làm cách nào… ?
- Cái này cậu còn phải hỏi nữa ? Vợ chồng thiếu gì cảnh gần gũi. - thôi thì
Tuấn Kiệt xuôi theo suy nghĩ cực đoan của Trần Hùng.
- Ờ thì cứ ví dụ thử đi ! - Vợ chồng theo nghĩa thông thường là thế nhưng
trường hợp của anh là đặc biệt.
- Lạc Thiên bạn tôi ơi, cậu đã từng ngọt ngào với bao nhiêu phụ nữ mà ngay tới
vợ mình cũng phải để bày cách, thật là… Thế này nhé, giờ chắc chị dâu đang nấu
cơm ở nhà, cậu mua một bó hoa về rồi vào bếp ôm lấy cô ấy, giục dịch đôi tay
lên t