
dù mi đã thành hạ lan nhưng mình
vẫn kiu là mi nha)
Đúng hôm nay mi cũng tới khu trung tâm mua sắm để mua đồ
theo như bản tính của hạ lan mà hắn đã nói tối qua.
30p' sau
Sau khi mua xong 1 đống đồ thì ả ta lên xe đi về biệt thự họ
Lục
*********biệt thự Họ Lục***********
Pính Pong Pính Pong
Ông quản gia già đi ra mở cửa
Kéttttt
Cái cửa mở ra,sau tấm cửa màu đen là 1 khuôn mặt đã từ lâu
ông quản gia không được thấy nữa.Ông lắp...bắp:
_tiểu thư.....người....đã về sao?
_huhu ông ơi con nhớ ông lắm_và đây =) màn nước mắt cá sấu
cô nàng dàn dựng
_vào mau....mau cho ông chủ bà chủ xem
2 người họ dẫn nhau đi vào trong căn nhà gỗ.
_bà chủ ông chủ xem ai này_ông quản gia kêu réo mừng cho họ
_có gì không bác 5! trời đang buổi trưa mà_ông lộc và bà lộc
đi ra ngoài
_ông bà xem....ai này_ông quản gia run run chỉ vào mi
Mi từ từ bước ra,ông lộc bà lộc hoảng hồn nhìn con người trước
mặt mình.1 giọt 2 giọt nước mắt thay nhau rơi trên khuôn mặt người đàn bà chờ
con,
_ôi trời ơi con tôi_bà lộc dang tay vào mi
_huhu mẹ ơi_mi nhảy vào lòng bà
Thế là buổi trưa hôm đó nhà bà lộc đầy niềm vui và nước mắt.Mi
cũng không quên nhiệm vụ chính của mình nên nhắc khéo bà lộc
_mẹ ơi_ả ta nũng nịu
_gì con???
_con nhớ anh Vương mẹ điện thoại chi anh ấy đi
_khổ quá thằng vương nó....nó
_sao mẹ???
_từ ngày con đi nó đau khổ qua sinh ra hư hỏng gái gú,ăn
chơi 1 tuần xài hết cả trăm triệu nên Bác An chọn vợ cho nó rồi_bà lộc nói từ từ
sợ con gái mình buồn
_hihi không sao đâu mẹ con chỉ xem anh vương là bạn thôi_mi
ra vẻ vui tươi nhưng ả ta đang mưu tính 1 việc gì đó
_ờ ờ để mẹ gọi cho nó mừng
_khỏi mẹ
_sao vậy hồi nảy con muốn mẹ gọi mà
_con sẽ qua nhà anh Vương lun ạ_mi nói rồi chạy đi thay đồ
*********nhà hắn**********
_anh bận đồ dô_nó và hắn làm gì trong phòng
Sun đứng ngoài này nghe lén
_anh đang mệt nghỉ tí!_hắn nói
_á đau quá_nó hét
_từ từ sẽ hết_hắn nói
Bản tính nhiều chuyện nổi dậy trong lòng sun.
Rầm
Cái cửa bung ra
_bắt quả tang 2 người làm bậy bạ nhé
Lúc này trong phòng nó thì đang cột cái nhà cho con sin còn
hắn thì nằm ngủ.
_bậy bạ gì sun_nó ngu ngơ hỏi sun
_ơ...sao em nghe chị kêu anh bận đồ vào???
_à bận cho con sin á_nó chỉ vô con sin đang nằm ngủ chung với
hắn
_sao chị là đau gì zạ???
_thì chị bị cây đinh đâm trúng_nó dơ tay cho sun coi
_her her...chết hố nặng
_hố gì_lúc này hắn mới tỉnh hỏi
_à thì em tưởng..tưởng_sun cười gian
_tưởng gì??? a thì ra em tưởng chị và..._nó chỉ tay về phía
hắn
Nó và hắn nhìn nhau chợt hiểu rồi đỏ mặt,sun thấy thế thích
lắm,nó gí sun "bụp" tơi bơi.
Reng Reng Reng
Mọi hoạt động trong phòng dừng lại khi nghe tiếng chuông cửa,1
cảm giác bất an dâng lên cuồn cuộn trong người nó.Không hiểu sao nó không muốn
hắn xuống mở cửa.Nhưng kết quả là nó ,sun và hắn cùng mở cửa.Cửa nhà hắn là 1 lớp
chắn = sắt nên không thể thấy mặt được phải để cửa chạy lên từ từ.Hắn nhìn chăm
chăm người sắp hiện diện trước mặt hắn,1 cảm giác quen thuộc len lỏi qua từng
trí nhớ,1 cơn đau ập đến trong tim hắn.1 cảm giác hụt hẩng,và bồn chồn trong
tim nó.Đến khi cành cửa chạy lên hết,chỉ nghe được tiếng:
_Hạ Lan
end chap 21
người thừa
_Hạ Lan_1 tiếng thốt lên không phải của sun càng không phải
của hắn mà là của nó.
Hắn và Sun quá đổi ngạc nhiên nên bất động trơ trơ nhìn con
người trước mắt mình.Chưa gì Hạ Lan đã nhảy thẳng vào lòng hắn:
_anh vương ơi em nhớ anh lắm_hl lại sử dụng nước mắt
_ơ...hl em...em còn sống_thật sự hắn rất bất ngờ và xen tí e
ngại khi trước mặt nó
_đúng! em còn sống_cô ta ôm thật chặt hắn như muốn chứng
minh tình cảm khi xưa
Thật sự bây giờ hắn rất rối,cảm xúc lẫn lộn như 1 tơ vò
trong lòng hắn,cứ như vậy hắn đứng chết trân tại chỗ mặc cho hl ôm mình còn nó
thì nó cảm thấy hắn vẫn còn 1 chút gì đó là thương hl,nghĩ mình ở đây như người
thừa nên nó lên tiếng:
_ah...ah em lên lầu....anh cứ tiếp Hl nhé_nó nói rồi chạy thật
nhanh lên lầu,hắn biết chứ hắn biết trong lòng nó bây giờ không muốn nhìn hắn
thế này nhưng biết làm sao được.Sun nhìn người con gái đang ôm anh 2 mình,thật
sự sun thấy chẵng giống tính cách hl khi xưa tí nào,hl khi xưa luôn e ngại mỗi
khi hắn nắm tay nhưng bây giờ tùy tiện ôm hắn như thế này!Thở dài sun bỏ lên
phòng ngủ.
_ờ...em vào nhà..._hắn kéo tay hl vào tron
************phòng nó*************
Mày sao vậy nhi? mày phải tin tưởng anh chứ sao mày nghi ngờ
anh như thế,dù thế nào anh cũng lun bên mày mà.Tâm trí mày không cho phép mày
ghen tuông bậy bạ.Đúng vậy mày phải ráng nhẫn nhịn và đặt lòng tin ở nơi anh.<