Vợ Bé Bỏng Của Tôi

Vợ Bé Bỏng Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321643

Bình chọn: 8.00/10/164 lượt.

àn da từ cổ xuống cánh tay cô làm cô mềm
nhũng.Cô không thể kháng cự được sự dịu dàng của hắn , dù gì hắn cũng là chồng
nếu chối bỏ, hắn sẽ lại bỏ đi...Cô ko muốn có một người chồng lúc nào cũng ở bên
ngoài đến sáng mới về...Hắn nhẹ nhàng kéo áo cô lên, đôi mắt cô nhắm
nghiền...thế rồi chẳng thấy hắn làm gì nữa.Cô mở mắt nhìn hắn...Hắn đan bật cười
khúc khích, cô nhăn mặt nhìn hắn, bik là mình bị trêu:

_Đồ
quỷ!

Haha...ko ngờ em dễ trêu đến vậy!

Cô nhảy lên người hắn, đánh
thùm thụp vào ngực hắn

_Dám trêu em này...

Hắn túm lấy tay
cô.

_Bây giờ là trêu nhưng nữa là ko có đâu nghen cô nhóc!_Hắn hôn vào
cái mũi cô.Mắt cô nhắm tít,trái tim đang đập rộn ràng...Lần đầu tiên cô có cảm
giác này, hắn đem đến cho cô sự mới lạ, an toàn và ấm áp...

Hắn đứng dậy
vươn vai.Cô nhìn mặt hắn chăm chú, hắn đẹp trai lắm tuy cái mặt hơi già...Hắn
đang sở hữu 1 cổ phần khổng lồ trong công ty hắn, có thể nói hắn là 1 thằng con
trai thành đạt khi tuổi còn rất trẻ và có 1 cô vợ cũng thuộc hàng giàu có, giỏi
giang.

Cô đứng dậy, nhảy phóc lên ôm cổ hắn, làm hắn thoáng chao đảo và
bất ngờ hơn bởi hành động của cô.Đúng là cô vẫn còn con nít lắm...còn phải "huấn
luyện" nhìu hơn!Hắn cõng vợ hắn xuống nhà, dưới con mắt ngạc nhiên đến độ sửng
sốt của mấy chị người làm.Chưa bao giờ họ thấy vợ chồng hắn như thế, còn cô-rất
khoái chí khi được hắn cõng như vậy...tự nhiên cô thấy "yêu" hắn (nói thế thôi
chứ cô có bik đó có phải là yêu hay ko đâu).

Thế rồi hắn bắt đầu gọi cô
bằng những cái tên "iu iu" của hắn :khi thì là "nhóc vợ", khi thì là "vợ
iu".

_Nhóc vợ, anh về rồi này!_Hắn gọi to khi bước vào nhà.


tất tả từ trong nhà bếp chạy ra, đầu tóc bù xù, tay cầm 1 cái
sạn.

_Chông iu đã về!_Cô mỉm cười

Hắn mở to mắt nhìn cô vợ của
hắn, vừa bất ngờ, vừa thích thú.Dù trông cô như thế nhưng vẫn đẹp
lắm...

_Em đang làm gì thế?

_Nấu bữa trưa.Bà 5 về quê có việc
đột xuất.

_Để xem em nấu cái gì mà cầm sạn chạy lung tung
thế?

_Á, cái trứng..._Cô hối hả chạy vào trong bếp.Hắn ôm bụng cười như
điên ,trông cái dáng vẻ đó thật ko thể nhịn cười được ,hắn bổng thấy mình bé
lại.Hắn muốn bước vào cuộc đời cô như hắn đã từng yêu những cô gái
khác...

Hắn đứng dựa cửa nhìn cô,chẳng bik những món cô nấu có ăn được
ko mà trông món nào cũng hấp dẫn.Hắn ra ngoài ngồi chờ, nhớ lại dáng vẻ ban nãy
của cô-hắn cười ngẩn ngơ.

_Xong rồi! Ăn cơm được rồi.

Cô đặt
những món cô nấu lên bàn , chờ đợi sự đánh giá của hắn.Hắn cầm đũa thử từng món
một.

_Ngon lắm!

_Thật ko?_Cô cũng vội thử-Mặt cô nhăn nhó, phun phèo
phèo.Món thì mặn chát, món thì chua lè...thế mà hắn bảo ngon.Ngon chỗ nào hok
bik, hắn đang ăn-vẻ mặt vui sướng.

_Đừng có ăn nữa!_Cô kéo tất cả về
phía mình.

_Sao thế?Ngon mà!

_Mặn chát mà ngon gì.

Hắn
giật lại, vẫn tiếp tục ăn.Cô cắn đũa nhìn hắn, năn nỉ mãi.

_Món nào vợ
iu nấu mà chẳng ngon.

Nghe hắn nói xong mắt cô rưng rưng.Cô khóc vì chưa
thấy ai ngốc như hắn còn hắn cứ tưởng cô cảm động vì lời nói của mình...Thế là
cô nhịn đói lun buổi trưa.Hắn nhìn cũng thấy tội nên xuống pha cho cô 1 ly sữa
đầy, chiên một trứng ốp la và vài lát bánh mì san wich, mang lên
phòng.

_Vợ iu này,em ăn chút gì đi!

Cô vợ iu nhìn hắn cảm
động...cô đói meo, cái bụng cứ réo ầm ầm làm cô chẳng ngủ nghê gì được.Cô ăn
ngấu nghiến lát bánh mì sanwich, vui mừng vì đã thoả mãn được cơn
đói.

_No quá!Thế là ngủ được với nó rồi!_Cô vỗ tay vào bụng mình cười
với hắn

_Sao?Con nó ko cho em ngủ àh?_Hắn tỉnh bơ

Mặt cô đỏ bừng
bừng :_Lấy đâu ra?

_Thì vài năm nữa sẽ có,nói trước cho em chuẩn bị tinh
thần ý mà, nói hok chừng tối nay anh sẽ "mần thịt" em ak.

Cô ném gối vào
hắn, hắn đã chạy ra tới cửa.

_Anh đi làm, bai vợ bé bỏng.

Hắn ngồi trong công ty, ngơ ngơ ngẩn ngẩn như người bị tâm thần.Hắn đang
nhớ đến nụ cười của vợ yêu hắn đấy.Bỗng cửa phòng mở ra, cô thư kí bước vào
:

_Thưa giám đốc,có 1 cô gái đến tìm ngài
ạ.

_"Ai thế?Bây giờ mình đâu có cặp kè với ai đâu mà sao có
cô gái nào đến kiếm được?Hay là vợ yêu đến, mới vừa gặp cô ấy cách đây 20' thôi
mà ,chẳng lẽ nhớ mình đến nỗi phải đến đây tìm sao?"

Hắn
sung sướng bước ra,trên mặt hớn hở.Hắn nhìn thấy -ko phải vợ hắn, gương mặt hắn
chuyển từ hớn hở sang ngỡ ngàng.Hắn im lặng...

_Chào Nhật
Định !Lâu quá ko gặp, anh còn nhớ em hok?

Cô ta nở 1 nụ
cười quyến rũ nhìn hắn.Hắn đáp hơi dửng dưng:

_Em đến đây
làm gì?Chẳng phải chúng ta kết thúc rồi sao?

_Anh vô tình
thật đó, chúng ta đã nói chia tay đâu nào...

Cô ta cười một
cách điệu đà khiến người ta sởn gai ốc.

_Cũng vậy cả thôi
!Anh đã có vợ rồi, em có đến cũng chẳng giải quyết được gì đâu, chúng ta đâu thể
quay lại...

Hắn định quay lưng bỏ đi thì câu


Duck hunt