80s toys - Atari. I still have
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323091

Bình chọn: 8.00/10/309 lượt.

o trong lấy nước rồi đi lên phòng

*********************************************************

-Anh ăn cơm đi – cô dọn thức ăn ra

-Ừ - anh ngồi xuống, bắt đầu ăn

-Sao? Ngon không? – cô nhìn anh, cô đã nấu các món mà anh rất thích

-Ngon lắm, sao em nấu mấy món này? – anh hỏi

-Bởi vì, những món này là các món mà anh rất thích – cô cười

-Sao em biết tôi thích những món này – anh

-Anh quên rồi à, em đã từng bảo trước đây em với anh rất yêu nhau mà, nên đương nhiên em biết anh thích ăn gì rồi – cô

-Ừ - anh nói rồi tiếp tục ăn, cô cũng lẳng lặng ăn

********************************************************

-Hạt mưa rơi bủa vây trái tim hiu quạnh

Ngày yêu thương vút tan bỗng xa

Người từng nói ở bên cạnh em mỗi khi em buồn

Cớ sao giờ lời hứa kia như gió bay

Đừng bỏ rơi bàn tay ấy bơ vơ mà

Một mình em lặng im chốn đây

Yêu anh âm thầm bên anh

-Cô đứng trên sân thượng, cất tiếng hát, anh đứng phía sau đút 2 tay vào túi quần, lắng nghe. Sau khi cô hát xong anh tiến lại ôm cô từ phía sau, cằm anh để lên vai cô…..

-Lời hứa đó sẽ không như gió bay đâu – anh cười

-Em cũng mong vậy – cô thở dài tựa vào người anh

-Lúc nãy, em bảo trước đây anh và em rất yêu nhau – anh hỏi

-Ừ - cô

-Vậy còn bây giờ - anh

-Đối với em vẫn còn, nhưng với anh có lẽ…..đã hết – cô buồn bã nói

-Ngốc, em nói đúng, đã hết – anh

-Ừ - cô nói như sắp khóc, anh hết yêu cô rồi sao?

-Anh mất trí nhớ, cũng giống như tình cảm ấy đã hết, nhưng bây giờ anh đã yêu em – anh

-Anh nói gì – cô ngạc nhiên

-Đúng, anh yêu em thật rồi, vịt nhỏ xấu xí – anh cười

-Hứ, anh nói gì – cô cốc nhẹ vào trán anh

-Thôi đi cô nàng – anh ôm cô vào lòng cười nhẹ, cô mỉm cười hạnh phúc, anh quên cô rồi nhưng bây giờ anh lại yêu cô nữa, cũng giống như cô đã thực hiện được lời hứa 5 năm về trước

-[Nếu mai này….. anh quên em thì em sẽ làm gì

Em sẽ làm cho anh nhớ lại em

Nếu như không thể làm anh nhớ lại được

Thì em sẽ làm anh yêu em một lần nữa'>

-Anh nói “anh yêu em” đi, em muốn nghe – cô làm nũng

-Được rồi, cái cô này, y như con nít – anh lắc đầu với đô trẻ con của cô

-Nói đi, nói đi – cô

-Anh yêu em – anh cười

-Lần nữa – cô

-Anh yêu em – anh

-Lần nữa

-Anh yêu em

-Lần nữa đi – cô nài nỉ

-Anh yêu em

-Lần nữa nha nha nha – cô lay người anh

-Anh yêu em – anh mệt mỏi với cô luôn

-Lần nữa đi he, lần cuối – cô

-Anh yêu em – anh

-Lần cuối nữa – cô dơ một ngón tay nói

-Mệt, đi ngủ - anh nói rồi chạy xuống, đứng đây hồi chắc chết với cô luôn, cô rượt theo, phóng lên giường của anh luôn….

-Lần nữa đi – cô

-Không – anh hét

-Đi mà, lần cuối thôi – cô mè nheo

-Được rồi, anh yêu em – anh nói rồi kéo cô nằm xuống, ôm vào lòng

-Lần nữa đi, hứa luôn – cô

-Anh yêu em – anh hôn lên trán cô

-Lần nữa thôi, em hứa ngủ luôn - cô lay lay anh

-Em mè nheo quá, anh yêu em – rồi anh ôm cô ngủ, cô mỉm cười đi vào giấc ngủ………



-Em ăn sáng đi – anh cười

-Ai nấu vậy – cô ngồi xuống hỏi

-Em thiệt là, kém thông minh quá rồi đấy, nhà này chỉ có anh với em, mà em
thì không nấu, vậy cũng thừa biết ai nấu rồi – anh nói

-Vậy anh nấu hả - cô

-Dạ thưa chị - anh

-Xì, mà anh nói ai kém thông minh hả - cô

-Em – anh tỉnh bơ đáp

-Anh..anh… - cô

-Ăn đi cô nương, mệt với cô quá rồi, ăn đi tí anh dẫn em đi lại chỗ này, vui lắm – anh cười

-Đi đâu – cô

-Đi dạo – anh cười

-Hôm nay làm gì có hứng đi dạo vậy – cô cười

-Thích – anh nhún vai

-Bệnh – cô nói nhỏ, nhưng không ngờ lọt hết vào tai anh

-Cho nói lại đấy – anh

-Hả? đâu có nói gì đâu, hì hì – cô cười hì hì rồi nói nhỏ “ thính như tai dog ý”

-Hử? – anh nhướng mày

-Á không có gì, em nói anh đẹp trai quá thôi – cô vội lấp liếm

-Anh biết anh đẹp đó giờ rồi – anh tự sướng

-Xí, ảo tưởng – cô bĩu môi

-Ăn lẹ đi, hồi cho ở nhà giờ - anh hăm dọa

-Biết rồi, khổ lắm nói mãi – cô nói rồi ăn tiếp

*********************************************************

-Anh và cô nắm tay nhau đi dạo trên con đường nắng vàng, tạo nên một bức
tranh thật lung linh và kì ảo, anh và cô nói đủ thứ chuyện, trên trời
dưới đất, mặc kệ những ánh nhìn đầy ngưỡng mộ của mấy người đi đường…

-Em thấy sao - anh hỏi

-Đẹp lắm luôn – cô cười, anh mỉm cười nhẹ

-Ăn kẹo bông gòn không – anh hỏi

-Ăn để em đi mua cho – cô cười hì hì rồi chạy vọt đi, do cô mải chạy qua đó nên không nhìn đường, liền có chiếc xe đang chạy với tốc độ nhanh,
không những người đó không