
elly hơi lắc đầu, sau đó khẽ nói:” Tiểu Hân ngủ rồi, người trông trẻ vẫn chưa đến nên tôi không thể để con bé một mình được.”
Kel vừa nói xong thì người trong trẻ mà cô đã tìm trong một trung tâm uy tín bật nhất vừa tới. Cô đã xem qua thông tin của người này nên vừa nhìn là đã nhận ra.
Kelly hướng dẫn một số việc cho người giúp cô giữ Tiểu Hân trong thời gian cô phải làm việc ở nơi này, sau đó nhìn ra phía bàn khách vẫn thấy Henry đang đợi mình. Anh ta xem ra rất nhàm chán nơi này nên muốn ra ngoài như vậy, lại là lần đầu tiên đến đây cô cũng nên hiếu khách một chút… Kelly thay đổi trang phục sau đó cùng Henry ra ngoài.
Cà hai ngồi trong một quán cafe sang trọng, cô cũng không có điều gì đề nói với người đồng nghiệp này vì khi cô vào công ty làm việc giữa cô và anh ta chưa hề có một cuộc nói chuyện nào.
- Chồng cô là người như thế nào? - Henry bỗng phá vỡ không gian im lặng.
- Tôi chưa kết hôn. - Kelly khẽ đáp.
Henry gật gù, đưa ly cafe nóng lên môi uống một hớp nhẹ, sau đó khẽ nhăn mặt:” Cafe ở VN thật lạ, lạ giống như con người ở đây.”
- Lạ? - Kelly hỏi.
- Giống như cô Kelly chẳng hạn, cô là cô gái kì lạ nhất mà tôi từng gặp. - Henry mỉm cười nói.
- Tôi nghĩ mình rất bình thường..
- Từ ngày cô bước chân vào công ty tôi đã cảm thấy cô rất lạ. Cô không hề nhìn tôi một lần, mặc dù trong công ty chúng ta tôi luôn được các cô gái khác theo đuôi.
Kelly lần này muốn sặc, anh ta đúng là tự tin thái quá rồi. Bên ngoài quả thật rất phong độ, anh ta mang nét đẹp âu mỹ chính thống mê hoặc rất nhiều chị em trong công ty, những bữa ăn các chị em đều bàn tán về anh ta.. nhưng cô đúng là không hề để tâmvì cô chỉ muốn tập trung làm việc để trang trải cuộc sống cho cô và Tiểu Hân..
- Ý anh là tôi phải để mắt đến anh sao, Henry?
- Tôi không có ý đó. - HEnry xua tay. - Nhưng ít nhất cô cũng không nên phớt lờ tôi như vậy, điều đó khiến tôi càng để ý đến em hơn, và cuối cùng là tôi không dám đối mặt với em… tôi có cảm giác em không hề xem trọng tôi.
- Anh suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi chỉ xem anh là đồng nghiệp và rất tôn trọng anh.
- Lần này đi công tác, tôi muốn chúng ta hiểu rõ về nhau để dễ dàng làm việc… vì vậy tôi rất vui nếu như cô xem tôi là một người bạn thay vì một đồng nghiệp thông thường.
- Rất sẵn lòng. - Kelly thoải mái, dù sao cũng vì công việc.
Kết thúc cuộc nói chuyện đầy thú vị về người đồng nghiệp này Kelly quay về phòng khách sạn, cô nằm trên giường ôm Tiểu Hân vào trong lòng… hiện tại cô và Thế Bảo đang rất gần nhau, cô muốn biết anh sống thế nào, một năm trôi qua anh đã quên cô hay không nhưng rồi… cô vẫn nằm yên bất động… cô đã kiềm nén 1 năm… chỉ một tháng hơn thôi cô cũng sẽ quay về Mỹ, tiếp tục cuộc sống như cô đã chọn.
Buổi sáng, ánh mắt trời chiếu xua tan bóng đêm, mọi người tất bật chuẩn bị cho buổi họp tiếp đón Kelly và HEnry đại diện cho hãng thời trang danh tiếng để chuẩn bị tìm đối tác phù hợp nhất. Kelly an tâm một phần vì trong danh sách các công ty không có The Win của Hàn gia, có lẽ The Win muốn phát triển thương hiệu riêng biệt nên không muốn hợp tác với công ty cô, như vậy cũng tốt… cô không muốn vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến công việc… cũng không muốn gặp lại anh.
Kết thúc buổi họp về việc trình bày hướng phát triển của các công ty, cả Kel và Henry đều chưa thật sự hài lòng với công ty nào… thị trường rộng lớn nhưng họ đều nói những thứ chung chung chưa phân tích được rõ ràng.
Thời gian cũng sắp hết cho chuyến đi… cô và Henry đều không tìm ra được bất cứ đối tác nào phù hợp… cô bắt đầu lo lắng.
Cả hai cùng nhau bắt tay tìm ra những công ty có cơ hội và dự án phát triển nhất để quyết định kí kết, Henry nhận được một cuộc điện thoại từ Mỹ sau đó liền đi vào bên trong phòng họp nơi chỉ còn Kelly và anh mà nói:” Sếp tổng muốn chúng ta đến một bữa tiệc, họ muốn chúng ta thuyết phục một người để bọn họ đồng ý hợp tác.”
- Là ai? - Kelly tò mò, ai lại khiến sếp tổng đặc biệt quan tâm như vậy.
- Tôi cũng không rõ, ông ấy sẽ gửi mail về cho chúng ta về thông tin người cần tìm. - Henry nói tiếp. - Lần này chúng ta phải đi xin ngược lại rồi, không phải là đi chọn lựa nữa… quả thật là gây khó khăn. - Anh lắc đầu ngán ngẩm.
Kelly vỗ vỗ lên vai Henry khẽ cười nói:” Công việc mà, phải cố gắng lên chứ.”
- Hẹn gặp lại cô tối nay. - Henry ra vẻ hối hả nhanh chóng bỏ đi.
Kelly cũng thu dọn mọi thứ trên bàn làm việc mà quay về khách sạn. Tối nay phải thuyết phục họ hợp tác với chúng ta… xem ra không dễ rồi.
Tiếng gõ cửa phòng vang lên, một người giao đến cho cô một hộp quà lớn… Kelly kí giấy xác nhận mang hộp quà lờn vào phòng mở ra bên trong là một bộ đầm dạ hội rất sang trọng và tinh tế, con mắt người lựa chọn cũng không phải hạng tầm thường. Bên trong có một tấm thiệp nhỏ, cô mở ra đọc:” Hy vọng tối nay em sẽ là người đẹp nhất.”
Kel bật cười, đúng là cách n