XtGem Forum catalog
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214012

Bình chọn: 9.00/10/1401 lượt.

mà gọi:" Hà Tuấn Anh."

Tuấn Anh quay mặt lại nhìn cô.

- Dù cho là người thay thế, tôi cũng muốn thử làm bạn gái của anh. - Triệu Hải Yến nói xong, chạy đến ôm chầm lấy anh.

Tuấn Anh không đáp, bàn tay anh buông thõng không đáp trả cái ôm của cô... ánh đèn đường soi sáng hai con người họ in bóng dài xuống mặt đất... cảnh vật u buồn im ắng... hệt như tâm trạng hiện tại của anh.

********

- Hàn tổng, Kelly đã mất tích rồi, tôi đã dò hỏi bân phía Hoàng Thiên Ân nhưng vẫn không có động tĩnh nào bọn họ vẫn đang nghĩ KElly còn ở Hàn gia.

- Cô ấy đã nhìn thấy hình ảnh của mẹ Kelly, cha tôi và Win chụp chung vì vậy tôi nghĩ cô ấy đang nghi ngờ về mối quan hệ đó. Chúng ta phải tìm ra cô ấy trước khi bị họ Hoàng kia gieo vào đầu những điều trái sự thật. - Thế Bảo cầm bức ảnh mà nói.

- Kelly rời khỏi Hàn gia là điều khá mạo hiểm, lão già Hàn Thiên Phúc sẽ nhanh chóng đánh hơi được. - Tuấn Anh nhìn qua bức ảnh rồi nói.

- Cậu cứ cho người canh gác cẩn thận Hàn gia như khi Kelly còn ở đây... và nhanh chóng truy tìm cô ấy. - Hàn Thế Bảo khẽ suy nghĩ một chút sau đó cười nữa miệng. - Tôi đã có cách dụ cô ấy xuất hiện rồi.

Hàn Thế Bảo bật cười lớn khẽ nói:" Con vịt đó nghĩ gì... muốn làm gì tôi sao có thể không nắm bắt được."

Hàn phu nhân điều trị vết thương và bị giam lỏng cùng Hàn Liên Chi tại một biệt thự khác của Hàn gia. Nơi này canh gác cẩn mật đột nhiên hôm nay lại cắt giảm người, sau đó là Hàn Thế Bảo thông báo với báo chí rằng Hàn phu nhân đang được anh báo đáp hiếu nghĩa bằng cách phụng dưỡng bà tại căn biệt thự kia.

Quả nhiên điều này đã đến tai Kelly, cô ngồi trong một căn phòng nhỏ. Nơi này nằm trong một góc khuất của một dãy nhà trọ ít người, cô rất ít khi ra đường... chỉ che kín mặt và ra ngoài vào ban đêm.

- Mẹ mình vì sao chụp chung với Hàn lão gia kia và có cả Win... chắc chắn Hàn phu nhân là người biết rõ nhất nên cô đã quyết định truy tìm nơi ở của bà ta... không ngờ chưa kịp truy tìm thì Hàn Thế Bảo đã tự mình nói ra. - Kelly đắc ý.

Cô đã từng có ý định đi hỏi Hoàng lão gia nhưng cô lại thay đổi quyết định. Ông ta chắc chắn trước kia biết rõ nội tình, nhưng vì sao lại chưa từng nhắc đến một lần nào với cô. Nếu ông ấy đã che giấu thì dù cô có hỏi cũng không thể biết hết được sự thật. Còn về Hàn phu nhân, cô hy vọng bà ta sẽ kể hết sự thật này, ít ra người đàn ông kia là chồng bà ấy, cô sẽ khích tướng cho bà ta khai ra hết.

Buổi tối không trăng không sao, trời đen như mực... Kelly rời khỏi khu nhà trọ này với một bộ trang phục đen từ đầu đến chân. Bóng cô nhanh chóng lướt đi nhanh nhạy, tiến đến nơi mà Hàn phu nhân đang sống.

Căn biệt thự chìm trong bóng tối... bên ngoài có vài tên vệ sĩ đứng canh. Kelly nhoẻn miệng cười, như thế này sẽ không thể làm khó cô được. Kelly trèo lên bức tường lớn, vào nhà một cách dễ dàng.

Cô lẻn vào bên trong nhà chính một cách an toàn, sau đó từ từ lần trong bóng tối ở phía hành lang... ánh đèn mập mờ bên ngoài khuôn viên chiếu vào bên trong căn nhà qua những tấm màn phất phơ mờ mờ ảo ảo.

Kelly tìm đến vị trí cầu thang, sau đó từng bước bước lên một cách nhẹ nhàng đến khi đi đến tầng trên thì nghe tiếng bước đi lộp cộp liền nép mình vào bức tường. Cô hé mắt nhìn ra là hai cô gái mặc trang phục người làm đang noi chuyện với nhau, trên tay một người họ đang cầm một khay thức ăn.

- Bà ấy hôm nay lại bỏ bữa. - Cô người làm đang cầm khay khẽ nói.

- Từ khi đến đây làm tôi chưa từng thấy con trai phu nhân đến thăm, có lẽ bà ấy vì quá thương nhớ chăng. - Cô gái kia liền nói.

- Đừng nói bậy, kẻo rước hoạ vào thân. - Nói xong cả hai cô gái đều bỏ nhanh đi.

Đợi đến khi họ bỏ đi, Kelly nhè nhẹ bước ra, theo như bọn họ nói thì chắc chắn Hàn phu nhân kia đang ở tầng này. Cô nhanh chóng tiến về phía trước mà kiểm tra từng phòng. Cô phải đến căn phòng thứ 4 mới nghe thấy tiếng động cót két bên trong, chắc chắn là bên trong có người. Cô nắm tay cầm khoá cửa mà mở vào, sau đó nhẹ nhàng nép vào và đóng cửa lại.

Tiếng động bên trong dừng lại, căn phòng chỉ có ánh đèn bên ngoài chiếu vào mờ ảo không nhìn rõ mọi thứ. Cô nhìn thấy trước mặt mà một bóng trắng đi ngồi phía trước, cô khẽ rùng mình sau đó lại dùng hết can đảm mà bước tới. Từng bước của cô có chút rung rung, không hiểu vì sao toàn thân cô lạnh ngắt nhưng cô không ngừng bước đến khi lại gần bóng trắng kia hơn... nó vẫn không cử động.

Kelly cảm thấy kì lạ, khẽ đưa tay về phía bóng trắng kia mà đẩy nhẹ.... không ngờ nó lại ngã nhào xuống sàn.

- Á á á aaaaaa. - Kelly hét lên, không phải cô dùng sức quá mạnh vì sao lại bị ngã.

Ánh đèn trong phòng bật sáng, Kelly đang nhắm mắt sợ hãi thì mở mắt ra... phía trước mặt cô chính là một hình nộm được mặc một bộ trang phục màu trắng hệt như muốn hù ma. Nhưng căn phòng này đang tối đen như vậy, vì sao hiện tại lại sáng bừng thế này, lẽ nào...

Kelly nhận ta thì cũng đã mu