Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213665

Bình chọn: 10.00/10/1366 lượt.

tôi đã nổ súng. - Kelly đáp.

- Kelly, kết thúc mọi thứ đi... - Hoàng Thiên Phúc khẽ nói.

- Kelly, Bảo My, Phạm Bảo My.... tiểu thư nhà họ Phạm. - Hàn Thế Bảo nhìn Kelly khẽ nói, anh đã nhận ra...

- Anh nhận ra rồi sao... Hàn tổng. - Kelly đưa khẩu súng hướng về Hàn Thế Bảo.

Hàn Thế Bảo gật đầu, nhìn khẩu súng rung rung trên tay Kelly, trên guơng mặt anh không có chút biểu cảm của sự sợ hãi chỉ khẽ cười:" Vì sao em muốn giết tôi?"

- Hàn Thế Bảo, anh đã nhận ra tôi chính là cô con gái duy nhất của Phạm gia lại con ngây ngô hỏi lí do sao. Chính anh đã giết cha mẹ tôi. hủy diệt một gia đình đang sống trong hạnh phúc, biến tôi thành một cô nhi không cha không mẹ... Tôi hận anh, Hàn Thế Bảo.

Hàn Thế Bảo nhìn về hướng Hoàng Thiên Phúc đang nhoẻn cười... thì ra chính ông ta đã che giấu cô và gieo vào đầu cô gái ngây thơ những điều dối trá. Nhưng... nếu cô là Kelly... anh làm sao có thể nói ra sự thật... sự thật ấy sẽ khiến cô đau lòng đến chết.

Thêm một chiếc xe thắng rít lại mà lao tới phía Kelly, cô nhanh chóng né được sang một bên té ngã... Tuấn Anh nhanh chóng bước xuống dùng súng hướng về người đang đe dọa tính mạng của Hàn tổng sau đó khóa tay cô dùng súng chĩa vào đầu, nhưng khi nhìn thấy Bảo My liền kinh ngạc.

- Là cô. - Tuấn Anh nói... nhưng khẩu súng vẫn hướng về phía Kelly.

- Không được bắn, thả cô ấy ra. - Hàn Thế Bảo liền nói.

- Nhưng... cô ta... - Tuấn Anh ngập ngừng.

- Hà Tuấn Anh... mau buông cô ấy ra. - Hàn Thế Bảo hét lên.

Tuấn Anh buông Kelly ra sau đó lùi về hướng Hàn Thế Bảo giuơng súng về phía bọn họ.

- Hàn tổng, anh lên xe đi trước tôi sẽ giữ chân bọn chúng.

- Tuấn Anh... đừng làm loạn nữa...- Hàn Thế Bảo nói xong đi về phía Kelly nhặt khẩu súng cô làm rơi xuống đất đưa vào tay cô, sau đó kéo tay cô hướng vào tim anh. - Nếu em thật sự nghĩ con người tôi xấu xa như vậy, em hãy bắn đi... để thù hận trong em tan biến... và sống thật hạnh phúc.

- Thế Bảo. - Kelly nhìn anh... vì sao anh lại la kẻ thù của cô... vì sao cô lại đi yêu chính kẻ thù của mình.

- Kelly, giết hắn đi... em đã đợi ngày này 10 năm rồi. - Thiên Ân nói lớn.

- Bắn đi... rồi em sẽ không còn phải sống trong thù hận nữa. - Hàn Thế Bảo mỉm cười.

Cô nhìn anh... sau đó nhìn sang anh Thiên Ân... khẩu sùng trên tay chỉ cần bóp cò thì người đàn ông cô yêu thuơng sẽ ra đi mãi mãi.

Kelly nhắm mắt lại, nước mắt ướt đẫm bờ mi, bàn tay rung rung đưa vào cò súng.

- Ba, mẹ... con trả thù cho hai người. - Kelly hét lên.

- Nếu cô dám bắn, bọn họ sẽ phải chết. - Một giọng nói xa la vang lên, giọng nói kia đầy sự ra lệnh.

Cô nhìn về hướng đó... đã nhìn thấy hai cha con Hoàng Thiên Ân và Hoàng Thiên Phúc bị người của Trần Hậu từ phía sau khống chế.

- Thật cảm ơn sự giúp đỡ của anh, Trần Hậu... nhưng chuyện này không cần anh xen vào nữa... hãy buông bọn họ ra đi. - Hàn Thế Bảo liền nói.

- Xin lỗi Hàn tổng, tôi không phải người của anh nên không thề nghe lời anh. - Trần Hậu đáp, anh tất nhiên là biết nếu không làm như vậy Kelly chắc chắn sẽ giết chết Hàn Thế Bảo. - Cô gái, mau buông súng... chúng ta đổi người. Một đổi 2, không phải cô quá lời sao?

- Giết hắn đi... đừng lo cho anh, Kelly. - Thiên Ân hét lên.

Trần Hậu liền dùng súng nhắm vào đầu Thiên Ân khẽ nói:" Thật sự không lo được sao."

- Được, tôi đổi. - Kelly buông súng... sau đó đi về hướng hai người nhà họ Hoàng.

Hàn Thế Bảo cầm tay Kelly lại...

Kelly nhìn bàn tay anh đang nắm chặt bàn tay cô, Kelly đẩy tay anh ra đau lòng quay lưng bước đi.

Chiếc xe màu đen đưa hai người nhà họ Hoàng và Kelly đi xa, Hàn Thế Bảo đứng đó nhìn cho đến khi chiếc xe mất hút.

- Hàn tổng, còn bọn người này. - Tuấn Anh chỉ về Hàn phu nhân và Hàn Liên Chi.

- Mang đến bệnh viện. - Hàn Thế Bảo nói xong, lên xe bỏ đi...

Hà Tuấn Anh ở lại dọn dẹp vết tích... Kelly lại chính là Bảo My, cũng chính là cô con gái của Phạm gia năm đó bị mất tích, không ngờ chính Hoàng Thiên Phúc đã che giấu cô ấy... Tuấn Anh chợt nhận ra, ánh mắt Hàn tổng trao cho Kelly... và cô dù thù hận cách mấy cũng không nỡ ra tay...

Trên chiếc xe màu đen... Kelly ngồi yên lặng không nói một lời, đôi mắt ủ dột cụp xuống. Cô là kẻ vô dụng, kẻ thù cô đợi 10 năm trước mắt cũng không thề ra tay... lại mang bản thân đi yêu thuơng...

- Không sao, chúng ta sẽ tìm cơ hội khác. - Thiên Ân vỗ vai Kelly nói.

Kelly không đáp, ngồi như bất động... Cơ hội khác ư, liệu cô có thể ra tay với anh.

Hàn Thế Bảo quay về biệt thự Hàn gia, hiện tại trong lòng anh như đang cuồn cuộn sóng... Kelly chính là đang hận anh, anh lại không thể nói ra sự thật với cô. Những chuyện năm đó, chính Hàn Thế Hùng đã kể lại mọi thứ với anh, nhờ anh chăm sóc Win và tìm kiếm cô con gái tên Phạm Bảo My kia...

" Đó là một đứa trẻ bất hạnh, vì vậy đừng để con bé b


80s toys - Atari. I still have