
vẫy, cô dường như ko thể
thở đc trước sự sít sao của anh ta. 2 cánh tay rắn chắn siết chặt eo
cô ko để Nhược Vi trốn thoát.
Lăng Khiên cứ thế cắn muốt đôi môi anh
đào 1 cách mạnh mẽ. Anh ko biết tại sao mình lại điên tiết lên thế
này khi thấy cô ở cùng người đàn ông khác. Mặt của cô nóng ran, tim
đã nhảy liên hồi. Sự mạnh mẽ đến tàn bạo của Lăng Khiên khiến cô
nhất thời ko thể chịu đc. Hồi lâu sau , anh ta mới từ từ buông tha cho
cô. Nhược Vi cố hít thở để lấy không khí. Cô chống 2 tay đẩy anh ta ra
"Anh đang làm gì vậy buông tôi ra đi". Lăng Khiên vẫn ép sát
vào siết chặt cổ tay cô "Em nghe cho rõ đây. Tôi cấm em gần gũi vs
bất kì người đàn ông khác ngoài tôi.
Nếu ko tôi sẽ ko tha cho em đâu".
"Anh là ai mà dám cấm đoán tôi chứ?" Nhược Vi khó chịu, rõ
ràng anh ta gần gũi vs đứa con gái khác trước mà bây h còn giở giọng
cấm đoán cô. Anh giận dữ gầm lên "Tôi là vị hôn phu của em!!!"
Nhược Vi đúng là thử thách tính nhẫn nại của anh mà. Chết tiệt, sao
anh lại tức giận như vậy chứ? Trước h anh luôn là người khống chế
cảm xúc rất tốt mà. "Anh là vị hôn phu thì sao chứ? Anh cũng
gần gũi vs cô gái khác trước trong bữa tiệc mà h còn lên giọng vs tôi
hay sao?" Nhược Vi bực bội chết đi đc mà. Lăng Khiên hơi khựng lại
1 chút , thì ra là cô ấy đang ghen , lòng anh chợt ấm lên lạ thường.
Khuôn mặt vẫn trở lại nghiêm nghị "Tôi vs cô ta chẳng có gì cả.
Còn Em vs tên thiếu gia kia đã ôm nhau!!!". Anh từ khi nào có tính
so đo con nít vậy. Tên này đúng là làm cô ngày 1 khó chịu mà "Tôi
chỉ là trượt ngã nên anh ta mới lấy tay đỡ thôi. Anh suy diễn gì vậy
chứ?". "Tôi ko cần biết, tôi ko muốn có bất cứ tên đàn ông
nào chạm vào em.
Em là người của tôi" Lăng Khiên gằng giọng. Cô
trừng mắt nhìn anh ta, những lời bá đạo này mà anh ta cũng có thể
nói ra sao? Tại sao chứ? Tại sao cô phải rung động? Dù là 1 chữ yêu
anh ta cũng chưa hề nói vs cô. Phải rồi, 1 người đàn ông như anh ta sao
có thể nói ra lời ngọt ngào. Lăng Khiến bóp chặt vai cô nói tiếp "Nghe
cho kĩ Nhược Vi! Em là người phụ nữ tôi yêu. Em chỉ có thể thuộc về
tôi mà thôi. Là của tôi". Nhược Vi như vừa đc nghe thấy tiếng sét
ngang tai. Người đàn ông đáng sợ trước mặt đang nói yêu cô ? Ko thể tin
đc, cô có thể nghe đc tiếng tim rơi lộp bộp .
Lăng Khiên lại cúi xuống
hôn cô, lần này cũng vô cùng cuồng nhiệt, môi anh ngấu nghiến cô.
Nhược Vi ko hề phản kháng mà lại bất giác đưa tay quàng lấy cổ anh
ta. Cô phải làm gì đây? Cô ko thể trốn tránh trái tim hiếu động của
mình. Chỉ biết hành động theo linh cảm. Cô..., đã rung động trước
người đàn ông bá đạo này mất rồi.
Lăng Khiên đột nhiên dừng lại, cúi đầu gặm lấy vành
tai cô "Tôi rất thích em như thế này". Hơi thở nam tính mùi
bạc hà phả vào tai Nhược Vi khiến cô rùng mình cứ như lại có thêm 1
luồn điện chạy vào tim. Mặt cô đỏ bừng bừng nhìn anh. Anh tiếp tục
hôn lấy môi cô, lần này lại bạo dạn đưa lưỡi vào tách 2 hàm răng của
Nhược Vi ra ,tìm kiếm lưỡi cô. Nhược Vi thấy mình cả người nóng ran,
nhịp thở khó khăn hơn. 1 sự cuồng dã xâm chiếm trong khoang miệng,
lưỡi anh quấn lấy cái lưỡi thơm tho của cô mà mút lấy. Lăng Khiên chủ
động bế xốc cô lên , Nhược Vi sợ sệt ôm cổ anh. Cô ko phải đứa con
gái ngây thơ ngốc nghếch, cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nhược Vi lắc đầu nhìn "Lăng Khiên, ko được. Chúng ta ko nên...".
"Có gì ko nên. Em là vị hôn thê của anh!" Lăng Khiên vẫn mặc
kệ ý kiến phản bác của Nhược Vi, bế cô đặt lên chiếc giường to lớn
màu đen. "Nhưng..mà em chưa sẵn sàng... Ưm..." chưa kịp nói
hết câu thì môi cô đã chịu sự chiếm đóng nồng nhiệt từ Lăng Khiên.
Anh lại thỏ thẻ bên tai cô "Ko cần, cái này là bản năng. Nhược
Vi, anh ko thể đợi". Tim của cô đập nhanh liên hồi ko dừng đc.
Nhược Vi ko cách nào chống chả người đàn ông cuồng dã này. Biết làm
sao đc, tim cô đã có anh ta rồi. Lăng Khiên hôn mặt rồi từ từ di chuyển
xuống cổ cô, cắn nhẹ 1 cái để lại dấu vết làm Nhược Vi cảm thấy
ngưa ngứa. Sau đó, anh lại hôn xuống xương quai xanh . Bàn tay anh nhanh
chóng cởi bỏ bộ váy ra khỏi người cô. 1 thân thể ngọc ngà vs làn da
trắng sữa hiện ra trước mắt anh. Đôi mắt của Lăng Khiên sâu thẳm đầy
dục vọng nhìn cơ thể kia. Mặt cô đỏ ửng, đúng là xấu hổ chết đi đc
mà "Lăng Khiên, anh đừng nhìn như vậy...". Anh nhếch môi cười
nhìn ngắm cô "Nhóc con, em thật là đẹp" rồi lại cúi xuống
hôn bầu ngực đầy đặn của cô, cắn mút nhũ hoa, 1 tay xoa nắn bên còn
lại. Môi anh từ từ di chuyển trê