Polly po-cket
Vì Anh Là Người Phục Vụ Quán Bar….!!

Vì Anh Là Người Phục Vụ Quán Bar….!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321484

Bình chọn: 9.00/10/148 lượt.

khác, công khai thể hiện tình mẫu
tử….

Tôi thèm thuồng nhìn họ….

Tôi có con! Tôi có con mà như không
có!

Nó không để ý đến người mẹ này…… Nó vốn dĩ chỉ coi tôi là kẻ xấu xa
nhất….

Nhưng tôi vẫn yêu nó….

Yêu thương cốt nhục của mình …..

Tôi không có gì
phải băn khoăn…..

——————————————-

Oáp!

Tôi thức dậy. Nhìn đồng hồ.

Mới chỉ 5h sáng àh?

Tôi bật dậy,
làm VSCN, rồi lê bước lại gần tủ quần áo.

Tôi chọn một cái áo sơ-mi trắng
thụng và quần jeans đen.

Bước xuống tầng, tôi ngó nghiêng…

May quá! Mẹ tôi chưa dậy.

Tôi lấy mấy
lát bánh mỳ quết một ít phômai rồi nuốt vội nuốt vàng mà vơ lấy túi xách, chạy
nhanh ra khỏi nhà….…

Chẳng mấy chốc, cống trường ĐH đã hiện ra trước mắt….

Thực ra trong
trường, tôi là một hot girl….

Nhưng không phải là một hot girl kiêu kỳ mà là
một hot girl từng hẹn hò với hầu hết các mỹ nam trong trường.

Tuy nhiên, tôi
chưa bao giờ theo đuổi người khác, ai không thích, tôi không ép….

Tâm trạng của tôi hôm nay không phải là tốt nhưng cũng chẳng thể kể là xấu
được….

Tôi lướt nhanh qua mọi người…….

Tôi chẳng chú ý đến bất kỳ ai, cho
đến khi……

Tôi nhìn thấy……

Khuôn mặt trắng sữa như bánh bao và đôi mắt tinh
khiết không vẩn đục……

Tôi vui vẻ vừa chạy lại vừa vẫy tay:

-Huy! Mạc Huy!

Cậu ấy rời mắt khỏi
trang sách, rồi cũng ngạc nhiên không kém nhìn tôi:

-Ơ…. Sao cô lại ở đây?
Anh Duy nói cô là……. một Whore mà?

Khuôn mặt tôi tối sầm lại…..

Hóa ra cậu
ấy cũng như tên anh trai ác quỷ ấy xem tôi là một whore…

Trông tôi rẻ mạt quá
hay sao?

Dường như nhận ra mình đã nói quá, cậu ấy cúi gằm mặt xuống……

Tôi quay người lại và lầm lũi bước đi…..

Cậu ấy vội vàng đuổi
theo:

-Mẫn Hà Nhi…! Khoan! Chờ tôi!

Tôi dừng lại một chút.

-Tôi xin
lỗi… Tôi không có ý nghĩ cô là…..

Tôi lạnh lùng cắt ngang:

-Tôi không đáng
nhận lời xin lỗi này của cậu!

Mạc Huy sững sờ nhìn tôi:

-Hà Nhi àh….
Cô….

Lại thế nữa rồi!

Sao lần nào cậu ấy cũng dùng ánh mắt ấy để làm lung lạc
tôi chứ?

Tại sao chứ?

Tôi cá rằng bất kỳ việc gì, dù tôi có quyết như đinh
đóng cột thì y như rằng khi gặp ánh mắt này của cậu thấy tôi lại xiêu
lòng…….

Tôi thở dài:

-Tôi thua rồi!

-Tôi xin lỗi cô nhé! – Khuôn mặt Huy bừng
sáng, cậu ấy nháy mắt nói- Cô học dãy nào? Sao tôi chưa bao giờ nhìn thấy
cô….?

-Tôi học dãy số 3.

Bỗng một tiếng nói đằng sau tôi:

- Mẫn Hà Nhi, hoa khôi của trường đây
sao?

Tôi quay lại…..

Một cô gái có mái tóc dài dợn sóng….

Khuôn mặt nổi
bật với đôi mắt to….

Là Bạch Yến Yến- Kẻ luôn luôn muốn cướp đoạt danh vị “nữ
hoàng” của tôi.

Tôi cười:

-Chào Bạch tiểu thư.

-Không dám. Cô lại tán tỉnh anh nào đấy
hả?- Bạch Yến Yến nghiêng người lại nhìn Mạc Huy. Cô ta “Ồ” lên – Ơ…. Thiên thần
của trường đây mà!

Tôi tròn mắt:

-Thiên thần?

-Hơ… Đừng nói là cô không
biết là ai mà cũng tán tỉnh đấy nhé!- Bạch Yến Yến cười mỉa nhìn tôi.

Tôi phớt lờ cô ta rồi nói với Huy::

-Thôi! Cậu đừng đứng đây nghe chó sủa
bậy nữa! Bẩn tai lắm! Đi về lớp đi! Hẹn gặp lại cậu ở canteen nhé!

Bạch Yến Yến vỗ tay sau khi nhìn thấy bóng Huy đã khuất:

-Giống mẹ dặn dò
con nhỉ?

-Ừh! – Tôi gật đầu chiếu lệ rồi nói- Cô tránh ra đi! Tôi còn nhiều
việc, NO2 xấu xí ạh!

-NO2??? -Bạch Yến Yến trừng mắt nhìn tôi.

Tôi bồi
thêm:

-Đừng trợn trừng mắt lên như thế! Mắt cô vốn dĩ to đã giống mắt ếch
rồi, không cần thể hiện!

Cô ta giơ cao cánh tay….

“Pặc”

Tên chết tiệt nào thế!

Hiếm khi tôi
mới muốn người khác tát mình, lại có ai dám xông vào thế nhỉ?

Tôi mở mắt to
nhìn người trước mặt….

Bạch Yến Yến đã có vẻ bị hớp hồn….

Nhìn cái đôi mắt
ngây dại của cô ta kìa……

Mạc Duy hỏi tôi bằng chất giọng lạnh lùng:

-Cô vốn hay bị người khác đánh
lắm à?

Tôi không nói gì mà đi thẳng.

Anh ta đuổi theo:

-Này! Tại sao cô
lại ở đây?

-T ại sao àh? Trường này của anh hay sao mà anh cấm tôi?- Tôi đanh
đá cãi lại.

Đôi mắt anh ta ánh lên một tia gì đó, rồi anh ta nói:

-Cô có
biết Huy học ở đâu không?

-Hỏi làm gì?

- Nó quên bản luận tiếng
Nga!

-Àh… – Tôi chưa kịp trả lời thì đã có tiếng nói cắt ngang:

-Em biết
anh àh.

Bạch Yến Yến nhìn Duy không chớp mắt và nói.

Tôi khoát
tay:

-Đấy! Có hướng dẫn viên miễn phí đó.

Anh ta đột nhiên níu tay tôi:

-Tôi không thích cô ta.

-Vì sao?

-…. –
Anh ta lạnh lùng nhìn Yến Yến rồi nói- Cô ta bẩn lắm.

Tôi ngạc nhiên nhìn Yến Yến. Cô ta r