Tứ Đại Tiểu Thư Với Tứ Đại Công Tử Ngỗ Nghịch

Tứ Đại Tiểu Thư Với Tứ Đại Công Tử Ngỗ Nghịch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328705

Bình chọn: 7.5.00/10/870 lượt.

:

- Vậy ba mẹ có từng nghĩ tại sao tụi nó lại phải trốn nhà đi vào lúc đêm hôm như vậy hay ko?

- ..

- Nếu lúc đầu ba mẹ đồng ý cho tụi nó sang đây thì tụi nó đâu cần phảibỏ trốn chứ ! - cô cười cười nói và nhìn mí ông bà đang trầm tư suy nghĩ

Rùi ông Lâm lên tiếng nói:

- Các con đang trách ba mẹ đó hả ?

- Tụi con ko dám. Tụi con chỉ muốn nói cho ba mẹ hiểu nguyên nhân vìsao ra cớ sự của ngày hôm nay mà thôi - Ken đở lời cho Beatrice

Các ông bà ngồi mà thở ra dìa cả thước. Nana quyết định lên tiếng nói:

- Ba mẹ à ! Tụi con biết ba mẹ yêu và lo lắng cho tụi con. Nhưng tụicon cũng đã lớn rồi, chúng con cũng có quyền quyết định riêng của mìnhchứ ! Tụi con rất muốn trở về Đài Loan , rất muốn trở về quê hương củamình. Từ nhỏ , tụi con đã được đưa sang Mỹ, chưa lần nào được về đây,nay tụi con đã lớn , đã có thể tự chăm sóc mình thế mà ba mẹ vẫn ko chotụi con thực hiện nguyện vọng của mình nữa!

Mí bậc phụ huynh ngồi nghe mà thẫn thơ người ra. Quả thật là họ chưabao giờ nhìn và nghĩ lại con gái của họ đã ko còn là một cô bé ngày nàonửa rồi, bây giờ các cô đã trưởng thành từ tư tưởng lẫn hình dáng .

- Ba mẹ ! Từ nhỏ tới lớn con chưa bao giờ làm trái ý ba mẹ , nhưng lầnnày thì con ko thể nghe theo ba mẹ được. Con cần phải có chủ kiến riêngcủa mình. Xin ba mẹ đừng giận con - Ariel bước tới nắm tay ba mẹ mìnhnói

Bà Lâm khóc nhìn con gái. Bà ôm cô vào lòng vỗ về , làm cô cũng mũilòng khóc theo. Còn mí ông thì dường như bị những tời nói đầy sứcthuyết phục của các cô con gái làm lay động. Ông Chu cất tiếng nói:

- Giờ tụi con làm sao thì làm ba mẹ ko nhún tay vào nữa! Nhưng đã quyết định rồi thì đừng hối hận nhé !

Nghe ông nói, các cô mừng ko thể tả. Ba cô hét toáng lên và chạy lại ôm chầm ba mẹ mình hôn cái chóc:

- Yeah! Ba mẽ muôn năm !

- Thôi thôi được rồi , các cô nịnh vừa thôi - ông Lâm nói làm mọi người bật cười

Beatrice chợt hỏi:

- Con nghĩ lần nay ba mẹ về chắc ko chỉ có chuyện này thôi chứ ?

- Beatrice con quả là một cô gái thông mình đấy - ông Dương khen ngợi , nói - lần này về là còn một chuyện nữa

- Chuyện gì vậy papa? - Nana mắt sáng rực hỏi

- Là ..

Ông CHu vừa địng mở miệng nói thì ..

- Đính đong

Tiếng chuông cừa vang lên hối hà? Ken nói với mọi người:

- Để con ra mở cho

Cánh cửa vừa bật mở thì nhanh như cắt, nguyên một đám lùa vào nhà y hệtnhư một cơn lốc cuốn phăng tất cả. Mí ông bà ngồi trên ghế trố mắt ramà nhìn. Các anh vừa vào nhà thì hỏi mí cô tới tấp:

- Mí em có sao ko hả? - Danson nhìn Nana hỏi với vẻ lo lắng

- .

- Ariel em có sao ko hả? Có bị gì ko? Đứng lên anh xem ! - Joseph vừanói vừa kéo Ariel đứng dậy xoay một vòng cho anh xem, thấy ko bị gỉ anhmới cho cô ngồi xuống

- Anh - Ariel địng mở miệng thì .

- Ban nảy nghe Danson nói em muốn nhảy xuống xe làm anh sợ chết khiếp - Joseph nói mà cốc đầu cô một cái

- Nè ! Bà chằn cô có sao ko? Hồi nảy tui bảo để tui đưa về cho hem thèmnghe - Mike ngoài mặt nói cứng nhưng thực chất anh rất lo cho cô .

- Mí bà làm tui thiếu điều muốn đứng tim luôn à ! - Joe nói

Mí ông mí bà đã ngơ ngác nay còn ngơ ngác hơn khi chứng kiến cái cảnhtượng đang xảy ra trước mắt. Các vị phụ huynh nhà ta há hốc mồm nhìn míanh trân trân. Ken thấy vậy liền giải thích:

- Ba mẹ , đây là bạn của tụi nó đó !

Nghe Ken nói, ba anh mới giật mìnhg quay lịa thì thấy ở đây còn có rấtnhiều người thế mà ban nảy do nóng lòng gặp mí cô quá các anh ko để ýtới ai cả. Thấy mí ông bà ngồi đó nhìn mình lom lom bốn anh ngượngngùng đứng lên nói:

- Cháu xin chào các bác ạ!

- À ..ờ ! - các ông các bà cùng đáp mà chưa khỏi ngỡ ngàng

- Xin lỗi vì chúng cháu đường đột xông vào nhà như vậy nhưng cũng chỉvì - nói tới đây Joseph im bặt liếc nhìn sang các côđang ngồi đó

- À ! Ko sao đâu cháu ! - bà Lâm vui vẻ nói rùi chợt hỏi - nhưng cháu là ..

- Dạ cháu là Trịnh Nguyên Sướng , nhưng bác cứ gọi cháu là Joseph đi ạ! - anh lễ phép nói

- Còn ..- bà đưa mắt nhìn sang ba anh kia

- Dạ cháu là Đường Vũ Triết bác gọi cháu là Danson đi ạ! - anh cười tươi nói - đây là anh cháu Matt

- Cháu là Hạ Quân Tường bác gọi cháu là Mike cho thân thiện ạ! - anh nói đùa một tí choa vui

Các ông các bà nghe cảm thấy mí cái tên nì quen quen hình như đã nghequa ở đâu òi nhưng ko thể nào nhớ nổi. Ken như đọc được ý nghĩ của mívị trưởng lão anh ngồi xuống nói:

- Ba mẹ ko nhớ sao? Đây là con của bác Đường , bác Trịnh , bác Hạ và bác Trần đó! - anh nói rùi nhìn sang Joe

- CHáu . cháu là Joe có phải ko ? - bà Chu ngờ ngợ hỏi Joe

- Dạ ! Nhưng bác biết cháu sao ? - cô cũng ngạc nhiên ko kém

Bà Chu vui vẻ bước tới nắm tay cô ân cần rùi kéo cô ngồi xuống cạnh mình nói:

- Sao ko biết chứ ! Nhớ khi xưa ba mẹ cháu với bá


Pair of Vintage Old School Fru