Teya Salat
Trái Tim Lạnh Giá

Trái Tim Lạnh Giá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323143

Bình chọn: 8.00/10/314 lượt.

ỳ ông suy nghĩ , số điện thoại đưa đây

- Cháu mà nói với ông ngoại thế sao ?

- Ông không đưa , vậy tôi tự tìm _ Nó toan đứng dậy quay lưng

- 0903XXXXXX_ Ông nói chậm rãi và dãy số đó nhanh chóng được bộ óc của Nó tiếp nhận

- .................

- Con tìm Victor làm gì ? Không lẽ ..........

- Phải . Tôi sẽ tham gia buổi huấn luyện đó

- Con điên sao ? Buổi tập đó khủng khiếp gấp 10 lần buổi tập của ta khi xưa

- Ông cũng biết rằng khủng khiếp sao ?

- Ta không cho con đi

- Ông quản được tôi sao ?

- Lí do gì ? Lí do gì mà con phải tham gia ?

- Tôi nghĩ làm sát thủ thì không nên có chút sai sót .

- Đây chỉ là ngoài ý muốn . Ta thực sự không muốn con lúng sâu vào nó nữa .

- Chẳng phải đây là điều ông ban tặng cho tôi ?

- Ta ...... ta muốn con quay đầu lại . Lí ra ta không nên ép con

- Quá trễ rồi . Đã leo lên lưng cọp thì không thể nào xuống được

- Còn có thể mà Tiểu Băng _ Hunter nói như van nài Nó . Ông thực sự hối hận khi cho Nó tham gia vào buổi huấn luyện ấy .

- Có thể ? Điều đó quá xa vời

- Ta chấp nhận huỷ lời nói đó . Chỉ mong con buông bỏ giới giang hồ , hận thù để quay lại làm Tiểu Băng như khi mẹ con còn sống . Ta chấp nhận rút khỏi giới giang hồ , ta chỉ muốn được làm ông ngoại của con thôi . Ta ..... ta xin lỗi ..... Xin lỗi vì tất cả lỗi lầm mà ta đã gây ra cho con _ Hunter rất thương Nó , thương Nó như Hải Băng

Giá mà năm ấy ông sớm nhận ra Nó thì có lẽ mọi việc đã không thế này . Ông thực sự hối hận , ông chỉ muốn Nó rời bỏ việc làm sát thủ để mà quay lại với bản chất thật của Nó thôi . Và có thể chấp nhận , gọi ông một tiếng " ông ngoại "

- Đừng nói nữa . Quá muộn rồi . Chào ông _ Nó quay lưng bước ra phía cửa . Dừng chân lại Nó buông lời xong bước thẳng ra ngoài

- Tất cả đã là quá khứ . Thời gian trôi qua không bao giờ lấy lại được . Tôi rất vui vì ông nhận ra sự sai lầm của mình nhưng phải chi ông nhận ra sớm hơn thì hay quá . Tất cả đã quá trễ để kết thúc . Với sức của tôi , buổi huấn luyện đó chắc không sao đâu . Còn nữa , khoảng thời gian tôi đi , tôi xin ông đừng động tới Thiên Hữu . Coi như ông chuộc lỗi với tôi đi . Chào ông , ông ngoại .

Hunter đứng nhìn Nó , ông hoàn toàn không tin rằng mình đã nghe gì . " Ông ngoại " sao ? Nó đã gọi ông như thế sao ? Nó thực sự tha thứ cho ông sao ? Ông vui mừng vô cùng . Ông sẽ trả tự do cho Nó từ đây , ông cũng không đem Thiên Hữu ra hâm doạ Nó nữa . Nhưng có một chuyện ông không thể nào tha thứ đó chính là cái chết của Hải Băng .

-----------------------------



*** Tại phòng Hắn ***

- Alo ?

- Thưa ông chủ , không biết khi nào ông chủ trở lại bang ?

- Có chuyện gì sao ? Chẳng phải đã có thằng Victor sao ?

- Dạ , nhưng HD muốn đấu để giành vị trí chủ đạo . Mà hắn muốn vang cả 2 phải đấu ạ .

- Sao ?? Bang HD muốn đấu với bang KV sao ? Chừng nào ?

- Dạ , cũng khoảng 1 tuần nữa

- Uhm , được , dù gì tôi cũng rảnh , tối nay tôi sẽ sang

- Dạ ......

Một hồi tút dài vang lên , Hắn cất điện thoại vào túi . Tay cầm ly rượu , tay đút vào túi quần đứng cạnh cửa sổ suy nghĩ mông lung gì đó , lâu lâu có nhâm nhi ít rượu . Muốn đấu sao ? Chuyện này hình như không đơn giản . Chẳng phải trước đây đã từng đấu rồi sao ? Chẳng phải HD đã thua rồi sao ? Muốn tái xuất giang hồ lại à ?

Giới thiệu tí : Trong TG ngầm có tổng cộng là 4 bang chính và 15 bang nhỏ .

Bang KV là Kevin và Victor lãnh đạo

Bang HD à Jacker lãnh đạo

Bang MB là Just lãnh đạo

Bang HZ là Hunter lãnh đạo

Hắn rút điện thoại ra và gọi cho quản lí riêng .

- Đặt cho tôi vé máy bay sang Nga ngay bây giờ .

- Thưa thiếu gia , chuyến bay khởi hành lúc 9h tối ạ .

- Vậy đặt đi , tôi sẽ ghé nhà rồi đi luôn

- Dạ vâng

Sau khi dặn dò quản lí , Hắn đặt ly rượu xuống và bước ra gần cửa tắt đèn đóng cửa rồi rời khỏi phòng . Điều đầu tiên là Hắn phải đi báo cô em gái của Hắn để nếu mai cô không nhìn thấy Hắn chắc biệt thự Hàn Gia sập quá . Hắn đi thẳng ra ngoài vườn vì Hắn đã nhắn với Phương đã ra vườn . Đứng từ trong nhìn ra , Hắn thấy có một cô gái đang ngồi trên xích đu . Hắn nghĩ là Phương nên đến gần và cất tiếng hỏi :

- Phương đấy hả em ? _ Vừa hỏi hắn vừa nhìn , cũng nhờ vậy mà Hắn biết người ngồi đó không phải Phương mà là .........

- Jenny , sao em ngồi ở đây ?

- ..............

- Sao em không trả lời anh ? Em có chuyện gì buồn sao ?

- ...............

- Em sao thế ? Hôm nay , anh hỏi tôi sao em không trả lời ?_ Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn

- ..............._ Đáp lại vẫn là sự im lặng của cô gái bên cạnh

- Này Jenny , em bị câm sao ? Bộ em mở nhạc lớn lắm nên không nghe anh nói hả ? _ Hắn quát lên nhưng cô gái vẫn dửng dưng mắt nhắm im lặng làm H