Duck hunt
Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324690

Bình chọn: 8.5.00/10/469 lượt.

căng thẳng hỏi: “Có phải cậu ấy
lại nhìn mình không, có phải cậu ấy lại nhìn mình rồi không?”

Nhưng Cẩu Đán thì đã quen miệng
rồi, ngàn vạn lần vẫn cứ lặp lại duy nhất một câu trả lời: “Đại ca, bà khống
chế chút đi, cho dù là không khống chế nổi cảm xúc thì ít ra cũng phải chế được
nước bọt chứ! Ngày nào áo tôi cùng ướt sũng ra đây này! Bà thèm cậu ta đến nhỏ
dãi ra rồi cơ à?”

Đúng, cô thèm nhỏ dãi cậu ta rồi
ý chứ, thèm đến nỗi không thể thèm hơn được nữa.

Vì vậy, cô quyết định sẽ bày tỏ
tình cảm với cậu ta trong bữa tiệc tối hôm tất niên, lúc đó sẽ uống nhiều một
chút, vờ ngốc một chút, nói nhanh một chút, xem ra như vậy sẽ nhanh chóng làm
được thôi. Đương nhiên, nếu cậu ta đồng ý thì là tốt nhất, còn nếu không đồng ý
thì cô cũng có thể mượn rượu vờ như mình chưa hề nói gì cả.

Ai ngờ, vừa uống lại uống hơi bị
nhiều một chút... (Lời tác giả - một chút cái đầu cô ý, cô uống hẳn một chai cơ
đấy!)

Ánh mắt Ninh Hạo Nhiên rất ít khi
dừng lại ở những nữ sinh, nhất là những nữ sinh có mái tóc dài.

Nữ sinh tóc dài rất phiền, cũng
rất vướng víu, anh thấy mái tóc của họ cũng giống như mái tóc toàn những con
rắn trên đầu Medusa [2'>. Mái tóc dày trông giống như những con rắn có thể bóp
nghẹt chết người, một khi đã thòng được cổ người đan ông, không hút hết máu
tươi của người ta thì nhất định không bao giờ buông tha.

[2'> Nữ thần tóc rắn trong Thần
thoại Hi Lạp.

Ngoại trừ cô nữ sinh tên Dương
Nám Nám.

Trong ấn tượng của anh, cô bé
khác hẳn với đám nữ sinh kia.

Tóc cô bé rất mỏng, dài và thẳng,
luôn sạch sẽ và tết gọn thành một bím, lúc chạy ngắn một trăm mét, bím tóc cứ
lắc qua lắc lại sau lưng, mềm mại thuần khiết, thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi
người.

Theo lí mà nói, mắt Nám Nám mặc
dù không to nhưng lúc cười lại cứ cong cong lên, chỉ có điều, xưa nay cô bé
chưa bao giờ thật sự cười với anh, vì vậy anh không biết sức hấp dẫn của nụ
cười đó có thật sự lớn như trong tưởng tượng của anh hay không.

Đúng vậy, anh có thể dễ dàng nhận
thấy trong lòng cô bé rất ghét anh, anh cũng biết mình mà cãi nhau với nữ sinh
thì thật là vô vị, nhưng mỗi khi nhìn thấy cái bộ dạng tập thể dục ngốc nghếch
ấy của cô, anh lại không thể khống chế nổi ý nghĩ không ngừng dấy lên trong
lòng, lại càng muốn trêu chọc cô thêm.

Khi lên lớp, anh đã quen với việc
nhìn thấy cô bé bị mất mặt, nếu cô bé tức giận cãi lại, anh sẽ vô tư chế giều
không ngần ngại gì, nhưng nếu cô bé quay lưng lặng lẽ trở về hàng ngũ, anh sẽ
khó tránh khỏi thất thần một chút, không biết nên làm gì.

Có lẽ chỉ là anh không quen với
việc lại có đứa con gái ngốc nghếch đến thế xuất hiện trước mắt mình, vì thế
mới dặc biệt chú ý đến Dương Nám Nám.

Anh thầm nói với mình như vậy.

Cho nên, khi nhận được thiệp mời
đến dự bữa tiệc mừng năm mới của các lớp 12, phản ứng dầu tiên của anh là nhìn
xem có cái nào của lớp 12/3 không, không có thì bĩu môi hất đi, nhìn vào đống
thiệp còn lại trong tay, thấy rằng đi lớp nào cũng chẳng có ý nghĩa gì. Trong
lúc cười đùa với các giáo viên khác, anh lặng lẽ giấu đi một tấm thiệp mời của
lớp 12/3, thản nhiên bước ra khỏi văn phòng, đi thẳng đến lớp cô bé.

***

Thực ra, vẫn chưa uống được là
bao, Nám Nám chỉ thấy rượu nho đỏ lớp mua ngọt ngọt, rất ngon miệng, uống rồi
mà cũng chẳng có cảm giác say tí nào cả. Lại thêm việc bị ánh mắt nóng bỏng của
Phạm Dục Trân thiêu đốt một hồi lâu, mặt và bụng cô đều rất nóng, miệng cũng
rất khô. Cho nên, cô cứ tay trái một ly, tay phải một ly, coi rượu nho như nước
ngọt mà uống. Kì thực, cô hoàn toàn có thể uống ít một chút, cũng có thể dừng
lại ở đây thôi. Nếu không phải là tên khốn vô liêm sỉ đáng chết đó đứng chặn
giữa cô và Phạm Dục Trân thì giờ cô đã có thể không do dự gì mà chạy ra, bày tỏ
tình cảm với người mà mình yêu quý.

Nhưng vì có Ninh Hạo Nhiên nên
mọi chuyêhn bị làm rối rắm hết cả lên cũng chẳng có gì là lạ. Cô không muốn làm
chuyện gì ngốc nghếch trước mặt người đàn ông nảy, một chuyện thôi cũng không
thể được.

Thế nên, chuyện bày tỏ tình cảm,
chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời, cô quyết định đợi sau khi bữa tiệc tất
niên kết thúc sẽ tìm Phạm Dục Trân để nói. Tiếp đó, cô thả lỏng mình, nâng cốc
cùng các anh em.

Chẳng mấy chốc, Nám Nám đã uống
thêm không ít, bắt đầu loạng chà loạng choạng ôm lấy lớp trưởng thân yêu, lớn
tiếng cười tự nhiên, rồi cô lại quay ra, định cướp lấy micro trong tay Nhị Mao,
cô rất muốn hát bài Đau lòng Thái Bình Dương dành tặng Phạm Dục Trân, nhân đó
bày tỏ tình cảm của mình. Nhưng nào ngờ tên tiểu tử thối Nhị Mao đáng ghét lại
không cho cô mượn micro, thế là cô túm lấy cán chổi lau nhà hát nhiệt tình.

Xin hãy tha thứ cho hành động
buồn cười của cô, cô chỉ muốn tìm cái cớ để trút hết nỗi lòng thôi, tìm một cơ
hội để nói ra những cảm xúc đã cất giấu trong lòng bao lâu nay.

Người ngạc nhiên có phải là cậu
ta không? Tại sao biểu cảm của cậu ta lại có vẻ kinh hãi đến vậy?
<