
uất ức trong lòng cộng thêm lực dồn lên tay khiến chiếc giày kêu “rắc” một
tiếng, gót giầy lìa luôn.
Nám Nám nghĩ... đây là một ý hay.
Nhân lúc Ninh Hạo Nhiên còn đang trân trối nhìn chiếc giày vừa bị mình tàn phá,
cô đã ngồi dậy khỏi lòng anh, cởi nốt chiếc giày còn lại nghiến răng nghiến lợi
đập lên cầu thang.
Một nhát, hai nhát, ba nhát, âm thanh thảm khốc vọng lại trong đêm khuya tĩnh
mịch, giống như âm thanh khi ma quỷ sắp xồ ra trong bộ phim kinh dị, nghe đến
đau đầu, buốt óc. Ninh Hạo Nhiên lúc này mới ý thức được vấn đề, nhanh chóng
ngăn cô: “Em định làm gì thế?”
“Bẻ gót giày, bẻ cái gót này đi, như vậy mới không bị ngã”. Nám Nám nghiêm túc
trả lời, không có ý định dừng động tác này lại.
Anh trầm ngâm một lúc, cảm thấy đầu mình như bị dập binh binh: “Em có bẻ gót,
giày cũng không thể trở thành đế bằng được, em biết không?”
Cô đang định hỏi vì sao không thể trở thành giày đế bằng thì chiếc giày trên
tay đã gãy rắc một cái. Cô cầm chiếc giày ngắm nghía rồi lấy chiếc còn lại từ
tay Ninh Hạo Nhiên, vui sướng xỏ hai chân vào. Rất nhanh sau đó, cô bỗng thấy
người mình đổ hẳn về sau. Trước nỗi sợ hãi ngã đập đầu xuống đất, cô cuống
cuồng tóm lấy áo khoác Ninh Hạo Nhiên, cố cứu vớt cơ thể đang ngã ngửa ra sau.
Anh điềm tĩnh xoay người ôm lấy vòng eo cong đến biến dạng của Nám Nám, giúp cô
gái đang thở hổn hển có thể đứng dậy, đương nhiên cũng thuận thế hôn lên đôi
môi đang cố hít thở của Nám Nám.
Nám Nám thực sự rất muốn phân tích cho Ninh Hạo Nhiên biết một số báo cáo của
Viện nghiên cứu khoa học đã chứng minh rằng son môi của nữ giới là loại mĩ phẩm
chứa hàm lượng chì cao nhất. Những người đàn ông thích ôm hôn đặc biệt phải chú
ý, một khi đối phương vẫn còn son trên môi tuyệt đối không được hôn, không được
liếm môi, bằng không, chỉ có thể chết dưới hoa mẫu đơn, và son môi chính là thủ
phạm.
Bên này, Nám Nám không ngừng suy nghĩ, bên kia, Ninh Hạo Nhiên cũng không dừng
động tác, anh dịu dàng luồn tay qua mái tóc dài của cô. Nhưng tóc giả vốn dĩ
cũng chỉ là tóc giả nên rơi xuống là điều tất nhiên. Nám Nám cảm thấy mình bắt
buộc phải bảo vệ bộ tóc giả trụ lại trên đầu càng lâu càng tốt nên khi cảm thấy
mái tóc đang chầm chậm trượt xuống, cô nhân lúc Ninh Hạo Nhiên còn kiềm chế,
lập tức đưa tay cố chụp lại mái tóc trên đầu. Đáng tiếc, động tác ấy vẫn chậm
một bước, bộ tóc giả nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, để lộ ra mái tóc ngắn bù xù
của cô.
Ninh Hạo Nhiên vẫn tiếp tục hôn, Dương Nám Nám với mái tóc ngắn xinh đẹp còn
thu hút anh hơn cả bộ dạng thục nữ vừa rồi, anh căn bản không muốn để ý đến bộ
tóc giả vô nghĩa rơi trên đất kia.
Nám Nám trong lòng hết lời khen ngợi khả năng ứng biến của Ninh Hạo Nhiên, chưa
nói đến chuyện sự cố xảy ra mà vẫn điềm nhiên như không, ngay đến công lực nụ
hôn của anh cũng thật quá siêu phàm. Động tác quen thuộc, cảm giác quen thuộc,
mùi vị quen thuộc, tất cả những điều quen thuộc ấy có chút giống... có chút
giống với những gì đã xảy ra năm đó khi người ấy hôn cô.
“Là anh? Năm đó, người hôn em là anh sao?”. Ý nghĩ vừa mới được khai sáng trong
đầu khiến Dương Nám Nám kinh ngạc hét lớn.
Ninh Hạo Nhiên dừng lại mọi động tác, nhíu mày véo má cô, nói giọng không vui:
“Ý gì thế? Anh cứ nghĩ em biết từ lâu rồi chứ.”
“Biết cái gì? Đương nhiên là em không biết rồi! Em biết bao giờ?”. Nám Nám
nhướng mày, trợn tròn mắt, thảo nào lần trước khi bọn họ hôn nhau, cô đã cảm
thấy động tác của anh ta rất quen thuộc, dường như đã gặp ở đâu, nhưng nghĩ đi
nghĩ lại vẫn không đúng. “Hôm đó, rõ ràng người hôn em là Phạm Dục Trân... Sao
lại có thể...”
“Người đó là anh! Lần trước ở trong thang máy, em nói em đã biết rồi. Em biết
còn nợ anh một nụ hôn, mới đó mà đã không thừa nhận hả?”. Tâm trạng hiện giờ
của Ninh Hạo Nhiên rất không tốt, hóa ra trải qua bao nhiêu chuyện như thế,
thời gian lâu như thế, không chừng cả nhà cô ấy đều biết, vậy mà chỉ có một
mình cô ấy vẫn lảng vảng ngoài vòng. Cô bé ngốc này rốt cuộc đến bao giờ mới
hiểu chuyện anh đã thích cô từ rất lâu rồi?
Đối mặt với ánh mắt tra hỏi của Hạo Nhiên, Dương Nám Nám cảm thấy hết sức hoang
mang, láp bắp trả lời: “Lần... lần trước, em cứ nghĩ anh trêu em... Nói như
vậy, lớp mười hai em đã uống say rồi bắt nạt anh?”
Hơ? Cô ấy nói đã bắt nạt anh?
Ninh Hạo Nhiên dừng lại một hồi, dường như vẫn chưa hiểu rõ hàm ý sâu sắc trong
câu nói của Nám Nám. Đoạn giữa này có vẻ hơi nhiều vòng vèo, không cẩn thận là
rơi vào bẫy ngay, anh cứ thận trọng vẫn hơn.
“Ra là anh không thể quên được em là vì em đã cướp mất nụ hôn đầu của anh?”.
Nám Nám chợt phát hiện ra bản chất của vấn đề, chỉ còn biết đau khổ.
Tuy cô không còn nhớ rõ tại sao khi dó lại chủ động hôn Ninh Hạo Nhiên trước,
nhưng có thể khẳng định chính từ lúc đó, cô đã vướng phải cái nợ phong lưu này,
khó trách cứ mỗi lần thấy cô, anh ta lại bày ra bản mặt bị người ta nợ cả đống
tiền ấy, cần phải hiểu là nụ hôn đầu của thầy Ninh