
quá
-cậu cứ
quá khen,hì, chị mình dạy đó
-mình ko hay khen nhưng cậu hát hay thật
đấy!
-…”
Trang bộng ngộ ra, cô cũng như nó đang nghĩ về cái quá khứ đó,
Trang thấy nó thật giống, nhưng ko thể nào, nhỏ Vy bạn của Trang đã chết rồi
mà…Ko thể nào…Đã có lúc Trang cảm thấy thật hận mình vì đã làm như vậy, cô ta đã
từng coi nó là người bạn thân thiết mà. Người hiểu cô ta nhất mà
-Chúng ta
cùng đi xuống căng tin chứ? _nó hỏi khi Trang đang ngây người ra
-Ừ, tất
nhiên, mình cũng đang đói
Nó đã cho phép mình mở lòng để đón nhận thêm 1 thứ
tình cảm mới và bắt đầu sẽ là tình bạn, nó mong như thế. Biết đâu khi chơi với
Trang nó có thể nhớ lại quá khứ?
-Cậu ăn cái này đi_Trang gắp miếng thịt từ
khay của mình vào khay nó
-Tôi ko thích ăn cái này!
Trang lại thêm 1 lần
nữa ngỡ ngàng, nhỏ mở to mắt nhìn nó.
“KHông thể nào là cậu ta được, cậu ta
chết rồi, rõ ràng mình nhìn thấy, cậu ta đã biến mất khỏi cõi đời này rồi, chỉ
là sự trùng hợp thôi,…nhưng nó cũng tên Vy bình tĩnh nào Trang, mày ko thể bị đả
khích bởi con nhỏ ngu ngốc này…Mà bước 1 tiếp cận thành công, hà hà, ko gì là ko
thể” _Trang suy nghĩ
-Cậu chuyển qua chỗ tôi ngồi đi _nó đề nghị
-Hả?(đang
trong dòng suy nghĩ và hồi tưởng), à ừ, cũng được, cũng được hì hì
-Aaaaaaa
anh Vũ, anh Thành nữa kìa _cả lũ con gái hét lên như khỉ xổng chuồng
-Aaa sao
2 anh ấy lại vào căng tin nhỉ? Mọi khi có bao giờ vào đâu
-Ko biết, ko biết,
hích quá đi thôi
…
Thành cả Vũ lắc đầu nhìn cái bọn mới từ trung tâm thần
kinh trung ưng ra này. Hôm nay chẳng qua Vũ cá thua Thành thế là phải xuống căng
tin mua đồ ăn, Thành thì đi giám sát
-Nhanh lên, từ nãy đến giờ mới lết xuống
được cái căng tin là thế nào?_Thành giục Vũ
-Nói ít thôi, cái con bò
này
-Từ nãy đến giờ, tao nói có 1 câu, mày thích điêu ko hử _Thành cáu
–Ơ……….._cậu bỗng ngưng lại
-Ơ cái con bò đội nón, ăn gì, nhanh lên, ở đây
thêm lát nữa là tao hộc máu mồm đấy
-NHìn…nhìn kìa…_Thành huých tay
Vũ
-Gì? _Vũ quay sang và cũng như Thành, chết lặng. Cậu nhìn nó như ko tin
vào mắt mình, nó chẳng phải rất ghét Trang sao? Sao giờ lại thân thiết như thế
kia?
-Hì…_Thành cười và ghé vào tai Vũ nói- Người cũ, người mới, cu khoái ai
hơn?
Vũ ko nói gì, tiến đến chỗ 2 bọn nó
-2 người đang làm gì vậy?
-Ko
thấy hả? Đang ăn! _nó nói mà ko them nhìn cậu
-Vũ à, tụi tớ bây giờ thân rồi
_Trang cười tươi, khối đứa phải hộc máu
-Các người…_giọng Vũ lạnh tanh, vô
cùng đáng sợ -định đùa giỡn với tôi hả?
-Cậu nói gì vậy? Sao lại?… _Trang tỏ
vẻ luống cuống
-Đúng là đầu gà, thích phá bữa ăn của người khác nhỉ._nó nói
với thái độ cóc sợ ai
-Cậu! _Vũ ko nói được lời nào, mà lôi tay nó đi, trước
mọi người
-Hà, chọn rồi hả, bạn mày bao nhiêu năm, tao cũng đoán được mà, còn
ai vào đây nữa…_Thành cười rồi cũng đi ra –Mày còn nợ tao 1 bữa trưa!
Vũ lôi
nó ra ngoài, hiện cậu đang rất bực mình. Cậu nghĩ mình bị mang ra làm trò đùa
cho 2 người con gái đó, thật là bực mình. Nhưng còn nó, nó cũng chẳng khã khẩm
gì hơn cũng đang cáu đây, nó nhớ lại tối qua
“-Chị, là do bang ác quỷ bắt
em…
-Cái gì…? Nó ko tin vào tai
mình
-Mày…
-Chết…
-Là…
-Cái…
-Chắc…
-Rồi…
Bọn đàn em của
nó, lần lượt mỗi đứa nói 1 từ
-Rốt cuộc có chuyện gì?
-Dạ là…
-Bang ác
quỷ ko bao giờ tham gia vào việc này mà_Key lên tiếng
-Tao hỏi lại 1 lần nữa,
rốt cuộc là chuện gì?
…
-Là do anh Je của JJ bắt em nói như thế ạ, bảo là
nếu chị có hỏi thì em phải nói là do bang ác quỷ làm. Em xin lỗi”
Tất cả là
do cậu làm sao? Đằng trước mặt thì bảo đếch cần biết mà lại sai đàn em đi điều
tra tôi sao?
-Rốt cuộc là cậu định làm cái gì thế hả? _Vũ túm áo nó
hỏi
-Câu đó đáng gia tôi phải hỏi cậu đó. Thế rốt cuộc cậu muốn gì
hả?
-Nói cái quái gì thế hả con nhỏ khùng này?
-Cậu cũng gải nai giởi thật
đấy. Định giấu tôi đến bao giờ đây, hà
Vũ dường như ko nuốt nổi cục tức, đẩy
nó vào tường,2 tay chống 2 bên vai nó, ánh mắt tức giận
-Thế rốt cuộc cậu
muốn nói gì?
-Tránh xa tôi ra, tên khốn _nó đẩy cậu ra nhưng cậu vẫn ghì chặt
nó vào tường
-Hừ, khốn thật! _Cậu nhổ nước bọt ra ngoài, nhìn thẳng vào mặt
nó rồi tiến sát vào mặt nó, kiss. Nó tròn mắt, cố đẩy cậu ra nhưng cậu vẫn ko
chịu dời
Bốp…_nó đã cho cậu 1 phát vào…
-Á
-Cậu…đáng ghét! _nói xong nó
bỏ đi như mọi lần, nhưng lần này, lần đầu tiên cậu cảm thấy đau, đau ở tim này.
NÓ đã làm tổn thương cậu. Cậu ngồi phịch xuống đất, nghĩ về nó, nghĩ về những
câu nói của nó, nghĩ về hành động của nó. Cậu đang đau, rất đau. Nó là nỗi đau
lớn của cậu từ khi nào mà cậu cũng ko biết nữa. Cậu cũng chả biết tình cảm của
mình như thế nào nữa