Polly po-cket
Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323412

Bình chọn: 8.00/10/341 lượt.

Trời ơi! Em có phải người không đấy! Sao mà gian ác đến thế chứ!- Jun nằm dài trên cát tức nó mà không làm gì được.

- KHÔNG! Tôi không phải người…tôi là thiên thần đấy!!!- nó cười đắc chí rồi zọt đi đâu mất tiêu luôn.

Tất cả sự việc từ lúc nó xô Jun ngã tới giờ đều lọt vào tầm mắt của
Long…Long ngồi nhìn nó mà lòng đau nhói. Tại sao nó có thể vui đùa bên
người khác mà không thèm để ý gì đến Long. Long biết nó đang giận mình
nhưng người đáng giận phải là Long mới đúng…Long càng nghĩ càng tức…mà
Long cũng không chắc là Vy có nói thật không…nhưng không lẽ Vy lại từ
làm mình ngã! Nhìn thấy nó vui vẻ bên người con trai khác, Long buồn bã
đi mua vài lốc bia về phòng uống cho quên hết những gì đang xảy ra giữa
nó và Long. Rõ chán!

Duy ngồi một lúc thì cũng ngủ thiếp đi, khi
tỉnh dậy thấy Long nằm một đống dưới sàn cùng với một mớ vỏ lon bia bên
cạnh móp méo tùm lum.

- Heizzzzzzzz! Cái thằng này lại sao nữa đây!- Duy nhìn Long thở dài rồi kéo Long lên giường nằm.

Duy đi xuống dưới ăn trưa vừa bước ra thì gặp nó với Hân mình mẫy ướt
nhẹp đi vào. Nó không nhìn Duy mà đi ngang qua Duy nhưng bị Duy kéo lại.

- Pul! Giận tao hả???
Chap 58:

- Tao không có rãnh!- nó hất tay Duy ra rồi đi tiếp.

- Pul đang giận đúng không???- Duy kéo nó lại- Chẳng phải mày không thích My và Vy mới thế àh???

- Mày biết sao??? Biết mà vẫn cố tình đi chung với bọn họ đó thôi!!!

- Không lẽ…mày bảo tao phải đuổi họ đi chỗ khác àh!

- Tao không bắt mày phải làm gì hết!

- Vậy thái độ đó là sao???

- Mày với Long lúc nào cũng tự cho là mình đúng! Tao thì lúc nào cũng
sai cả…vì thế đừng có quan tâm tao làm gì!- nó lạnh lùng hất mạnh tay
Duy ra rồi đi thẳng.

- Hân đi trước nhé!- Hân cũng đi về phòng để Duy đứng lại đó một mình, dạo này Hân luôn tránh mặt Duy.

- Nó nói vậy là sao nhỉ???- Duy nhìn theo bóng nó khuất dần rồi cũng mò xuống dưới ăn cơm trưa.

Nó tức giận đi vào phòng tắm trước rồi leo lên giường ngủ một giấc cho
khỏe. Hân nãy giờ ngồi đợi nó trong đó mà lạnh muốn chết luôn vẫn chưa
thấy nó ra. Nó vừa ra thì Hân nhào vô ngay.

Ăn trưa xong Duy lên gõ cửa phòng nó nhưng chẳng thấy ai mở cửa. Nó thì ngủ mê man không biết
gì còn Hân thì đang tắm nên không nghe, Duy thấy cửa không khóa liền đẩy cửa đi vào để hai hộp cơm lên bàn rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại. Hân tắm
xong cũng leo lên giường ngủ một giấc nhưng chợt nhớ chưa khóa cửa nên
Hân chạy ra khóa lại rồi đi ngủ.

Tới khoảng 5h chiều nó tỉnh dậy
thì thấy hai hộp cơm để trên bàn. Bụng nó réo nãy giờ nên dù cơm có
nguội cũng phải giải quyết cái bao tử trước đã. Nó tưởng Hân mua nên
cũng không để ý.

…………

7h tối nó và Hân có mặt ở trước khách
sạn cùng một số đứa trong lớp nó với mấy đứa bạn của Hân cùng nhau đi
dạo phố đêm. Đêm nay là đêm cuối cùng rồi nên phải thỏa sức mà đi chơi.
Cả bọn kéo nhau đi uống café rồi lên HIGHZIN mua sắm đồ đạc. Nó đi ngang qua gian hàng bán quà lưu niệm, nó ngắm nghía một lúc rồi chọn hai sợi
dây chuyền đôi. Nó mua quà cho dì, cho Hân và pa mẹ nó nữa, hè này nó sẽ sang thăm pa và mama.

- Minh thấy hai cái đồng hồ này đẹp không???

- Ừh cũng dễ thương đó!!!

- Uhm…mình đi thôi tụi nó đang đợi kìa!!!

- Ủa không mua hả???

- Không! Tao chưa có Boyfriend mua làm gì!

- Ừh…cũng phải!!!- nó tuy nói vậy nhưng vẫn lén Hân mua hai pé đồng hồ ấy để lúc thích hợp nó sẽ tặng Hân.

Nó hớn hở đi ra ngoài thì gặp Vy ở đó nhưng Vy không đi một mình mà đi cùng…Long.

- Minh cũng đến đây nữa hả?

- ………- Nó lẳng lặng bước qua mà không thèm nhìn Long đến một lần.

- Hình như Minh ghét Vy lắm!- Vy làm vẻ mặt tội nghiệp với Long.

- ………

Sáng hôm sau mọi người đều có mặt đông đủ trên xe, nó Hân và Khoa ngồi
dãy ghế sau cùng còn Duy, Long, My, Vy ngồi chung ở ghế trước. Suốt
chặng đường về nó với Hân và Khoa cứ giỡn ầm ầm còn Duy và Long ngồi
trên thì rất tức nhưng không nói gì được nó. Không hiểu sao từ khi đi
biển quan hệ giữa nó, Hân và Duy, Long càng trở nên tồi tệ, mặc khác nó
với Hân lại thân với Khoa và Jun hơn. Còn Thiên thì ít khi tìm nó nữa,
Thiên rất muốn làm bạn bình thường với nó nhưng không thể đối diện với
nó được…Thiên vẫn chưa thể quên ngay nó được…có lẽ cần thêm một ít thời
gian…để có thể xem nó như một người bạn…

Về đến nhà nó chào dì rồi
đi thẳng lên lầu, Duy gọi nó lại nhưng nó vẫn làm lơ. Dì nó thấy thái độ anh em nó lạ lạ nhưng vẫn không hỏi. Nó vào phòng đóng cửa cái rầm Duy
đành lặng lẽ đi về phòng. Sau bữa ăn Duy lại gọi nó.

- Pul! Nói chuyện với tao một lát!!!

- Nói đi!!!- nó sang bàn học lấy đại quyển truyện nào đó ra đọc.

- Mày dẹp quyển truyện đó đi rồi nghe tao nói!- Duy giật quyển truyện từ tay nó.

- Tao vẫn đang nghe đây!!!- nó lại với tay lấy quyển khác đọc tiếp.

- Mày đang giận tao đúng không????