
ỗ có thịt gà. Nó nhìn mãi mà không biết nên chọn con nào…con nào trông cũng ngon cả…thôi lấy đại
vậy.
- Cô ơi! Lấy cho con con gà này đi! Bao nhiêu vậy cô?
- 120k
- Cám ơn cô!
Mua xong nó quay lại chỗ lúc nãy đợi Long nhưng đứng gần 15’ rồi mà
không thấy bóng dáng Long đâu…nó thấy bực bội vì phải đợi ai đó lâu như
thế.
Long suy nghĩ mãi nhưng vẫn không biết nên ăn rau gì…đi hết
một vòng chợ cuối cùng Long cũng mua đại một ít nấm rơm và một số loại
rau khác với một ít thịt bò và quay lại chỗ lúc nãy thì thấy nó đã đứng
đó chờ sẵn.
- Hù!
- Anh khùng hả?- nó cáu vì phải đợi lâu lại còn bị làm cho giật mình.
- Tôi chỉ đùa thôi mà!
- Anh làm gì mà lâu thế??? Ngủ quên trong đó hả?
- Thì tôi nghĩ mãi mà không biết nên mua gì thôi!!!
- Vậy mua được chưa?
- Rồi!
- Vậy về thôi!
- Ừh!!!
- Anh khùng hay sao mà cứ cười hoài thế?
- Mắc cười thì phải nín hả?
- Không! Nhưng cười như anh thì người khác tưởng anh bị tâm thần đấy!
- Tôi cười hút hồn thế mà bảo là tâm thần à?
- Chứ gì nữa! Nhìn anh chẳng khác nào bị tâm thần!!!
- Vậy còn cô! Đi chung với người tâm thần cũng đâu khác gì!
- Ai nói!?…
Nó và Long cứ cãi qua cãi lại trên suốt đoạn đường về nhà ngay cả khi
về đến nhà cũng chưa chịu ngưng khiến bà hắn cũng chỉ biết cười với
chúng nó. Đúng là cả hai đứa đều ngang như nhau.
- Hai đứa về rồi à? Đi từ xa đã nghe tiếng cãi nhau đấy!- bà nhìn bọn nó mà lắc đầu.
- Dạ! Hôm nay con sẽ nấu bếp bà nhé!- Long nhìn bà cười tươi.
- Ừh! Tùy hai đứa thôi!
Nó đi theo Long xuống bếp, nó chỉ ngồi nhìn còn Long thì làm hết món này tới món kia!
- Cô còn ngồi đó à? Còn không mau xuống phụ tôi một tay đi nào!!!
- Tôi không biết làm!
- Không biết thì làm cho biết!
- Không! Không làm đâu!
- Xuống đây! Lẹ đi!
- Không!
- Không xuống thì thôi!- Long tỏ vẻ buồn buồn.
- Tôi thật sự rất… ngưỡng mộ anh…anh vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhà lại giàu, nấu bếp lại giỏi, đánh nhau cũng giỏi, việc gì cũng giỏi hết!!!
- Nhưng có một thứ mà tôi không bao giờ có!
- Là…gì???
- Tình cảm!!!
- Tình cảm??? Tôi thấy nhìu cô theo anh lắm mà!
- Cái đó không gọi là tình cảm…
- Tôi…- nó suy nghĩ mãi mà vẫn không biết nên làm gì cho mới gọi là “tình cảm” mà Long nói.
“CHỤT”
Nó bất ngờ chạy tới hôn cái chụt lên má Long rồi chạy lại ngồi lên bàn bếp.
- Anh thấy sao???- mặt nó vẫn tỉnh như không có chuyện gì xảy ra nhưng thực ra nó đang rất ngượng.
- Sao là sao?- Long cũng rất ngượng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
- Thì lúc nãy đó…tôi vừa hôn anh đấy!
- Tôi…không biết!
- Sao lại không biết? Thấy sao?
- Nóng…
- Tôi muốn nói với anh điều này…bây giờ tôi mới nhận ra là…tôi đã thích anh mất rồi!!!- nó nhìn thẳng vào mắt Long mà nói với vẻ rất thật không có chút gì là ngại cả.
- Pul…tôi…- Long nhìn nó ngại mà hai bên má cứ đỏ ửng lên.
- Như vậy có được gọi là tỏ tình không nhỉ???…Có mùi khét rồi! Anh nấu ăn kiểu gì thế?- nó khoái chí cười hớn hở.
- Cô…hay nhỉ??? Cô chơi tôi đó hả?
- Xin lỗi nha! Ai bảo anh tưởng thật làm gì!!! Nhưng nếu như thế thì có được gọi là “tình cảm” không nhỉ???- nó cười tinh nghịch.
-
Cô…đáng lẽ ra cô là con trai mới đúng…tôi chưa thấy đứa con gái nào như
cô đó…lúc nào cũng chọc phá người khác!!!- Long nói với vẻ bực tức lộ rõ trên mặt.
- Xin lỗi mà! Tôi đã nói xin lỗi rồi còn gì! Anh làm gì
mà khó chịu thế? Tôi chỉ muốn xác nhận như thế có gọi là “tình cảm”
không thôi mà!!!- nó tỏ vẻ hối lỗi.
Chap 24:
- Sao mà không khó chịu được chứ… cô nghĩ sao khi mình bị đem ra làm trò đùa như thế??? Hôm nay cô đừng hòng nghĩ đến chuyện
ăn cơm. Nhịn nhé?!- Long cũng rất muốn giận nó nhưng cứ nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ đó của nó thì không thể giận nổi nhưng phải chọc nó một phen
thì nó mới biết thế nào là lễ độ.
- Anh giận tôi đấy à? Xin lỗi mà! Tôi hứa là sẽ không có lần sau nữa đâu mà! Đừng có giận tôi mà!- nó
thật sự sợ Long giận nó vì nó nghĩ mình cũng có hơi quá đáng với hành
động vừa rồi.
- Không! Tôi đâu có giận cô! Nhưng bữa trưa cô vẫn phải nhịn!
- Tại sao tôi phải nhịn…tôi cứ ăn đấy anh làm gì được tôi nào?- nó thấy Long không giận liền trở mặt.
- Tôi là đầu bếp…muốn ăn thì phải hỏi tôi! Haha!- Long cười đắc thắng.
- Được rồi…anh Long đẹp trai anh Long dễ thương anh Long tốt bụng đừng
có ác vậy mà!- nó vừa nói vừa đi tới chọc lét vào hai bên hông của Long
rồi chạy thẳng lên nhà.
- Cô đứng lại đó!!!- Long tắt bếp rồi chạy theo nó.
- Tôi không có ngu đến nỗi đó đâu!!!
- Tôi mà bắt được cô thì cô xong đời với tôi!
- Plè…plè…đợi