Old school Easter eggs.
Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325001

Bình chọn: 8.5.00/10/500 lượt.

Em sao vậy? Có anh đây mà.....

Phong dừng xe, buông vô - lăng rồi kéo cô vào lòng, vỗ về, để cho cô
khóc nức nở trên bờ vai mình. Cô nhớ đến lần đầu tiên gặp nó, được nó
cứu và bảo vệ, thấy được sự mạnh mẽ và trái tim ấm áp sâu trong con
người nó, những tưởng nó sẽ là người đàn ông định mệnh số phận đã ban
cho. Vậy mà nó liên tục từ chối tình cảm của cô, liên tục khiến cô phải
rơi nước mắt. Trái tim cô đã đập vì nó và cũng tan nát vì nó. Giờ đây nó lại sánh bước bên một người khác, không phải cô, cũng không phải là 1
cô gái, mà là 1 thằng đàn ông! Cô đã yêu một thằng gay!...... Yêu đến
tưởng như có thể vì nó mà làm tất cả, thậm chí bỏ cả lòng tự kiêu của
một cô gái để bám theo nó dai dẳng. Vậy mà đó lại là 1 thằng gay! Nực
cười thay, tại sao lại là yêu...............

- Hoàng Minh đáng ghét! Hu hu...... em ghét anh! Hu hu........

Phong cứ để yên cho cô khóc trong lòng mình, mặc kệ tiếng còi xe inh ỏi
phía sau, cậu chỉ là 1 người bạn, chưa hề khiến cô suy nghĩ hay nhớ
nhung chứ nói gì đến đau lòng. Nhưng nhìn cô đau vì 1 kẻ khác, trái tim
cậu lại bứt rứt, khó chịu, như đang xé làm đôi....... Có lẽ
cậu.......... đã yêu cô mất rồi!

Siết chặt Nhã Nhã trong vòng tay mình, Phong thì thầm:

- Để anh là người lấp đầy khoảng trống trong trái tim em, được không?

Nhã Nhã vẫn đang khóc, vùi vào lòng Phong rồi gật gật đầu. Cô phải làm
mới lại chính mình và cuộc đời mình thôi, vì nó như thế là quá đủ......

........................

Hoàng Kỳ lúc này đang ngồi trong 1 quán ăn nhỏ cùng Linh Lan. Cậu gặp cô ở gần công viên, sau khi tạm biệt nó.........

>> Linh Lan nhìn thấy Hoàng Kỳ đang đi về hướng mình, cô đứng khoanh tay lại, nói cạnh khóe:

- Chắc hôm nay có động đất, có người lại đến công viên chơi cơ đấy!?

Hoàng Kỳ đang ủ rũ, thấy cô nàng thì không thèm nói gì, bỏ đi. Linh Lan thì lại cứ muốn châm chọc:

- Hình như có tên điếc nào vừa đi qua mình ấy nhỉ? Trông mặt mũi cũng không đến nỗi mà......... chậc chậc!

Hoàng Kỳ nghe thấy cô nàng tặc lưỡi thì bắt đầu cáu:

- Này, tôi không muốn đụng đến cô đâu! Giờ tôi đang đói, không muốn cãi
nhau với cô làm gì cho mệt. Về thì về đi, tối rồi mà còn........ đứng
đường, con gái con lứa...........

Cậu cười nhếch miệng 1 cái khiến Linh Lan sôi máu:

- Con gái thế nào hả? Con gái thì không được đi dạo, Không được đi trên
đường à? Đáng ghét! Bộ anh không biết kiếm chỗ nào ăn hay sao mà kêu
đói. Không biết thì tôi dẫn đi cho!

Hoàng Kỳ thở dài:

- Thôi khỏi, tôi về nhà........

Linh Lan giễu cợt:

- Chắc là chê cơm ngoài chứ gì? Hừ, đúng là công tử bột!

- Ai nói thế hả????<<<

Thế là cô nàng dẫn Kỳ đến quán ăn này, cả 2 đang ngồi thi........ ăn
bánh bột lọc. Để xem ai là người phải trả tiền. Theo như lời Hoàng Kỳ:
"Tiền thì không thiếu, chỉ không cam tâm thua con nhỏ này bất cứ chuyện
gì!"

Trong quán, mọi người lúc đầu còn kinh ngạc và buồn cười vì 2 đứa thi
thố với nhau, chất bát cả chồng. Về sau thì không ai ăn nữa mà ngồi xem
tụi nó ăn và cổ vũ. Ai bảo cả 2 đều xinh đẹp và..... ăn như heo thế này. ^^

Nó phóng qua đoạn đường với tốc độ như mọi khi, chỉ khó chịu cái tên
đằng sau cứ bám chặt lấy mình. Đi chậm thì hắn nói linh tinh phát ngứa
tai. Nó đánh võng, lạng lách khiến hắn hét ầm lên:

- CẬU CÓ THÔI ĐI KHÔNG HẢ???

Nó bật cười:

- ĐỒ SỢ CHẾT!!

- AI SỢ CHẾT CHỨ?? LÀM THẾ NÀY THÌ CẬU.......

Hắn chợt nhận ra mình đang nói........ "linh tinh", bỏ lửng câu ở đó. Nó tò mò:

- TÔI LÀM SAO?

- Chẳng sao cả, lái xe cẩn thận đi!

- Đồ chết bầm!! Đã nói thì nói luôn đi lại còn lấp lửng!

- Tôi thích nói sao kệ tôi, cậu can thiệp được à?

- Đúng rồi đấy, tôi sẽ cho anh..... tịt họng luôn!

Nó rú ga và phóng vèo lên cái dốc nhỏ phía trước. Hắn ôm chặt lấy nó,
nhắm mắt lại, tự hỏi: "Sao người nhóc này ấm thế không biết!"
...............

Chiếc xe lao vút lên không trung và đáp xuống đất, lia 1 vòng. Nó nhận
ra cái dáng quen thuộc và chiếc xe của kẻ đang đi ngược chiều phía trước 1 đoạn. Nó vội vòng sang 1 đường khác nhưng kẻ đó cũng đã hơi ngờ ngợ
về tiếng xe của 2 người đối diện. May là hắn chưa thấy cú phóng xe qua
dốc của nó nhưng hắn quyết định....... đuổi theo. Hắn chính là
Brown.........

Chiếc xe lao vút lên không trung và đáp xuống đất, lia 1 vòng. Nó nhận ra cái dáng quen thuộc và chiếc xe
của kẻ đang đi ngược chiều phía trước 1 đoạn. Nó vội vòng sang 1 đường
khác nhưng kẻ đó cũng đã hơi ngờ ngợ về tiếng xe của 2 người đối diện.
May là hắn chưa thấy cú phóng xe qua dốc của nó nhưng hắn quyết
định....... đuổi theo. Hắn chính là Brown.........

Nó lượn vòng vèo quẹo trái rẽ phải để cắt đuôi Brown nhưng hắn không
phải hạng bèo, vẫn đuổi sát nó. Hắn đã nhận ra chiếc xe mô tô màu đen và cách đi bạt mạng đó của nó. Nhưng để chắc chắn hơn, hắn muốn đuổi được
nó. Hơn hết, hắn muốn bi