
̉n trai,lại biết galang,nc cũng
tâm lí..sao cậu ấy lại bỏ cậu đi..đúng là ngốc mà
-hơ..sao cậu
lại mắng cậu ấy
-thì cậu ấy ngốc thật mà
-k cho phép cậu mắng
cậu ấy như thế.cậu mới là ngốc
-này..cậu vừa phải thui nghen..tui
nhịn cậu nãy giờ rồi đó
nó cứ la oai oải rồi đấm thình thịch
vào vai hắn
đau..nhưng mà hp
cái cảm giác của trước kia
kí ức
trong hắn cứ ùa về
-này..sao cậu khóc thế? tui làm cậu đau
à?
-k..tui chỉ nhớ những kí ức k vui
-đừng nhớ nữa..tui cũng
mún nhớ..nhưng k nhớ đc
làm sao nó biết người làm hắn rơi nước mắt
lại là nó-?Hoàng Gia Bảo Nhi chứ?
Làm s để qên đi hết..những kí
ức hơm xưa(trích-Nỗi đau xót xa-Minh Vương ^^)
-này..tui về
nhé..
chào tạm biệt người ctrai thẫn thờ trong quán..nó cứ mang
máng suy nghĩ
hình ảnh đó
nét mặt đó
rất wen thuộc
nhưng
sao..nó k nhớ
bên cạnh hắn..sao nó có cảm giác vui vẻ đến lạ
thường..sự thực kí ức trong nữa nam nay của nó là gì???
khẽ suy
nghĩ rồi khẽ qên..hình ản hắn..1 sớm 1 chiều cũng tan biến
vì
người nó sắp lấy…
là Shin..là Shjn s.
way trở lại quán kem,như chợt nhớ ra điều gì..nó hối hả:
-cô cho
hỏi ng ktrai ngồi đây với tôi lúc nãy đâu rồi?
-cậu ấy đi
rồi
tốc chạy trong cơn mưa ùn ùn kéo đến…
biết tìm ở đâu bây
giờ?
cả hắn tên gì nó cũng k nhớ…
mưa cứ thế xối xả
trút
nó như con bé tâm thần cứ chạy trên lề phố..mong mỏi 1 điều
gì đó..chính nó cũng k biết
vấp gã…
máu từ bàn tay lan
ra…
đau..lạnh..nhưng sao nó k có cảm giác
cái nó cần tìm là
gì???
k định hướng…k mục tiêu
gục ngã bên lề..nó ngồi khóc…chã
hiểu lí do…nó muốn gì cơ chứ?
mưa cứ thế dập vào mặt nó
nó
như tìm đc người đồng cảm
cả ông trời cũng pùn cho số phận nó..ông
cũng khóc
nhưng sao nước mắt ông lạc lẽo..
còn nó…nước mắt chảy
ngược vào tim..măn,chát..và cả vị đắng nữa
máu loãng…
Bởi vì
đã nuốt quá nhiều nươc mắt vào trong
nước mắt hòa vào máu
tạo
thành vị đắng..và đau
bàn tay rỉ máu-nó đau
mưa trút tầm tã-nó
lạnh
cảm giác lúc này..hòa quyện cả 2 điều đó đấy
-Này..cậu
làm gì ở đây? mưa rồi tự dưng ngồi khóc
-tớ..tớ tìm cậu
đấy..
bất ngờ trước những gì nó nói..
lòng hắn chạnh lại…mấp
máy bờ môi…
-sao lại tìm tớ
-tớ…tớ sắp đính hôn…cậu đến dự
chứ?
nước mắt chực tuôn trào khi nghe nó nói những lời như
thế?
đính hôn sao?
k phải người nó cn62 đính hôn là hắn
à?
trớ trêu thay..cứ nhỡ nó đã nhớ ra..
hắn cười..nụ cười đau
đớn đến tim tan vỡ
-là vì chuyện này mà cậu đến tìm tôi
sao?
-ờ..tôi nghĩ là..tôi mến cậu..cậu..cần tham dự ngày wtrong đối
với tôi..
-vì cái vớ vẩn này mà cậu làm bản thân ra thế à? trời
đang mưa đấy..cậu có thôi con nít đc k? khi nào cậu mới tự chăm sóc
tốt cho bản thân mình chứ
hắn quát..hắn giận…và hắn
đau…
-này..s cậu quát tớ như thế…tớ mến cậu..mới tìm cậu chứ
bộ..
nó nức nỡ
thấy nó như thế..lòng hắn đau..nhưng làm s?
h’
tim hắn còn đau hơn nỗi đau nó gấp trăm ngàn lần
nó đã vô tình bóp
chết tim hắn rồi đây..khi nào tim hắn mới đc hồi sinh
bây h’..mai
này,…có thể sẽ k bao h’
vết thương long sâu nặng..đau
đớn…
-tớ..sẽ k đến dự..
-tại s cơ chứ?
nó khóc lớn
thêm..nhưng cơn mưa cứ thế lấn át
-vì tớ ghét cậu..việc gì phải
đến dự lễ vớ vẩn của cậu chứ..ô này..tự cầm mà về
đau lòng khi
nghe những lời đó
nó đã vất vả tìm hắn
nó thấy nhói nơi
lòng…nơi sâu thăm trong tim..
tự bao h’..góc nhỏ trong tim nó…có người
ngự trị?
hắn ghét nó..
khẽ cười chua chát
-ừm..thì
ghét….ừm..thì đính hôn
như kẻ vô hồn.trong tiềm thức..nó mới trở
về nhà….nhà nó…..
còn hắn? hắn ghét nó sao??
hay là trốn
tránh
khi thấy nó trong chiếc váy cưới tinh khôi…khoát tay ai bên
ai..liệu hắn có đủ nghị lực để đối mặt…
trốn tránh với hắn..là
hèn nhát.
nhưng hắn k thể nhìn ng hắn yêu..bên ai..trước mắt
hắn..có thể làm gì???