
mày đánh nó thì Nguyên có khá hơn k?
Hắn nhìn My như kẻ thù, 1 kẻ thù k đội trời chung
- Tôi cảnh cáo cô....lần sau mà có việc như thế này nữa.........thì cô k bình yên như thế này đâu - hắn gằn giọng....giọng nói đáng sợ. Rồi
phóng ngay về nhà.......bỏ mặc sự ngơ ngác của mọi người xung quanh.
My ôm mặt gục xuống bàn khóc nức nở - Hắn chưa bao giờ như thế này,
thái độ này My chưa hề thấy, nó lạ, nó đáng sợ..vô cùng......lớp học náo động.......Hai chị nó nghe thấy tất cả...k nói j`
Nhà hắn
- Sao rồi - hắn chạy lên chỗ Trân, Hạnh đang đứng
- K biết, nãy h vẫn chưa ra - Trân nói 2 tay nắm chặt vào nhau
- Cạch - cuối cùng cánh cửa phòng nó cũng mở, bác sỹ bước ra ngoài
- Sao rồi bác sỹ - hắn hỏi
- Bệnh khá nặng.......dầm mưa có dấu hiệu viêm họng sốt, chấn thương
đầu mất nhiều máu, dẫn đến hôn mê kèm nhiều viết thương khác khắp cơ
thể.......may mắn là chỉ bị ngoài da, tôi tiêm thuốc sát trùng vết
thuong rồi...........có thể là ngày mai sẽ tỉnh - bác sỹ vừa nói vừa ke
đơn thuốc đưa cho hắn
- Nhớ tịnh dưỡng 3 ngày rồi mới vận động lại nhé - bác sỹ cười
Mọi người thở phào như trút đc gánh nặng, thật may quá
- Vào thăm đc chưa bác sỹ - Hạnh đứng bên cạnh người ông
- Uh, cháu vào đi
Chỉ chờ có thế bọn nó phóng vào ngay k chờ đợi thêm nữa. Một cô y tá
đang truyền nước biển cho nó. Mắt nó nhắm chặt k hề cử động. Y tá &
bác sỹ chào bọn nó ra về. Ngồi cạnh giường nó, Hạnh nắm tay nó vẫn nước
mắt lưng tròng
- Mi hay quá, làm ta lo lắm - Hạnh nói nhẹ nhàng k lay động đến nó
- Cố tỉnh nhé con quỷ cứng đầu - Trân cười nhẹ nhõm nhìn nó
Bọn hắn k nói j` chỉ đứng quan sát.......khỏe rồi........mọi việc xem như tạm ổn
--------------------------------
3 ngày ỳ ạch trôi qua, đến h nó vẫn chưa tỉnh. 3 ngày bận rộn của lũ
bạn nó. Ngày Hạnh, Nhật, Trân, Bảo vẫn đến trường chiều về là phóng đến
nhà nó ngay thay nhau chăm sóc nó. Đã 2 ngày trôi qua so với dự định của bác sỹ nó vẫn mê man. Hắn túc trực thường xuyên bên nó, chỉ ra ngoài
lúc cần thiết (cho sinh hoạt cá nhân), những ngày nó nghỉ học hắn cũng k đến trường, mặc cho sự lôi kéo của 2 chị nó. Mấy đứa bạn thì biết k
khuyên can đc nên đành để hắn ở cạnh nó...vậy cũng tốt
Hắn nhìn
nó.....nó hiền lành ngủ một cách bình yên.....mặc cho sự lo lắng của
hắn. Trông nó lúc này khác hẳn với nó thường ngày....dễ thương hơn ngoan ngoãn như một chú thỏ con.....nhưng hắn không thích thế....hắn chỉ muốn nhìn thấy nó trở về một con nhóc lanh chanh vui tươi lắm chuyện.....nó
cứ vầy mãi hắn thật sự không chịu nổi đâu.
-Khỉ, cô tỉnh đi, đừng
đùa tui nữa- hắn nắm chặc tay nó nói chỉ một câu duy nhất cả trăm
lần......lũ bạn nhìn hắn mà sót lắm...nhưng cũng không biết làm gì
hơn....con bạn của nó vẫn dửng dưng không chịu tỉnh....con nhỏ lì lợm
...thích làm người ta lo lắng.
-----------------------------------------------------------------------
Nó đã mơ một giấc mơ dài. Nó cùng gia đình nó đi chơi. Là một cánh đồng hoa rộng lớn....nhiều màu sắc...ánh nắng mặc trời nhẹ nhàng lan tỏa
cùng làng gió nô đùa trên từng cánh hoa. Một vườn hướng dương trải dài
vô tận....tiếp đến là vườn cúc....đủ màu sắc cả.....đẹp lắm. Mọi người
đang cùng ngồi nô đùa trên thảm cỏ dọn thức ăn ra.....mẹ nó vãy tay gọi
nó.....nó đang hướng mắc về hàng hoa bách hợp dưới chân. Nó chạy về phía mẹ nó.....nó sẽ ăn một bữa thật no nê....nhưng ai đó đang níu tay nó
lại....ấm áp quá....tay ai sao mà ấm thế....nó khẽ quay đầu lại....hắn
àh.....sao anh lại ở đây.
Giất mơ nó vụt tắt. Nó cố mở mắt ra.
Không gian xung quanh sáng quá...làm chói cả mắt nó....tính ra nó đã
không tiếp xúc với ánh sáng đã bốn ngày. Hắn đang nằm ngủ bên cạnh
giường nó....mặt gụt xuống tấm đệm...nó cười
Nhẹ đưa tay vuốt tóc hắn…..hắn ngọ ngọay làm nó giật cả mình….xém thêm bệnh đau tim nữa rồi. Hắn ngẩn đầu lên….bốn con mắt nhíu mày nhìn nhau
-khỉ,cô tỉnh rồi_hắn như nhảy lên vui sướng ôm nó
-úi buông ra, anh làm gì đấy_nó hoảng quá
-xin lỗi_hắn vội buông ra
-hihi….hihi….._tiếng ai đó cười rút rít bên ngoài cửa
Lũ bạn yêu quái….về lúc nào không về…lại nhè đúng lúc này mới đau…..ôi
thảm rồi. chúng nó bước vào mặt gian manh nhìn hắn và nó
-e hèm_Trân lên giọng_hai người làm gì đó sao mặt đỏ thế
-có gì đâu, có gì đâu_hai người cùng đồng thanh
-con quỷ mi hay lắm ngủ gì mà tới ba ngày ba hai đêm làm ta lo chết luôn_Hạnh ngồi xuống cạnh giường nó
-hì ta có biết đâu hihi_nó nhe răng cười
-ê thằng kia mày ghê nha lợi dụng cơ hội hả mày_Nhật kẹp tay vào cổ hắn
-người ta bệnh mà mày cũng không tha, từ từ cũng được vậy_Bảo thêm vào
Mặt hắn & nó đỏ như gất
-hai thằng quỷ đùa vừa thui, khỉ mới tĩnh cần nghĩ thêm nữa_hắn cười bộp thẳng vào lưng hai thằng bạn
-mi ăn đi ta vừa mua này_Hạ