Polaroid
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212083

Bình chọn: 7.5.00/10/1208 lượt.

ồn tẻ cuối cùng cũng lấy lại
được sinh khí vốn có của nó, náo nức với bao kẻ vào người ra. Trong bầu
ko khí ồn ào như chợ búa ấy, ở một góc trên tầng 2, có một cô nàng đang
thiểu não kể khổ, miệng liên tục xử đẹp 3, 4 chiếc hawmberger giải cơn
phiền muộn.

-Đấy! Ngươi thấy có tức ko chứ!_Đập bàn cái rầm thị uy, Hàn Tử Di ra sức thể hiện cơn giận giữ như biển cả của mình, trưng ra cho cô bạn thân
nhất thấu hiểu

-Tóm lại là ngươi đã thua chứ gì?_Ko mấy hưởng ứng với đề tài sốt dẻo
của cô bạn, Hạ Kì Như chuyên tâm hút cạn cốc nước cam lạnh mát thứ 2,
mắt đảo đi tìm kiếm món tráng miệng nào mới lạ

-Hừ, chắc chắn nhân lúc ta ngủ, hắn đã dựng cảnh để *** hại ta, ngươi
nghĩ xem, người như ta sao lại có thể đi làm cái chuyện ko bằng mấy con
cún ở nhà đó hả?_Vứt ngực nuốt giận, cô nàng họ Hàn ko thôi tỏ rõ sự oan ức thấu trời thủng biển của mình, cứ như thể đấng quân tử lừng lẫy
giang hồ bị tiểu nhân đa mưu *** hại vậy, cơ hồ ko hề muốn bỏ qua chuyện này.

-Thôi đi, giờ ngươi đã thua rồi mà!_Chán nản chêm vài câu, Hạ Kì Như
biết rõ bản chất nỗi oan của bạn mình, lấp trường vẫn giữ nguyên ở vị
trí trung gian, bởi lẽ, nghiêng về cô nàng này lại càng làm cho bản tính nợ máu phải trả máu của cô càng tăng lên, đến lúc đó, chính Hạ Kì Như
sẽ trở thành người duy nhất được hỏi đến nhờ giúp đỡ. Còn nghiêng về
Lăng Tử Thần lại ko được, đơn giản thôi, nghiêng về hắn cũng chẳng được
lợi lộc gì, nhiều khi còn mang tiếng mê trai thì mệt óc

-Ờ!_Bị xị mặt, Hàn Tử Di thờ dài, thần sắc chẳng vui tươi được là bao

-Hắn đưa ra hình phạt gì?_Gõ gõ móng tay lên mặt bàn, Hạ Kì Như chống
cằm, riêng điều này cô cảm thấy tò mò nhất, người như Lăng Tử Thần, để
trả thù người khác thì khối gì biện pháp độc đáo, nghe để học hỏi, mở
mang kiến thức cho mình cũng là điều tốt, đất nước ta vốn khuyến khích
điều này mà

-Ko biết!_Chu miệng thổi phù làn tóc mái đang ngang nhiên loã xoã trước
mặt, Hàn Tử Di ngoan ngoãn trả lời, chờ đợi món ăn tiếp theo của mình

-Trời! Sao ko biết chứ?

-Thì hắn chứ nói, chỉ bảo là..._Nghiêm mặt thể hiện thái độ của Lăng Tử
Thần lúc đó, Hàn Tử Di đứng hẳn dậy, đặt một chân lên ghế, khoanh hai
tay trước ngực rồi nghiêng người ra sau, mặt vênh lên ngó trần nhà, giả
giọng_"Tôi cho cô thời hạn một ngày, từ đây đến 12 giờ trưa hôm sau,
trong quãng thời gian đó, hãy làm mọi thứ để gỡ gạc lại tỉ số cho mình,
nếu ko, quá hạn, cậu sẽ ko có cơ hội hối hận nữa đâu"

-Nguyên văn đó hả?_Giật giật khoé mắt, Hạ Kì Như trầm trồ trước diễn
xuất tài tình của con bạn thân, bỗng nổi lên dục vọng muốn rủ rê nó bước vào con đường diễn viên

-Ờ!_Ngồi thụp xuống ghê của mình, Hàn Tử Di ỉu xìu_Ta chưa có cách gì để gỡ đây,nghĩ cách giùm đi

-Mệt!_Rời khỏi chỗ một cách mau lẹ, Hạ Kì Như bâng khay đồ của mình tiến tới trả lại cho cănteen, tàn nhẫn để cô bạn của mình ở lại với đống suy nghĩ rối mù cùng sự khó hiểu tột độ. Ko phải cô ko muốn giúp, chỉ là
nếu giúp, cô sẽ ko thể có được kịch hay để xem cho đỡ nhàm chán, với
lại, sự tò mò đang lớn dần trong cô cũng là điều kiện thúc đẩy điều đó

***

-Mọi người đến đông đủ rồi chứ?_Lấy hết sức bình sinh hét lớn trong trụ
sở rộng thẳng cánh cò bày của club mình, Hạ Kì Thiên nhẩm đếm khuôn mặt
của từng người, sau khi đã tập hợp đủ quân số liền hét thêm một lần nữa
bằng chất giọng đã khàn hẳn đi_Hôm nay chúng ta sẽ ăn mừng chiến thắng

-Ăn mừng?_Như một kẻ hành khuất đói khát chợt thấy chiếc bánh mì rơi
giữa đường, Lương Tuấn Vĩnh trợn mắt hỏi lại, nhìn Hạ Kì Thiên như muốn
ăn tươi nuốt sống. Ăn mừng thì phải cần tiền, cần tiền thì phải moi quốc khổ, mà moi quốc khố thì phải qua ai "Đại thần giữ của" này đã

-À!_Đổ mồ hồi hột, Hạ Kì Thiên tít mắt cười nhạt_Tại thầy bảo lần trước
chỉ là bồi bổ sức khoẻ sau khi thi đấu xong, thầy vẫn chưa có mặt nên
giờ mới tổ chức lại, vừa đông đủ vừa lấy thêm khí thể để tiếp tục duy
trì hoạt động của club

-Thế thì hay quá, hôm nay được ăn no nê, sướng!_Chẳng thèm để ý gì đến
nét sa sầm thoảng qua trên gương mặt của Lương Tuấn Vĩnh, Lâm Chấn sau
khi ngủ thẳng giò vươn vai phấn khởi, kích động toàn thể mọi người trong club, đương nhiên, Hàn Tử Di và Hạ Kì Như cũng ko ngoại lệ, gì chứ phần ăn uống thì khỏi lo thừa cơm thừa canh

-...

Trước sự hô hoán phấn khởi của mọi người, Hạ Kì Thiên lấy cớ lơ đẹp ánh
nhìn của "Đại thần giữ của", bước đến gần chiếc máy chiếu to tướng được
gắn trên tường, khởi động máy, clik chuột vào một dữ liệu nào đó làm
hiện lên toàn thể gương mặt của mọi người trong từng ô vuông nhỏ xếp
cạnh nhau như bàn cờ vua, nở nụ cười ranh mãnh:

-Ăn thì vẫn ăn nhưng club chúng ta lệ cũng vẫn làm, bóc thăm chọn cặp đi!

-Chọn cặp làm gì?_Khó hiểu thắc mắc cô bạn đứng cạnh, Hàn Tử Di trơ mắt
nhìn các thành viên đang lần lượt bước đến gần, đưa tay lên chuột, clik
vào chữ" chọn" to tướng trên màn hình

-Theo lệ, mỗi khi đi ăn hay mở tiệc, club chúng ta đều mở trò chơi, chia thành nhiều đ