XtGem Forum catalog
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327154

Bình chọn: 7.5.00/10/715 lượt.

u anh còn sống thì tôi sẽ chấp nhận… cho
nên…- Minh Minh nói gấp gáp, gật đầu lia lịa như hắn sắp chết thật. Lần
đầu trong đời cô thấy nhiều máu như vậy… Hắn nhếch mép tựa người vào ghế khép mắt lại, hơi thở vẫn thở ra nhè nhẹ đều đều. Hắn chìm vào giấc
ngủ. . .

******

- Á, hắn ta tỉnh rồi!- Vừa thấy mi mắt hắn động đậy Minh Minh đã vui
mừng nói. Hắn bặm môi, mở mắt, chắc có lẽ hắn vừa phải truyền máu nên có hơi nhức mỏi. Quang Huy cũng có mặt bên cạnh. Minh Minh vừa vui mừng
xong thì hu hu khóc. Hắn, anh và Hải Yến ngạc nhiên. Chỉ là cô thấy lòng nhẹ nhõm, hốc mắt tự nhiên cay cay nên khóc thôi:

- Sao anh lại đỡ giúp tôi? Anh điên à?

- Ừ!- Hắn nở nụ cười nhẹ nhàng. Hắn đúng là biết chọc giận người khác. Minh Minh đi lại đánh mạnh vào người hắn:

- Nếu anh chết thì tôi cũng sẽ bị liệt vào tội danh giết người gián tiếp đó!

- Không ngờ. . .- Hắn nói nhỏ.

- Sao?- Minh Minh nghệch ra.

- Tôi quan trọng với cô như thế!- Hắn nở nụ cười mãn nguyện rồi đưa mắt
nhìn Quang Huy, anh cũng cười buồn nhìn hắn. Hải Yến nói:

- Lúc nãy bắt được tên Thành nhưng hắn nói do hắn làm, không ai sai khiến cả! Có nói gì cũng không chịu khai.

- Anh định làm gì bọn này?- Minh Minh nhìn hắn, chỉ chuyện nhỏ lần trước mà bị đánh gãy tay. Giờ là đâm đó, chắc sẽ toi mạng thôi. Hắn nhìn cô
tỏ vẻ không hiểu nhưng rồi gật đầu:

- Cô nghĩ sao?

- Anh nên tha cho bọn họ! Tôi không có khái niệm lương thiện nhưng… nếu
anh không nhất quyết làm mạnh tay như lột da làm áo khoác hay bôi mật
ong vào người, treo lên cổng trường cho thị chúng chiêm ngưỡng thì nên
tha!- Minh Minh nói bình thản như không có chuyện gì. 2 người đứng bên
cạnh ngơ ngơ ngáo ngáo. Hắn nhếch mép:

- Tôi sẽ làm những thứ cô vừa nêu ra!

- Cái… gì?- Minh Minh chỉ ví dụ chơi, không ngờ hắn xem nặng lời nói của cô như vậy. Quang Huy lên tiếng:

- Giao cho cảnh sát rồi thì còn làm gì nữa? Minh Minh, không ngờ biện pháp của em…

- Em hiền lành tuyệt đối, em chỉ là muốn tha cho bọn họ vì hắn không thể thực hiện điều em vừa nói… Nhưng em… có 1 thỉnh cầu…- Minh Minh cười
gian tà nhìn hắn và anh. Hắn nhíu mày lắng nghe tâm nguyện của cô, thần
sắc có chút biến dạng. Anh nhìn cô tỏ vẻ không tin thể tin vào những lời cô vừa nói. Hải Yến nguých tay cô:” Mày ác thế sao?” Đáp lại, Minh Minh chỉ nói chuyện như tất nhiên rồi:” Cái này là không thể trách tao, tao
chỉ là đáp trả thôi! Mày nhìn vai tao đi, may 5 mũi, đầu tao còn phải
dán cái băng cá nhân đây này…”

*******

Trong căn phòng tối của nhà giam, Minh Minh cầm cây roi đi qua đi lại
trước mặt 5 tên được Minh Minh cho là hành hạ cô nhiều nhất. Hắn, anh,
Hải Yến ngồi bên ngoài xem Minh Minh giở trò. 5 người này đều bị bịt
mắt, dán băng keo đen vào miệng, 2 tay 2 chân đều bị trói, chẳng khác gì bánh tét. Minh Minh chọn băng dính cùng loại, cùng giá tiền giống hôm
qua cô bị bịt mới chịu. Minh Minh nhếch mép:

- Là ai trong số các người đã đánh vào đầu tôi? Tôi cho 3 giây trả lời, không trả lời tôi đánh từng người… 1…2…3…

*Chóc, chóc, chóc, chóc, chóc* tiếng roi vỗ vào da thịt nhẹ nhàng như
tiếng nhạc. Bọn chúng có tên lên tiếng ú ớ do bị bịt miệng, Minh Minh
chỉ lướt nhẹ ngang:” Sao không trả lời mà ứ ứ, câm chắc? Khinh nhau à?”

Những khán giả ngồi đằng sau không ai không thấy xót thương cho 5 người phía trước. Minh Minh tiếp tục ra câu hỏi:

- Là ai trong số các người đã đánh vào gáy bắt tôi đi? Tôi cho 3 giây trả lời, không trả lời tôi đánh từng người… 1…2…3…

“Ứ ứ” có tên vì không muốn chịu đòn nên lên tiếng. Minh Minh cúi sát
người, kê tai vào nghe nhưng vẫn không tháo miếng băng dính trên miệng
người đó. Nghe không được, cô bắt đầu nổi cáu:” Thì ra là ngươi đang
chữi ta à?” “Chóc” Nói cũng bị ăn đòn, không nói cũng bị ăn đòn, phải
làm thế nào?!? Minh Minh tiếp tục tra tấn bằng những câu hỏi mang tính
chất chia rẽ nội bộ 1 cách khoái trá nhất. Minh Minh thừa biết, người
chủ mưu là 1 cô gái, nhưng cô vẫn muốn trả đũa thỏa đáng, để cảnh sát
làm việc thì quá nhẹ nhàng rồi. Sau 15 phút trút giận hả hê, hắn rốt
cuộc cũng đứng dậy lôi Minh Minh ra về trong khi cô vẫn chưa có ý định
buông tha mà gọi với lại:” Tôi chưa trả thù đủ mà!!!!”

****

Minh Minh ngồi trên phòng, tay gõ gõ bàn phím laptop trên đùi, thuận miệng trả lời vài câu hỏi của Hải Yến.

- Khi bị bắt đi mày cảm thấy thế nào?

- Ừm… bình thường!

- Sao lại bình thường, chém chuối hả con kia?

- Thật!

- Mày chỉ được cái miệng.

- Miệng của tao mà!

Tiếng chuông điện thoại của Hải Yến reo lên, cô đưa luôn cho Minh Minh:

- Ba mẹ mày gọi đó!

- Ờ.- Minh Minh dời mắt cầm chiếc điện thoại áp vào tai nghe.- A lô? Chào 2 tiền bối!

- Tiền với hậu, Thiện Nhân nó đang đứng dưới nhà kìa, nó bảo bấm chuông mà không ai mở cửa!

- WHAT???- Minh Minh trợn mắt, Thiện Nhân? Cô có nghe lầm không? Hải Yến cũ