Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327890

Bình chọn: 8.00/10/789 lượt.

òng, cái cặp vợ
chồng tưởng chừng hiền lương thục đức còn ra tay độc hơn cả cái đôi “mặt dày”. Thanh Tuấn nhìn cô, ánh mắt khó hiểu có ý cười, khóe miệng cũng
cong cong lên.

- Minh Minh à, không ngờ em lại muốn chủ động!- Cô đứng dậy tắt ti vi,
mặt đỏ ửng. Cái bộ phim chết tiệt, thế nào mà để nữ chủ động thế? Minh
Minh mặc bộ quần áo pijama con gấu nhìn y chang đứa con nít, 23 tuổi
cũng như lúc 16 17, quả thật là không thể có tà tâm, chắc là cô sợ nên
chuẩn bị trước!

Minh Minh dở khóc dở cười nhìn hắn, xem cũng lỡ xem rồi, hơn nữa, hôm nay là… hôm động phòng hoa chúc. Ghê quá đi mất!!!!!!!!!! Minh Minh
tiếp tục chiêu cũ, kẻ đuổi người chạy. Cái đám này làm gì ầm ầm trong
phòng thế nhỉ? Bố mẹ chồng lấy lí do đi Mĩ về muốn vun đắp tình cảm cho
con cái nên ở tạm nhà hắn vài hôm nhưng thực ra là để… nghe ngóng.

- Á, đau quá! Đau chết mất!- Minh Minh hét lớn lên. 2 người ở ngoài nhìn nhau cười tủm tỉm.

- 1 chút sẽ hết! Đâu phải lần đầu đâu mà la hét ầm ĩ thế?- Giọng hắn bực dọc. Haiz, thằng đấy đúng là không biết ngọt ngào, thương hoa tiếc ngọc gì hết. Đêm động phòng hoa chúc thì phải ôn nhu chứ!

- A… A… đau mà! Anh… nhẹ 1 chút!- Minh Minh cắn chặt răng để không la lớn lên.

- Đã nhẹ nhất rồi!

- Rõ ràng là anh đang cố tình mà! Đau chết mất… Hức…

2 người kia cuối cùng cũng tẻn tò về phòng. Cái bọn bạo lực, sao mà kêu đau mãi thế?

————————Ta là vạch ngăn cách đáng yêu, đừng nghe ngóng chuyện động phòng của người khác nha~~~~———————————–

Sáng sớm hắn đã đi làm, Minh Minh thở phào nhẹ nhõm. Rốt cuộc thì
cũng trải qua cái đêm động phòng hoa chúc. Tối qua trong lúc chạy trốn,
Minh Minh bị trượt chân té ngã, thế là hắn chỉ ngồi xoa bóp cái chân bị
trật cho cô. Hải Yến có lần rủ rỉ tai cô:” Lần đầu tiên quả thật…

aizz… Tên Huy trông thế mà còn non nớt quá!” Minh Minh thì rất sợ đau,
từ nhỏ đã sợ chích thuốc híc híc… Thế là tối qua trở thành vợ chồng rồi
vẫn còn trong sáng…

Gia Linh gọi cho Minh Minh, cô có linh cảm bất an. Có phải đưa đứa bé bảo cô nuôi dưỡng? Gia Linh giọng điệu vẫn bình thường, có lẽ là Minh
Minh đã quá suy nghĩ thôi. Gia Linh ngồi trong quán coffee, vừa thấy
Minh Minh đã vẫy vẫy tay ngoắc cô lại. Minh Minh gật đầu chào cô.

- Cậu hẹn tớ ra đây có gì không?

- Không! Chỉ là tặng quà cưới cho 2 người thôi!- Gia Linh đẩy hộp qua ra trước mặt Minh Minh. Cô không vội mở, lễ cưới cô đâu có mời Gia Linh
kia chứ, chắc là hắn mời rồi!

- Cảm ơn cậu đã nói giúp tớ với Thanh Tuấn, hiện tại gia đình tớ không
phải gánh số nợ đó nữa. Tớ thật tâm chúc phúc cho 2 người!

- Hả?- Minh Minh hơi ngạc nhiên, hắn suy nghĩ lúc nào cũng chu đáo,
không ra tay triệt đường sống của người khác. Chỉ có cô là con nít mãi
không chịu lớn thôi.

- Tớ đã sớm không còn liên quan đến Thanh Tuấn rồi, cậu đừng lo. Thấy 2
người hạnh phúc tớ cũng vui lắm!- Ánh mắt Gia Linh dừng trên sợi dây
chuyền có lồng chiếc nhẫn trên cổ Minh Minh nhưng rồi dời sang chỗ

khác. Minh Minh cũng vui vẻ trò chuyện với cô…

********

- Minh Minh!- Thanh Tuấn đi làm về không thấy cô đâu thì gọi lớn. Minh
Minh nửa tỉnh nửa mơ nằm trên sô pha phòng khách, mặt đỏ ửng. Lúc nãy,
cô khát nước muốn uống nước ngọt, thấy cái lon màu xanh xanh tưởng là
7up nên uống luôn. Hắn nhìn cái lon trên bàn thầm cảm thán thật lâu.

Hắn bế cô vào phòng, Minh Minh ngớ ngẩn cười ha hả. Hắn véo mũi cô 1 cái rồi thả lên giường. Minh Minh ôm cổ hắn cứng ngắc không chịu buông, hắn kéo tay cô ra cô lại càng siết chặt. Minh Minh đưa đôi mắt to tròn ươn
ướt nhìn hắn:

- Em không biết mình tu mấy kiếp mà lấy được anh nữa! Anh có công việc rất tốt, lại rất biết nghĩ cho người khác!

- Say rồi khùng à?- Hắn muốn phì cười ngay tức khắc nhưng cố nén lại.

Minh Minh nhắm mắt lại định ngủ. Hắn cúi xuống hôn nhẹ vào mặt cô, Minh
Minh đưa môi mình lần tìm môi hắn hôn say đắm. Hắn cười thầm, hành xử
nhanh không thì vuột mất thêm 1 lần nữa. Minh Minh buông cổ hắn ra quay
sang hướng khác, mắt nhắm nghiền. Cảm nhận được làn môi nóng bỏng di
chuyển khắp người, Minh Minh khó chịu hét lên:

- Thanh Tuấn, mày phiền chết đi được! Ai cho mày vào phòng tao hả? ( Nàng nghĩ hắn là con chó =)))))~).

Hắn không đáp, từ từ cởi áo khoác của mình. Minh Minh mở to mắt nghiêng đầu nhìn hắn rồi cười ha hả:

- Là anh sao? Sao anh đẹp trai thế? Anh là chồng em đúng không? Không
phải, a, phải phải mà…- Hắn hung hăng chặn cái môi nhiều chuyện ấy lại.
Minh Minh đẩy hắn ngã xuống giường:

- Em sẽ làm thịt anh!

———Lần này ta xuất hiện đúng lúc rồi, đừng có nghe ngóng nữa————

Ánh nắng chiều nhẹ buông, hắn cõng Minh Minh trên lưng. Cô ôm cổ hắn.

Cả 2 tạo nên bức tranh hạnh phúc, xinh đẹp khó cưỡng.

- Anh không có đủ tiêu chuẩn làm bạn trai em!

- Nhà mặt phố, bố làm to. Tiêu chuẩn 4G, không tiếp chân dài não ngắn
đặc biệt là côn đồ lưu manh?- Hắn lặp lại


80s toys - Atari. I still have