Old school Easter eggs.
Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324373

Bình chọn: 9.00/10/437 lượt.

mặc kệ bên ngoài đồn đại như thế nào, chỉ có chính cô cùng Hạ
Tuyết biết, kể từ khi trận đấu bóng rổ kết thúc, cô không thấy Lam Thành xuất hiện nữa, thậm chí cô còn vụng về tạo ra một cuộc gặp mặt bất ngờ, Lam Thành lại tựa như đang giáp mặt với người xa lạ, chỉ lướt nhìn cô
thoáng qua. Cô cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì người có nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời như anh, lại đối xử với người khác lạnh lùng như thế?

Hạ Tuyết đột nhiên có chút đăm chiêu nói “Cậu không biết là có vấn đề hay sao?”

“Cái gì?”

“Mình đã hỏi thăm qua, Lam Thành là người luôn luôn ít nói, cho nên
ngoại trừ khoa kiến trúc ra, rất nhiều nữ sinh cũng không biết trong
trường lại có một nam sinh dễ nhìn như anh ta. Nhưng cậu không phát hiện trận đấu bóng rổ hôm đó, hành vi anh ta quá mức cao ngạo sao? Mình
nghiêm trọng hoài nghi là anh ta cùng Lâm Sướng cãi nhau, lợi dụng cậu
tới làm cho bạn gái ghen.”

“Chậc chậc, không hổ là học báo chí, cậu thực thích hợp làm chó săn.” Đông Hiểu Hi hèn mọn nhìn Hạ Tuyết.

“Chó săn thì làm sao? Cậu đừng quên , cậu cũng chính là người trong
đội ngũ chó săn. Nói thế cứ làm chó săn cũng phải có đạo đức nghề
nghiệp, phải có tư tưởng biết phân biệt điều nên và không nên.”

“OK, cậu đừng lường gạt xã hội là được……” Đông Hiểu Hi nói xong, liền bắt đầu thay quần áo rất nhanh để chuẩn bị ra khỏi nhà.

Tiễn cô đi tới cửa, Hạ Tuyết mới phản ứng lại đây, “Cậu đi gì chứ? Trời thì nóng, hôm nay lại không có tiết.”

“Đi tìm Lam Thành, hỏi một chút anh ta dựa vào cáí gì mà lại đi lợi
dụng mình, xong lại đem mình quẳng ở một bên mặc kệ không hỏi tới, còn
muốn mình gánh vác tội danh.”

“……”



Mùa hạ nóng bức, giữa buổi trưa, mặt trời cơ hồ muốn cho người ta chưa kịp đổ mồ hôi đã bị nướng thành than.

Đông Hiểu Hi vô cùng lo lắng chạy đến kí túc xá nghiên cứu sinh dưới
lầu, dừng bước, cô không biết nếu trực tiếp đi vào phòng kí túc xá của
Lam thành, liệu có thể khiến cho bọn họ nói cô là loại con gái mê trai
không? Tuy rằng hiện tại nữ sinh theo nam sinh không là cái gì kì lạ
lắm, nhưng cô đối Lam Thành còn không có đạt tới việc si mê, chẳng qua
có chút cảm thấy hứng thú thôi.

Đang định tìm một lý do hợp lý cho hành vi khác thường này của mình,
một người mặc áo màu trắng, quần bò, thân hình cao lớn đang đi về phía
cô, đúng là Lam Thành. Đông Hiểu Hi cảm thấy thật may mắn, vừa muốn tiến lên gọi anh ta lại, lại nghe đến phía sau có người hô “Lam Thành, cậu
đứng lại, mình còn chưa nói xong.” Hóa ra là Lâm Sướng từ trên kí túc xá đuổi tới.

Lam Thành dừng bước, nhưng không có quay đầu lại.

Lâm Sướng thấy thế bước nhanh đi rồi đi qua, ngữ khí có chút vội vàng cũng rất ôn hòa “Lúc ban đầu, cậu cho mình lý do là tốt nghiệp trước,
không nói chuyện tình yêu, vậy vì cái gì nhanh như vậy cậu đã thích cô
gái khác? Cậu là muốn dùng cái cô gái kia cự tuyệt mình, đúng không? Kỳ
thật cậu không cần phải làm như vậy, mình thích cậu, nhưng cũng không
phải bắt cậu đón nhận mình, mình biết bởi vì ba mình là giáo viên của
cậu, cậu sợ người khác nói lung tung, kỳ thật, mình có thể chờ cậu ……”

“Không phải.” Lam Thành quyết đoán xoay người, ngắt lời Lâm Sướng nói “Mình là thật sự thích cô gái kia, cho nên cậu đừng có đem tình cảm
lãng phí trên người mình.” Hắn vừa nói xong, liền nhìn đến Đông Hiểu Hi
ngây ngốc đứng cách đấy không xa, đang không biết phải làm sao …

Lam Thành cười hướng cô vẫy vẫy tay “Lại đây, đến đây lúc nào thế, sao không gọi anh?”

“Tôi, tôi …” Có thể hay không đừng đối xử với cô như đối với sủng vật nhỏ thế? Đông Hiểu Hi một bên oán thầm, lại thực không có ý định đi đến bên Lam Thành, ấp úng nửa ngày, cũng chưa nói ra được những gì cần nói.

“Đi, tiễn anh đi tới công ty.” Lam Thành nói xong, đem một cánh tay khoác lên vai Đông Hiểu Hi.

Đông Hiểu Hi lập tức mở to hai mắt nhìn. Lam Thành nói một câu mà cô
chư từng nghe qua, chỉ có thể ngây ngốc mặc cho anh lôi đi ra phía cổng
trường. Không biết là quá mức khẩn trương, hay là do mặt trời quá nóng,
hoặc là cánh tay trên vai kia quá nặng, Đông Hiểu Hi vừa mới tắm, trên
người quần áo mồ hôi nhớp nháp, đầu cũng trống rỗng.

Đi ra khỏi trường, Lam Thành mới thu hồi cánh tay, không nói được một lời muốn rời đi. Đông Hiểu Hi vội vàng lớn tiếng “Lam Thành, anh lại
muốn lợi dụng tôi rồi bước đi như thế sao?”

Lam Thành nghe xong dừng lại bước, không chút để ý quay đầu, thản nhiên nhìn cô,“Cám ơn cô.”

Thật là một anh chàng đẹp trai cao ngạo, nhưng cũng không thể cho hắn có lý do tùy tiện lợi dụng chính mình.

“Cảm ơn phải bằng hành động , tôi có điều kiện……”

“Cô cứ nói.”

“Mỗi ngày giúp tôi chiếm vị trí ở thư viện, cứ như thế cho đến khi
anh tốt nghiệp.” Kỳ thật, khi Lam Thành tốt nghiệp nghiên cứu sinh, khi
ấy cô cũng tốt nghiệp, tính toán này là do cô ngẫu hứng nghĩ ra , nếu để Hạ Tuyết biết, nhất định bội phục cô sát đất.

Lam Thành có vẻ tự hỏi một lát, trả lờ