Duck hunt
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213060

Bình chọn: 10.00/10/1306 lượt.

y đầu lại liền trợn mắt kinh hoàng khi trông thấy rất
nhiều người mặc áo đen đô con sấn tới, một vài tên trong đó đã nhanh
chóng chộp lấy tay trái của cô giật mạnh, còn một tên tướng tá hơi lùn
một tí, bặm trợn đánh một phát lên đầu Quốc Thịnh khi cậu còn chưa kịp
phản ứng, thậm chí cũng không kịp xoay đầu lại chống đỡ.

Tiếp
sau đó, cô học sinh nhỏ bé ấy cảm thấy tay phải của mình trở nên trống
rỗng, đến khi sực tỉnh thì đã thấy thân người Quốc Thịnh đổ ập xuống mặt đường bất tỉnh. Khi đó, cô thậm chí còn không có khả năng la hét hay
chống cự. Vì những tên mặc áo đen đó đã nhanh chóng bắt cô, đẩy vào một
góc trong hẻm tối, khiến cô bé sợ hãi đến không còn đường thoái lui.

Tại căn hẻm tăm tối đó, đối mặt với những tên côn đồ bặm trợn, Cẩm Tú
lại xuất hiện với bộ mặt thật của mình, trên tay còn cầm một chai axit
bằng thủy tinh.

Đó cũng chính là khi cô bé Phương Nhã ngây thơ
nhận rõ được bộ mặt của cô bạn thân mà mình xem là thân nhất, lại chính
là con gái của trùm xã hội đen Một Mắt!

Làn gió khẽ lay động,
cảnh tượng rùng mình của năm xưa cuối cùng cũng khép lại trong tâm trí
Phương Nhã. Hai năm rồi, Tino Garden vẫn không thay đổi, kiến trúc kết
hợp giữa phương Đông và phương Tây vô cùng hài hòa. Thế nhưng khi đặt
chân bước vào, cô lại có cảm giác nặng nề khó thở đến kỳ lạ ...

Ngày đó, quả thật Cẩm Tú đã bày sẵn kế hoạch, dẫn dụ cô đến đây và hủy
hoại khuôn mặt này, biến cô lột xác thành con người hoàn toàn khác!

Thật sự có nằm mơ cô cũng không ngờ, sự lạnh lùng đến đáng sợ của Quốc
Thịnh trong những ngày cô nằm viện, chẳng qua vì muốn bảo vệ cho cô,
muốn có tiền để cô trả viện phí nên mới đắc dĩ ở bên Cẩm Tú. Mặc dù, số
tiền đó không đáng!!!!

Cô luôn oán trách anh bạc tình, mà không hề nghĩ đến việc anh đã bị bọn họ đập một phát mạnh vào đầu trong lúc
nắm tay cô bỏ chạy khỏi nơi này, cũng không ngờ anh vì muốn bảo vệ cô,
muốn có tiền trả viện phí cho cô nên bất đắc dĩ mới ở bên Cẩm Tú.

Nỗi đau mất mát thật sự quá lớn, cho dù đã trải qua hai năm, cô vẫn không thể quên nổi!

Chân vô thức bước vào bên trong, đến khi đứng ngay gần hồ bơi giữa
trung tâm giếng trời thì một anh chàng bồi bàn bước đến bên cô và lịch
sự hỏi:

" Thưa cô, cô đi mấy người?"

Cô hơi giật mình, môi vừa hé mở thì đột nhiên đằng sau lưng cất lên giọng quen thuộc:

" Phương Nhã!"

Tiếng nước chảy róc rách vang bên tai, những giọt nước li ti nhẹ như
bong bóng xà phòng, hất vào mặt cô gây cảm giác mát lạnh dễ chịu. Hít
một hơi thật sâu, cô mím môi chặt xoay đầu lại, chuẩn bị tinh thần gặp
mặt lại " bạn cũ" ...

Trong khi đó, tại bàn họp của Kevin ...

Bầu không khí căng thẳng bao trùm xung quanh bàn họp, mặt mày ai nấy
đều như biến sắc theo dõi từng động tĩnh từ giám đốc của họ. Cuộc họp
trôi qua đã hai tiếng, ai nấy đều đã thấm mệt, những gì cần đưa ra quyết định cũng đã làm hết rồi. Tuy nhiên với sắc mặt của Kevin hiện giờ, họ
biết rằng cuộc họp sẽ còn phải kéo dài dài.

" Trương Thái Minh! Con người này quả thật nham hiểm khó lường!"

Kevin đập bìa hồ sơ lên bàn, liếc vội sang xấp tài liệu dày cộm kế bên
rồi lạnh lùng mở từng trang một, càng xem vết nhăn trên trán hằn càng
rõ.

" Giám đốc! Tuyệt đối không thể đắc tội với ông ta được,
Trương Thái Minh đang nắm giữ rất nhiều cổ phần trong tay, hiện nay đang là một túi tiền khổng lồ của Việt Nam đấy."

Trí Văn ngồi bên
cạnh cũng đổ mồ hôi tay, căng thẳng giải thích cho anh hiểu rõ tầm quan
trọng của người đàn ông này trên thị trường. Dù cho công ty của họ rất
hùng mạnh, phân tán nhiều chi nhánh ở trong nước và nước ngoài. Nhưng
hiện tại ở Việt Nam vẫn còn phải chịu một phần sức ép từ người đàn ông
tên Trương Thái Minh này.

" Giám đốc, vụ làm ăn này ông ta rất xem trọng, đối với công ty chúng ta cũng có lợi, tôi nghĩ ..."

" Không cần nói nữa, tôi không đồng ý!" - Anh gằng từng tiếng nói, mắt
quét một lượt quanh bàn họp như cảnh báo, sau đó lại liếc nhìn tấm hình
của Trương Thái Minh trên bìa hồ sơ - " Ông ta đặt nặng việc thâu tóm
mảnh đất nhỏ này, lại cho chúng ta món hời lớn như thế các người có thấy lạ không? Nếu rơi vào tay ông ta, chưa biết chừng sẽ thuận lợi cho việc ông ta thâu tóm thị trường, rồi sẽ vượt qua chúng ta!"

Suy
ngẫm một hồi, đồng loạt những viên chức trong công ty đều nhìn nhau e
ngại, suy cho cùng thì mối lo xa này không phải là không có lý. Nhưng
...

" Kinh doanh bất động sản chỉ là một quân cờ để che mắt
thiên hạ, dù cho mọi người trong nước đều biết rõ ông ta là trùm xã hội
đen khét tiếng Một Mắt, nhưng tuyệt đối không để lộ bất cứ sơ hở nào để
bọn cảnh sát bắt được. Thế lực con người đó đã mạnh như vậy lại cần một
mảnh đất nhỏ mà chúng ta đang đầu tư, có phải là rất vô lý không?"

" Vậy, có cần phải bàn với chủ tịch ..." - Trí Văn dường như vẫn không phục, nghiến răng nói.

" Trí Văn, có phải tôi không thường xuyên vào công ty nên anh muố