XtGem Forum catalog
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212573

Bình chọn: 7.00/10/1257 lượt.

, cô chỉ biết quay mặt về phía cửa kính mà lòng rối bời:

" Tôi không muốn mắc nợ ai cả!"

" Nhã!" - Giọng anh nghẹn lại, rõ ràng trong lời nói chứa đựng sự đau
khổ dằn vặt, phải mất một lúc sau anh mới có thể lên tiếng - " Thôi
được, có thể em vẫn chưa tin chuyện này. Nhưng chỉ là tiền vé máy bay
thôi, cứ coi như là nể tình bạn bè cũng không được sao?"

" Không!"

Cô đáp mà lòng nhói đau. Không phải cô không tin, mà là không thể chấp
nhận. Ngày đó khi cô đau đớn nhất, không nơi nương tựa, anh đã ở đâu?
Khi cô cần nhất một lần gặp mặt, anh đã đi biệt với Cẩm Tú mà không thèm nhìn mặt cô chỉ một lần. Chỉ vì lối suy nghĩ nhu nhược của bản thân mà
rời xa cô, sẵn sàng dùng bản thân mình để làm vật đánh đổi. Anh luôn
miệng nói làm điều này là vì cô, tất cả chỉ là hiểu lầm ... nhưng thật
ra toàn bộ đều là lối suy nghĩ ích kỷ của anh. Đã bao giờ anh nghĩ đến
cảm nhận của cô hay không? Chẳng lẽ mọi đau khổ mà một mình cô gánh chịu hai năm qua có thể vì một lời nói hiểu lầm của anh mà biến mất ngay tức khắc được sao!?

Anh từng nói yêu cô, không phản bội cô ... nhưng điều căn bản nhất, anh vẫn không hề tin cô.

Cô không ngờ trong quãng thời gian hai năm qua, anh vẫn giữ nguyên lối suy nghĩ chính cô đã hại mất đời con gái của Cẩm Tú!

Anh luôn miệng oán trách cô, cho rằng cô chính vì hận thù mà thay đổi,
ngay cả lương tâm con người cũng mất đi ... sẵn sàng vì thù hận mà bất
chấp hai chữ trinh tiết của một đời người.

Đúng vậy, cô chính là vì hận thù mà như thế, đến mức dùng cả cái quý giá nhất đời mình làm vật đổi chác!

Chỉ có điều, anh không hề hay biết chuyện đó!

Mối quan hệ giữa cô và anh năm xưa, vốn đã được quyết định sẵn cho cả
hiện tại và tương lai sau này. Để có thể quay trở lại được như thời còn
học trung học, chỉ có thể là mơ hão!

Ngày xưa, cô vì một người
mà làm cho bản thân bị tổn thương, ngày hôm nay ... lại chính vì cô mà
làm cho một người không liên quan bị tổn thương - Kevin!

Mọi
chuyện đã đến nước này, sẽ không bao giờ quay trở lại được. Sự thật vốn
dĩ luôn là sự thật! Kevin nhất định sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ...

" Tạm biệt, Kevin!"

--------

Rầm!

Ngoài hành lang bệnh viện, những người đi đứng xung quanh như đều sững
lại, giật mình hoảng hốt với tiếng đập vỡ đồ đạc phát ra từ phòng 503.

" Ba nói đi, rốt cuộc ba đã làm gì cô ấy? Jessica ở đâu???"

Dưới bầu không khí nghẹt thở bủa vây, đôi mắt Kevin hoang dại rực lửa,
ánh nhìn như muốn thiêu đốt người đàn ông đối diện, giọng anh mỗi lúc
khàn đặc hơn, sắc mặt trở nên tím bầm vì giận dữ. Tuy nhiên chủ tịch
Nguyễn khí chất vẫn vững vàng như tượng, không biểu hiện một tí biểu cảm nào, đôi chân mày ông nheo lại, như trút hết toàn bộ sự phẫn nộ của ông lên đôi mắt ấy, sắc nhọn như dao:

" Xem ra, nó đã biết điều rút lui. Không cứng đầu như tao tưởng!"

Phía bên kia gần cửa ra vào, Thảo Nhi đứng co ro một góc, khóc thút
thít đầy sợ hãi, không ngừng lên tiếng xin lỗi. Thế nhưng trong mắt anh
lúc này không còn tâm trí để mắng nhiếc lấy ai nữa.

" Xin lỗi,
giám đốc! Em không nghĩ là chị Jessica bỏ đi. Hồi sáng rõ ràng em thấy
chị khóc, đôi mắt buồn bã đó đáng lý ra em phải nhận biết sớm thì sẽ
không có chuyên này xảy ra. Huhu!"

Anh phẫn nộ nheo mắt hướng về phía Thảo Nhi một hồi lâu, sau đó nghiến răng trợn mắt nhìn ba mình, giọng khàn đặc như đêm tối:

" Ba nói đi, ba muốn con làm gì mới trả cô ấy lại cho con???"

" Giám đốc, bên biệt thự báo rằng cô Jessica đã lấy đi tất cả hộ chiếu về Việt Nam rồi ạ!"

Một tên bảo vệ của Kevin sau khi nghe xong cuộc điện thoại thì liền gấp gáp chạy vào phòng bệnh báo lại với anh tình hình tại căn biệt thự. Như đánh trúng điểm huyệt, sắc mặt anh từ tím bầm chuyển sang trắng nhợt,
cảm nhận lỗ tai hai bên ù đi, đầu óc quay cuồng:

" Cái gì?"

Anh nổi giận thật sự, đôi mắt đỏ ngầu đầy rực lửa nhìn thẳng vào tên
vừa phát ra tiếng nói, quay sang trừng mắt với người cha mình, kích động hỏi:

" Ba đã làm gì?"

" Đó là ý nguyện của nó. Tao không hề hay biết!"

" Ba ..."

Không thể kìm nén được cơn phẫn nộ đang bùng phát, anh đấm thật mạnh
vào bức tường đằng trước, những khớp tay trở nên tím bầm vì đau đến mức
vỡ tung. Chưa bao giờ anh nhìn thấy ba của mình như vậy. Người ba mà anh vẫn hằng tôn kính, quý trọng đâu mất rồi. Vì cái gọi là tự tôn cao quý
mà sẵn sàng đánh đổi cả hạnh phúc của con trai mình. Như thế mới gọi là
đúng đắn hay sao???

Anh lùi một bước, đôi mắt lạnh lùng lướt
qua người ông, khoác vội cái áo khoác và lao thẳng ra ngoài, giọng khàn
đặc như người lên cơn sốt vang lên, thanh âm đanh thép đến đáng sợ:

" Mau đưa tôi đến sân bay!"

Dưới ánh nhìn sửng sốt lẫn tò mò của những người xung quanh, Kevin lao
ra ngoài với tốc độ nhanh nhất có thể, tim anh nhói lên từng hồi, suy
nghĩ vô số điều khiến anh sợ hãi