Thiên Sứ Bóng Đêm

Thiên Sứ Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321822

Bình chọn: 7.00/10/182 lượt.

rống trải và vắng lặng.
Kaori sợ ra đó sẽ gặp Kiba và Kiba cũng thế. Cả hai, đều bắt đầu yêu và tỏ tình
với nhau ở đây. Nhưng bây giờ, nó như một kỉ niệm đáng phải quên, đáng phải đưa
ra khỏi tâm trí của cả hai người.

Khoảng cách giữa hai người đang ngày càng xa hơn. Nó sẽ còn
xa hơn nữa nếu họ cứ liên tục gặp nhau trong các cuộc đi săn hằng đêm. Nhưng chỉ
có một điều không hề thay đổi, đó là cả hai người vẫn yêu nhau…

Yêu, đó là điều duy nhất ngăn cản Kaori và Kiba giết nhau. Họ
không có đủ can đảm để có thể làm điều đó. Kaori thầm trách mình tại sao ngày
đó, khi cô vẫn chưa có tình cảm gì với anh, tại sao lại không giết anh để bây
giờ phải đắn đo chọn lựa.

Sợ hãi…

Lo âu…

Uất hận…

Và… Đau khổ…

Cả hai người đều có chung bốn cảm xúc như thế. Họ không thể
kìm nén được bất cứ cảm xúc nào. Nó cứ dấy lên, va mạnh vào trong tim, đau
nhói.

Đã một tuần trôi qua, Kaori và Kiba vẫn thế. Họ vẫn lạnh
lùng lướt qua nhau. Ánh mắt họ không bao giờ chạm nhau nên cả hai đều không thể
thấy được những cảm xúc trong đôi mắt của đối phương.

“ Cô muốn thông báo cho các em biết, kể từ ngày mai, Kaori sẽ
nghỉ học.”

Lời người giáo viên vừa chấm dứt, tiếng xì xầm bắt đầu nổi
lên. Người kinh ngạc, người tò mò, có cả người vui như trút được một gánh nặng.

“ Do bạn ấy phải lo chuyện của gia đình. Kaori, em có muốn
nói gì với các bạn không?”

Tất cả mọi ánh mắt đều hướng đến chỗ Kaori đang ngồi. Cô
không không nói gì, chỉ im lặng nhìn mọi người.

Cô đứng dậy, xách cặp. Đi tới cửa lớp, Kaori ngoảnh mặt lại
và nói bằng giọng lạnh lùng: “ Tôi không lo chuyện của gia đình. Gia đình tôi
đã chết, bây giờ, là lúc tôi sẽ đi theo họ.”

Nói xong, cô đóng cửa và đi thẳng, để lại bao nhiêu thắc mắc
cho mọi người trong lớp.

“ Kaori nói vậy là sao? Ý nói cô ấy sẽ chết ư?”

“ Ai mà biết được. Tớ cũng đang thắc mắc đây?”

“ Rốt cuộc là sao?”

“…”

Kiba vội vã đứng dậy, chạy nhanh, đuổi theo Kaori. Anh không
yên tâm về câu nói khi nãy của cô. Kaori đã ra ngoài, cô đi tới gốc cây hoa anh
đào, nhìn lại nó lần cuối. Cô nhìn lại tất cả những kỉ niệm giữa cô và Kiba. Đột
nhiên, cô thầm ước sẽ được gặp anh…

“ Kiba… “

“ Liệu em muốn gặp anh có phải là một điều sai trái không?”

“Nhưng điều đó bây giờ cũng không còn quan trọng…”

“Kiba…Em muốn gặp anh…”

“ Kaori.”- Tiếng nói ấm áp quen thuộc đang gọi tên cô. Kaori
giật mình, quay lại. Kiba đang đứng đó, anh đang đứng trước mặt cô. Mắt Kaori
nhòe đi. Nước mắt cô rơi xuống, cuốn theo cơn gió đang bắt đầu nổi lên.

“ Câu nói lúc nãy của em là có ý gì? Em định tự sát sao?”-
Kiba nói thẳng vào vấn đề mà anh đang lo lắng.

Kaori bước tới gần hơn. Cô mặc kệ câu hỏi vừa nãy của anh.
Hiện tại, cô chỉ muốn gặp anh.

Kaori đứng lại, giữa cô và anh lúc này dường như không còn
khoảng cách.

Hai người cứ im lặng, mặc cho gió thổi có ngày một to hơn, mặc
cho thời gian trôi đi. Đơn giản, vì họ không biết phải nói gì với nhau.

“ Giết em đi.”

Câu nói của Kaori khiến Kiba kinh ngạc.

“ Cái gì?”

“ Đâm chết em đi.”

Kiba nắm chặt tay căm phẫn. “ Em đang nói cái gì vậy?”

“ Em không muốn phải lựa chọn nữa. Vì thế, cách duy nhất đó
là… để anh giết em.”- Giọng Kaori không thể lạnh hơn.

“ Anh không làm.”- Kiba ngay lập tức từ chối.

“ Tại sao?”

Kiba im lặng, anh không muốn giết Kaori, vì anh yêu cô.
Nhưng hiện tại, giống như cô đang cố ép anh vào đường cùng vậy.

“ Đơn giản vì anh không thể giết em.”

“ Anh có thừa năng lực để làm điều đó mà.”

“ Anh nói không giết là không giết.”- Kiba đã hết kiên nhẫn,
anh bắt đầu gắt lên.

Kaori lặng thinh, cô cúi mặt. Cô biết mình đang gây khó khăn
cho Kiba. Nhưng đành chịu, hiện tại bây giờ, ngoài cách chết, cô không còn cách
nào khác để tự giải thoát mình.

“ Vậy thì em sẽ tự sát.”

Nghe đến câu này, Kiba vội nắm lấy tay Kaori. “ Đừng có nghĩ
ngu ngốc.”

“ Em đang là một kẻ ngu ngốc đây. Giết em đi!!”- Kaori gào
lên, định hất tay Kiba ra. Nhưng rất nhanh, anh đột ngột cúi người xuống, hôn
lên đôi môi của Kaori.

Cô kinh ngạc, hạ cánh tay đang giơ lên xuống. Tay của Kiba
càng siết chặt tay cô hơn, nụ hôn càng nồng nàn hơn.

“ Anh sẽ không bao giờ giết em.”- Kiba nói sau khi buông
Kaori ra. – “ Dù em có ép anh tới bước đường cùng, anh vẫn giữ nguyên quyết định
của mình. Và anh sẽ không bao giờ để cho em chết.”

Em hiểu…

Giết người mình yêu quả thật rất khó khăn…

Nhưng… hiện tại với em, chết là cách duy nhất…

Cách duy nhất để em không phải lựa chọn giữa tình yêu và thù
hận…

Em hèn nhát quá phải không?

Em không có can đảm để đối mặt với chuyện này…

Đêm xuống…

Trăng bị che khuất bởi mây đen. Đêm nay, đột nhiên, trời có
tuyết rơi. Tuyết rơi đầu mùa hè.<


XtGem Forum catalog