Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327561

Bình chọn: 9.5.00/10/756 lượt.

Thúy có thể nói rõ hơn cho cháu nghe về hai cha con họ (Đăng Khoa và Hoài Phong) không ạ?

Khôi Nguyên như bắt được vàng.

- Người này, - cô Thúy chỉ vào người đàn ông trong bức ảnh, tức là Đăng Khoa - là anh cùng mẹ khác cha với cô. Cha của anh ấy là một viên sĩ quan trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa, ông ta là một kẻ ăn chơi trác táng; năm mẹ cô 17 tuổi ông Sinh - cha của Đăng Khoa - đã làm bà có bầu. Sau đó, ông ta bỏ rơi mẹ cô để bà bơ vơ bất vất đầu đường xó chợ. Lúc đang mang thai anh Khoa, mẹ cô đã gặp ba; ba vì thương mẹ số khổ nên cưu mang, rồi lấy bà làm vợ. Mẹ cô có bốn người con cả thảy: 1 với người đàn ông phụ bạc kia - tức là ông Sinh - , và 3 với chồng của bà.

Đúng là: “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, anh Khoa giống gì không giống, lại giống ông Sinh ngón nghề ăn chơi, cờ bạc, gái gú, rượu chè… Đi theo vết xe đổ của người cha không nuôi được anh ấy một ngày, anh Khoa làm cho một người đàn bà có bầu rồi bỏ rơi chị ta. Nhưng phấn đấu hơn người cha của mình ở điểm, anh ấy giật lấy đứa bé mới sinh đang nằm bú trên tay mẹ nó. Anh ấy cướp nó đi, chia cắt hai mẹ con họ; mà bản thân anh ấy thì thật tồi tệ. Không có khả năng và điều kiện để nuôi con thế mà vẫn ham hố dành lấy, để rồi thằng nhỏ phải lớn lên trong một hoàn cảnh cay đắng. Đi đâu cũng bị người ta xua đuổi, ở với mẹ ghẻ cũng không yên, sống lay lất như vậy mà thằng nhỏ Hoài Phong đó cũng qua được đến năm mười lăm tuổi.

Một buổi chiều nọ. Hai cha con họ đến gặp vợ chồng cô. Chẳng là, thằng Hoài Phong không thể ở với mẹ ghẻ nó được nữa rồi. Ba nó (anh Đăng Khoa) lại không có khả năng nuôi dưỡng nó vì còn phải lo cho ba đứa con khác với người vợ đang chung sống. Lại thêm, thằng Hoài Phong này bướng bẩn, lì lợm; nên anh ấy không quản lý được. Anh ấy muốn giao nó lại cho cô chú chăm sóc một thời gian.

- Nhưng cô đã từ chối?

- Đúng vậy Khôi Nguyền à! Ban đầu, cô cũng thương và muốn nhận nó, nhưng chú không cho phép. Chú nói: “Nó còn cha, còn mẹ. Cha nó không có trách nhiệm hay sao? mà bận mình phải quan tâm đến.” và chú rất bực mình anh Đăng Khoa. Chú thường bảo: đó là nghiệp chướng từ đời ông Sinh để lại. Chiều hôm đó, chú nhà rất cương quyết. Chú đuổi thẳng hai cha con ra khỏi nhà, và tuyên bố: “Từ nay không còn quan hệ anh em gì nữa.” Tưởng làm vậy anh Đăng Khoa sẽ tự ái mà lo làm ăn nuôi con, không còn bài bạc rượu chè nữa. Nào ngờ anh ấy lại đem thằng Hoài Phong giao lại cho Dượng Vỹ - một người không bà con thân thích gì với anh ấy. Chẳng thà, dì Thanh Mai còn sống thì còn được. Đằng này dì đã mất sớm, hai cha con dượng Vỹ sống với nhau, thêm một bà điên (Thùy Dung) đã đủ mệt rồi, nay lại phải nhận nuôi một đứa bướng bỉnh, cứng đầu như Hoài Phong thì khỏi phải hỏi cực thế nào.

- Hai cha con họ vẫn còn liên lạc với cô chứ?

- Anh Đăng Khoa đã mất gần mười năm, còn thằng Hoài Phong thì không gặp lại nữa kể từ ngày đó.... (10 năm trước) lúc nó trở về đưa đám cha nó, Thằng Hoài Phong bây giờ phát đạt lắm! Chẳng ai biết nó làm gì mà có nhiều tiền vậy, nó ở nước ngoài, sau lần về đưa tiễn cha nó thì chẳng ai còn thấy mặt nó nữa. Nó vẫn thường xuyên gửi tiền về giúp những người trong dòng họ gặp khó khăn, nhưng hình như chỉ có vậy thôi. Nó không muốn quan hệ thân thiết với chúng tôi hay sao đó. Chắc nó còn ám ảnh quá khứ bị người khác coi thường, xua đuổi.

- Mẹ của cô và mẹ của Hoàng Lan là hai chị em ruột. Quan hệ họ hàng cũng khá là gần gũi. Vậy chắc Kiều Oanh cũng đã qua bên nhà ông Trịnh Vĩ nhiều lần rồi?

- Nó ít qua lắm Khôi Nguyên! Nói đúng hơn là nó không dám qua.

- Không dám qua?

- Vì căn nhà đó làm nó sợ và bà điên kia nữa.

- Căn nhà đó cũng làm Kiều Oanh sợ sao ạ?

- Đúng vậy Ngọc Diệp, không chỉ Kiều Oanh thôi đâu. Mà ngay cả cô và mọi người sống quanh khu vực đó đều tránh xa nó. Lúc nãy, nghe cháu kể chuyện của mình, nói thật cô đã rất lo lắng cho cháu; cô lo lắng không phải vô duyên đâu.

- Cô biết chuyện gì nữa sao?

Khôi Nguyên hỏi.

- Đã có ba vụ mất tích xảy ra ở căn nhà đó. Đó đều là những người đến thuê nhà ở.

Cô Thúy trả lời, vẻ mặt toát lên nỗi sợ sệt.

- Có chuyện như vậy ư, rồi công an họ đã vào cuộc điều tra chưa?

Mình thấy Khôi Nguyên có hơi chau mày, điều đó chứng tỏ anh ấy đang rất phấn khích trước thông tin vừa rồi cô Thúy cung cấp.

- Rồi, họ đã điều tra. Nhưng vô ích, những người bị mất tích đó đến nay không biết đã tìm được chưa(?)

- Nó đã xảy ra lâu chưa ạ?

- Cô không nhớ rõ chính xác thời gian. Đó là, còn chưa kể đến những chuyện khủng khiếp khác liên quan đến ngôi nhà ma đó.

- Có những chuyện khủng khiếp nữa sao?

Mình tái người khi nghe cô Thúy nói.

- Đó là những trường hợp thuê căn nhà, ở một thời gian, người thì tai nạn chết, người thì bị bệnh điên. Theo như lời kể của cư dân sống bên kia đồi trà, đã có nhiều người ở đó nhìn thấy một bóng ma đi vất vưởng bên này


XtGem Forum catalog