
ái điệp khúc hằng ngày vang lên...
-Nào các em, buổi sáng tốt lành! Bà giáo cười rõ tươi
-Buổi sáng tốt lành, cô giáo!
-Bài tập cô giao, các em làm xong chưa?
-Có 2 bạn chưa làm thưa cô! Lớp trưởng báo cáo tình hình.
-Cái tên Thế Nam chết tiệt, ai mượn mi thông báo chứ ! Nó rủa thầm
-Cậu chưa làm bài tập hả? Nam Phong hỏi nhỏ
-Chuyện rõ như ban ngày rồi còn gì! Cậu cũng vậy hả?
-Hỏi hay nhỉ, làm rồi thì cần gì nói với cậu?
-Nè hồi nãy lớp trưởng nói có 2 người, là tớ và cậu vậy cái tên Lam Kỳ kia không phải là...
Một tiếng thét chói tai vang lên cắt đứt cuộc đối thoại của 2 người:
-TRÒ NÀO CHƯA LÀM BÀI ĐỨNG LÊN CHO TÔI!!!!!!!!!!
Nó và và Phong ngậm ngùi đứng dậy, ném cho Kỳ cái nhìn oán trách:
-Là em thưa cô!
-Trò giỏi nhỉ, mới hôm qua được điểm tối đa thì vênh mặt hả? Trò tưởng trò giỏi rồi không cần học nữa phải không?Kì thi sát hạch đã cận kề vậy mà không chịu làm bài tập thì làm sao mà đạt được điểm chuẩn đây hả???????
-Thưa cô em có lí do riêng ạ! Nó bình tĩnh
-Lí do?
-Dạ tại tối hôm qua mẹ của em đột nhiên ốm liệt giường làm em chạy đôn chạy đáo lo thuốc than cho mẹ, "thái y" chuẩn đoán mẹ bị bệnh nan y, phí chữa trị lại đắt đỏ, nhà em nghèo không có tiền cho mẹ nhập viện để chữa trị, vì quá thương mẹ em thức đêm chăm sóc, không có thì giờ nghĩ đến bài tập, vậy nên.... Nói đến đây nó ngừng lại
Liếc sang Nam Phong, quả đúng như nó nghĩ sắc mặt anh chàng ngày càng biến dạng:
"Cái gì mà bệnh nan y? Mi xạo vừa thôi, mẹ mi mà biết chắc tức đến thổ huyết"
"Làm ơn đừng nói gì cả, hãy nghĩ đến tương lai của tớ sau này!"
"Tương lai của mi đã sớm tắt ngóm, có muốn nghĩ cũng không được!"
"Thôi mà"
Kết thúc màn đấu mắt, nó nhìn sang Lam Kỳ, cậu chàng trao cho nó tia kì dị, môi giật giật không ngừng, ở phía trên bà cô đã khóc thút thít
-Tội nghiệp, em còn nhỏ mà tận hiếu với mẹ như thế quả thật rất đáng khen, thôi cô bỏ qua lần này, 2 trò ngồi xuống đi!
"Chiêu này của cậu công hiệu thật!" Phong nhìn nó tán thưởng
"Tớ mà he he"
Tiết học trôi qua êm đềm và nhanh chóng.
Thấm thoát đã mấy ngày trôi qua, tuy đến trường trong hình dáng nam giới, tuy gặp những vấn đề khó khăn, tuy tốn chất xám để nghĩ xem đống thư tình nên để ở đâu, cuối cùng bọn nó cũng được thảnh thơi một ngày. (trường Kousei thứ 7 cũng phải đi học)
-Nè Nguyệt Anh, bà biết không? Hôm nay là chủ nhật đấy! Nó nũng nịu
-Thì sao?
-Có muốn đi chơi không?
-Lại là công viên giải trí nữa chứ gì? Linh Chi từ đâu xen vào
-Không không! Nó lắc đầu
-Thế thì chỗ nào?
-Vườn thú Berlin!
-Được đó, tui đã từng nghe qua nhưng chưa có dịp ghé thăm
-3 người chúng ta đi thôi sao? Anh hỏi
-Thế bà muốn rủ ai, không phải là cái cậu Thanh Tuấn đó chứ? Nó cười nham hiểm, Nguyệt Anh thoáng đỏ mặt
-Phải ha, nghe nói 2 người này tình cảm thân thiết lắm cơ Chi cũng thêm dầu vào lửa
-2 Bà muốn chết hả?
-ỪM, bà muốn cho hắn đi cũng được, tui không cản!
-Càng đông càng vui mà, để tui gọi cho bon họ! Chi nhanh nhẹn vớ lấy cái iphone trên bàn:
-alo
-ai vậy?
-là tui!
-tui là ai?
-Thiệt là, muốn chết hả, vậy cậu là ai?
-Nhật Minh đẹp trai là ta!
-Á, à thì ra là tên khốn nhà ngươi!
-Mi có phải là Nam Phong?
-Đoán hay lắm nhóc!
-Cái con này nói thẳng vào vấn đề chính luôn đi!!! Nó nổi xung, định nhào tới vồ lấy cái điện thoại, may mà có Anh ngăn cản
-Suyt! Im lặng! Chi nhắc nhở
-Ai vậy?
-Không có gì đâu, à hôm nay mi rãnh không?
-Có!
-Muốn đi chơi không?
-Đi đâu?
-Vườn thú Berlin!
-OK! Dẫn thêm người không có vấn đề gì chứ?
-Bạn mi hả? 2 cái tên đó phải không?
-Uk
-No vấn đề!
-Mấy giờ?
-Tầm 20 phút nữa!
-Gặp nhau ở cửa ra vào nha!
-Ok
-Cúp máy đây
-Ừ
xong Chi quay sang nó
-Nói chuyện vui vẻ nhỉ? Nó trêu chọc
-Vui cái nỗi gì
-Chuẩn bị đi! Anh nhắc nhở
-Ừ
Vì đi chơi với tụi hắn nên bọn nó phải cải trang nam, nó hôm nay rất cá tính, cái mũ lưỡi trai đội lệch về phía sau che đi mái tóc dài đã được búi cao, áo bun tay dài in hình nhân vật Conan, quần sóc ngắn, chiếc áo sơ mi kẻ sọc đen trắng khoác ngoài công thêm đôi giày nice có họa tiết trắng đen. Đúng là một sự kết hợp hoàn hảo.
Và rồi giờ hẹn cũng đến:
-Đúng là! Chậm chạp quá đấy! Phong than phiền khi thấy bọn hắn đến
-Có biết tui khó khăn lắm mới kéo được họ đi không hả? Minh cũng không kém
-Đó là chuyện của mi, ta đây không cần biết!
-Cậu ....cậu Một giọng nói cắt ngang công cuộc cãi nhau của Phong<