XtGem Forum catalog
Tại Sao Tôi Lại Yêu Em???...vịt Con Xấu Xí!!!

Tại Sao Tôi Lại Yêu Em???...vịt Con Xấu Xí!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325572

Bình chọn: 8.5.00/10/557 lượt.

n hay hại não không?

- Cậu đúng là… có trí tưởng tượng thật phong phú!

Nói rồi Thanh Nam tiếp tục lai xe đi, nhìn qua gương chiếu hậu, tôi thấy
cậu ấy đang cười, một nụ cười hiếm hoi mà đến tận bây giờ tôi mới được
nhìn lại. DỰ TIỆC (3)

(đêm định mệnh)

Chiếc xe Thanh Nam từ từ lăn bánh, không khí trong xe im lặng đến đáng sợ.
Phải khó khăn lắm tôi mới kiềm nén được tiếng thở dài đầy mệt mỏi của
mình. Thanh Nam không thèm để ý đến cảm nhận của tôi, cậu ấy cứ tập
trung lái xe, cứ như rằng cậu ấy rất tôn trọng luật giao thông vậy. Nhắc đến chuyện ấy tôi lại nhớ ngay đến lần đầu tiên tôi và Thanh Nam gặp
nhau, cũng do tay lái lụa của Thanh Nam thiếu gia mà tôi phải nghỉ học
mất 1 buổi, còn phải chịu sự đả kích của bọn con gái trong lớp, nhất là
Huyền Trân. Nhớ đến chuyện ngày ấy, lòng tôi dâng lên 1 cảm giác rất lạ, hồi hộp? Khó tả? Y hệt như cảm giác lần đầu chạm mặt với một người con
trai mang vẻ đẹp thần bí như thiên sứ, gương mặt lạnh nhạt như băng
tuyết mùa đông. Tôi chợt bật cười, cảm thấy như mình thật may mắn vì đã
gặp được một thiên thần như thế.

- Có chuyện gì à Hà Vy? - Thanh Nam thấy tôi bật cười, vừa lái xe vừa hỏi.

- À… không… không…

Tôi cố phân bua. Không biết khi nhìn qua gương chiếu hậu, Thanh Nam có phát hiện được mặt tôi đang đỏ như quả gấc hay không. Tôi khẽ mỉm cười nhìn
Thanh Nam lái xe, tim tôi chợt xao động và nó như muốn nhảy tót ra
ngoài.

- Nhớ những gì tôi dặn đấy, lát nữa khi mẹ tôi về, phải tạo
cho bà một sự bất ngờ, tôi đã chuẩn bị đâu ra đấy, chỉ cần lát nữa cậu
đi theo tôi là được!

- À… tôi biết rồi…

Nói thật ra, cậu ấm
Thanh Nam ấy nói gì gì tôi cũng không hiểu cho lắm, với người có phản
ứng vô cùng chậm chạp như tôi thì chỉ biết gật gật đầu cho qua chuyện,
dù gì chỉ một đêm nay thôi mà.

Khi tôi và Thanh Nam đến nơi thì
Thanh Phong và Hạnh Như đang ở đấy tự lúc nào. Tôi không có gì ngạc
nhiên cho lắm khi Thanh Phong đến trước Thanh Nam. Ngồi trên xe, tôi
phát hiện Thanh Phong và Hạnh Như đang nói chuyện gì đó. Hình như 2
người ấy không được vui vẻ cho lắm. Thanh Phong cứ liên tục níu lấy Hạnh Như nhưng cô nàng này thật bướng bỉnh. Mà tôi cũng phát hiện ra, Hạnh
Như thật xinh đẹp trong bộ váy màu hồng làm tôn lên dáng chuẩn như người mẫu của cô ấy. Chợt nhìn lại mình, tuy rằng có nhiều thay đổi trong đêm nay, nhưng thực tế, tôi không thể nào so sánh với Hạnh Như ở bất kỳ góc độ nào. Tôi xấu hổ đến nổi không dám bước xuống xe. Thanh Nam thấy vậy
nên vô cùng ngạc nhiên:

- Cậu làm sao thế? Sao không xuống xe?

- À… không có gì…

Tôi hoảng hốt bước vội xuống xe nhưng chẳng biết thế nào mà không thể mở
nổi cửa kính. Thanh Nam cũng bước xuống rồi chợt cậu ấy mở cửa xe cho
tôi rồi đưa tay ra:

- Khoác lấy tay tôi! – Thanh Nam ra lệnh, giọng nhỏ nhưng đủ sức để uy hiếp một đứa dễ bị bắt nạt như tôi.

- Tại sao?

Tôi chần chừ không bước ra, Thanh Nam nhìn tôi với vẻ mặt không được thiện
cảm cho lắm nhưng cũng kiên nhẫn đưa tay ra trước mặt tôi:

- Cậu nhớ đã hứa gì không?

- ………

Thế là tôi chỉ biết lẳng lặng làm theo lời Thanh Nam dặn dò. Vì tôi đang
đứng trên đôi guốc cao gần cả tấc nên bước đi loạng choạng không khác gì dân nhà quê. Khi hai người vừa bước xuống xe, mọi người đều đổ dồn cặp
mắt về tôi và Thanh Nam. Tôi run rẩy bấu lấy tay Thanh Nam vì linh cảm
rất có khả năng hôm nay tôi sẽ bị ám sát. Thanh Nam đặt bàn tay còn lại
lên tay tôi trấn an:

- Đừng hồi hộp như thế, tôi sẽ bảo vệ cậu!

Thanh Phong và Hạnh Như đang bất đồng về chuyện gì đó, khi thấy tôi bước
xuống xe, hai người ấy nhìn tôi không chớp mắt. Ánh mắt Thanh Phong chứa đầy nỗi ngạc nhiên thì ánh mắt Hạnh Như hiện lên ngọn lửa như muốn thêu sống tôi vậy. Tôi nhận ra điều đó nhưng không biết Thanh Phong và Thanh Nam có nhận ra điều đó hay không mà cứ cười cười nói nói với những vị
khách mời. Hạnh Như chợt đến gần tôi và Thanh Nam, nở một nụ cười tươi
như hoa:

- Là Hà Vy đây à? Trùng hợp nhỉ? Tôi tự hỏi mình rằng không biết hôm nay cậu đến đây để làm gì?

Tôi đơ cứng họng trước câu nói đó. Hạnh Như không hề đơn giản , tôi đã sớm
nhận ra điều đó, nhưng có một điều tôi không nhận ra rằng, cô ấy lại có
thể nở một nụ cười xinh cực xinh chỉ để chế giễu người khác. Và, cũng
với nụ cười xinh đó, Hạnh Như quay qua Thanh Nam, khoác lấy tay cậu ấy,
nũng nịu:

- Anh yêu à, sao anh đến trễ vậy? Khi nào mẹ mới về hả anh?

Thanh Nam lạnh tanh không trả lời. Gương mặt xinh đẹp của Hạnh Như nhất thời
không được tự nhiên cho lắm. Cô ấy nhìn tôi rồi chợt nói:

- Hôm nay Hà Vy xinh nhỉ?

Cái này tôi biết, tôi đã từng “được” Hạnh Như khen một câu để rồi những câu sau đó là vùi dập tôi xuống 18 tầng địa ngục. Vì thế, tôi không mừng
vội vì lời khen đó mà cũng mỉm cười thật tươi với Hạnh Như:

- Cậu cũng vậy mà!

Hạnh Như chợt cười, cô ấy định nói gì đó nhưng khi á