Teya Salat
Sr, Người Tớ Yêu Là Cậu Ấy

Sr, Người Tớ Yêu Là Cậu Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324224

Bình chọn: 7.5.00/10/422 lượt.

ra đi rồi. Trước khi đi, cô muốn nói thực lòng mình với Vĩnh Kì, rằng cô yêu anh. Qua mấy ngày làm việc cùng nhau, ko hiểu sao trái tim cô lại chỉ đập vì Kì. Cô nhận ra cô yêu anh, ko phải vì vẻ ngoài bắt mắt hay vì tài sản kếch xù của anh.. cô ko thể giải thích được lí do vì sao mình đã yêu, nhưng cô lại cứ nhất định yêu mặc dù biết điều đó là ko thể. Nhưng liệu nói ra rồi, cô có thể sẽ ra đi thoải mái được ko? Hay lòng cứ canh cánh lo nghĩ về anh??

- Ai đó? - một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên.

- Tôi là Khánh Linh đây!!

- Cô vô đi!

- Mời ngồi!! - Kì ko thèm nhìn Linh, hất mặt sang bộ sofa đặt ở đó.

Hiểu ý, Linh ngồi xuống đó và cúi đầu, hai tay đặt trên đùi.

- Có chuyện gì?

- Tôi muốn giới thiệu 1 người vào làm ở công ti. Đó là bạn của tôi và cô ấy rất có khả năng!

- Được. Đó là ai?

- Lâm Lệ Tuyết! Cô ấy học chung khóa vs tôi nhưng khác ngành. Cô ấy học quản trị kinh doanh!

- Được. Sắp xếp giờ đi, tôi sẽ thông báo sau!

- Ko cần, cô ấy đã có mặt ở đây và...

- Được, mời cô ấy vô đây!

- Khoan!! Tôi có chuyện muốn nói vs anh trước khi gặp cô ấy...

- Chuyện gì? - Kì nhíu mày, nghiêng đầu.

- Tôi... - Linh lấp lửng. Thực sự cô rất muốn nói ra tình cảm thật của mình.. nhưng cô sợ, vì Lâm Lệ Tuyết sẽ ko để cho cô yên nếu dám làm đổ vỡ kế hoạch của cô ấy.. nhưng nếu ko nói ra thì cô sẽ ân hận suốt đời.

- Có chuyện gì sao?? - Kì ngước lên.

- À ko... - Linh lắc đầu - Ko có chuyện gì hết! Tôi sẽ gọi cô ấy vô!!

Kì ko đáp, anh chỉ gật đầu rồi cúi xuống tiếp tục công việc. Anh ko quan tâm đến Lâm Lệ Tuyết hay Lâm Lệ Băng gì gì đó.. việc mà anh thực sự quan tâm bây giờ chỉ có Thái Linh mà thôi.

...

Buổi giới thiệu diễn ra suôn sẻ và Lệ Tuyết đã thuận lợi vào công ty của Vĩnh Kì. Việc này ko khó lắm đối với cô, vì anh ta cũng ko phát hiện ra điều gì đặc biệt. Đúng là đồ ngốc...

Linh xin phép thôi việc ở cơ quan, lí do là cô muốn chuyển sang Mỹ công tác vì nơi đó quen thuộc hơn với cô. Ko có sự nghi ngờ hay phản đối nào ở đây cả, mặc dù đồng nghiệp hơi luyến tiếc vì sự ra đi này của Linh.

...

8:00am...

- Đi mạnh giỏi, nhớ giữ gìn sức khỏe nha! - Tuyết cười, ôm tạm biệt Khánh Linh rồi quay sang vs bé Sóc - Con phải nhớ cô nha, sau này nếu có dịp sang đó, cô nhất định sẽ tìm con!

- Ứ ư, con hok nhớ cô đâu!! - nhóc Sóc lắc đầu nguầy nguậy - Con nhớ cô Quyên thôi!! - con bé chu mỏ rồi quay sang ôm chân Quyên.

Quyên khẽ phì cười, nhóc này dường như rất kết cô thì phải.

- Bảo trọng, nếu có dịp thì nhất định trở lại đây nhé! Tụi mình sẽ luôn chờ bồ ở đây!! - Quyên mỉm cười, chào tạm biệt Khánh Linh.

Linh ko đáp. Cô gật đầu chào mọi người rồi quay đi.. cô sẽ mãi nhớ về nơi này, vì ở đây có 1 người mà cô đã yêu thương, dù chỉ trong thời gian rất ngắn ngủi.

- Chờ đã!! - Tuyết lên tiếng gọi lớn - Còn 1 người chưa tới!

- ? - Linh ngạc nhiên, còn ai nữa đâu? Đã đủ mặt Quyên và Tuyết rồi mà??

Từ đằng xa, một người đàn ông chạy đến... anh ta thở hồng hộc và có vẻ rất vội. Linh nheo mắt, đó là Vương Nam.

Lệ Tuyết cười rồi dúi vào tay Nam 1 tấm vé cùng vs pastport. Cô khẽ thì thầm vào tai anh

Làm cho cô ấy quên đi Hoàng Vĩnh Kì. Sống hạnh phúc và đừng có gây lộn đó!!.

Sau đó, cô quay sang nói vs Thái Linh

- Kết hôn vs Vương Nam và quên nơi này đi. Sống hạnh phúc và đừng có quay về đây nha. Nếu quay về thì mình sẽ lấy chổi chà quét đi đó!! - cô cười tươi.

Linh cũng cười theo Tuyết. Cô gái đó dù tàn nhẫn hay độc ác thì vẫn luôn biết suy nghĩ và luôn lo cho người khác. Cô ấy luôn biết xử sự sao cho đúng mực và luôn biết sắp xếp mọi việc 1 cách thỏa đáng nhất. Linh cũng mong sao cho cô ấy thực sự hạnh phúc, đừng tiến hạnh kế hoạch trả thù ngớ ngẩn của mình, rồi cuối cùng lại chuốc lấy khổ vào bản thân.

Người đó... đang nhìn cô... đôi mắt đỏ rực như máu.

Cô nhìn người ấy kinh ngạc, đôi môi mấp máy từ gì đó...

_Cô là ai? Tại sao lại gọi ba tôi là ba? - là Jin.

_Anh... hai!! - cô ứa nước mắt - Tha lỗi cho em đã trở về mà ko tới trình diện!!

_Linh? Ko đúng!! Giọng nói này... ko phải là giọng nói của em tôi!! Cô muốn gì?

_Em... à ko!! Tôi tình cờ đi ngang đây nên... xin lỗi, tôi đói quá!! - cô giả vờ.

_Àh, thì ra!! Thôi được rồi, tôi tha cho cô lần này. Lo mà tu tỉnh đi, lấy đồ của người đã khuất ko hay đâu!!

_Vâng... tôi.. tôi đi đây!!

...

Ảnh ko nhận ra mình! Cũng tốt thôi, một ngày nào đó mình sẽ làm ảnh phải nhận ra, giờ thì chưa cần!!

_____oOo---oOo_____

Hôm nay là sinh nhật của Linh, ngày 15.7, như mọi năm, cô quyết định tổ chức sinh nhật cùng với Quyên và bé Sóc. Một buổi tiệc sinh nhật ko nên quá rình rang, như vậy thì có vẻ hơi kì cục.

Nhưng Quyên ko chịu. Cô nói

_Hồi ở Mĩ thì ko sao!! Giờ về VN rồi