
cái tên hồi sáng thì vẫn im lìm. Nó bắt đầu ghét hắn
rồi nha. Người đâu là lạnh chẳng khác gì tảng băng di động.
Đi qua
nó, một tên con trai với mái tóc nâu mêm khẽ mỉm cười. Nó bực mình quát nhỏ:
- Nhìn
cái gì thế?
-
Không có gì. – Hắn tiếp tục cười – Gặp lại rồi, cũng có duyên đó.
Gặp lại?
Gặp lần nào chưa mà lại? Thôi mặc kệ, nó đang vui không thèm để tâm. Hà hà, cuộc
sống của nỏ ở đây bây giờ mới thực sự bắt đầu.
Liếc
liếc…
Lại liếc
liếc…
Cả một
giờ học nó ngồi liếc đi liếc lại hai cái người ngồi bên kia không biết bao
nhiêu lần, đến nỗi mắt nó sắp lác luôn rồi =.=. Tình hình là nó đang tính kế
làm quen với hai siêu quậy đình đám. Cái tên mặt lạnh kia có vẻ hơi khó. Tạm
gác lại. Làm quen với cô bạn đáng yêu trước đi. Nhìn mặt bạn này có vẻ hiền
(cũng chưa chắc nha ='>'>~).
Nhưng
có một chút vấn đề là…làm quen như thế nào đây? Không lẽ lại ra chào rồi bắt
tay “hợp tác” à. Nghe có vẻ sao sao á (sao tác giả không thấy có vấn đề gì nhỉ,
bình thường vẫn làm quen với nhau thế mà =.=). Suy đi tính lại, cuối cùng nó
quyết định viết thư.
Lật
trang giữa của quyển vở, nó hý hoáy viết mấy chữ, xong xé tờ giấy, gập thành
máy bay, chuẩn bị phi sang bên kia. Ngó thấy bà giáo Thanh đang mải mê viết bài
trên bảng, nó chớp thời cơ phi ngay lập tức. Nhưng có vẻ số nó là số con mực thật
=.=. Đúng lúc chiếc máy bay “cất cánh” thì trời…đổi gió. Và thế là, nó lập tức
chuyển hường, lại thêm cánh tay ai đó vô tình đập vào làm máy bay giấy bị đẩy
lên…bàn giáo viên =)).
“Oa,
xong rồi, cuộc đời ơi, thật bất công. Đời ta thế là xong rồi, hu hu”. Lòng nó
không ngừng gào thét. Cũng phải công nhận là nó giỏi phết nha. Từ bàn cuối bên
phải mà phi được cả máy bay lên bàn giáo viên tít góc trên bên trái lớp. Tài
năng không tệ =)).
- Em
nào làm cái này đây?
Bà
giáo giơ chiếc máy bay lên, mắt liếc xéo cả lớp.
Im lặng~
Tim nó
đập thình thịch trong lồng ngực. Hô hô, 2 lỗi rồi. Nốt lần này là đủ để nhận
hình phạt nhá.
- Lâm
Ngọc Du, mang vở lên đây cho tôi.
Hả?
Sao lại là nó? Đừng nói là nó đã vào tầm ngắm của bà giáo này rồi nha. Số nó thật
thê thảm. Kiểu này có vẻ là bị chú ý rồi.
Lê từng
bước nặng nhọc trên nền gạch, cuối cùng nó cũng ôm được cuốn vở chỉ nặng có vài
trăm gam mà nó cứ ngỡ như là cả tấn lên trước bàn giáo viên. Bà giáo cầm quyển
vở, rồi lại cầm lá thư nó viết, nhìn cả hai. Xong quay ra nó:
- Lâm
Ngọc Du, đây rõ ràng là chữ của em. Em còn gì để chối cãi không?
- Dạ,
đó là vở em, đương nhiên là chữ em rồi – Gương mặt đầy vẻ vô tội =)).
- Lâm
Ngọc Du. Tôi không đùa với em. Tôi đang nói về lá thư này kìa.
- Hê,
nhỡ chữ giống nhau thì sao cô?
- Lâm
Ngọc Du – bà giáo hết kiên nhẫn, quát ầm lên làm mấy cái lá xanh tươi trên cây
cũng phải rụng lả tả =)) – Tôi đã nhìn thấy em làm rồi. Cho em cơ hội trung thực
mà còn muốn chối.
Nhìn
thấy á? Bà giáo này có mắt sau gáy à? Người gì mà kinh khủng thế? 0_0.
- Tôi
không có mắt sau gáy mà là lúc nào tôi cũng để ý phía dưới. Em đừng tưởng tôi
không biết em làm gì bên dưới. Hơn nữa, đừng có nghĩ xấu tôi. Tôi có thể đoán
khá chính xác ý nghĩ của người khác đấy. Theo tôi xuống phòng hội đồng.
Hở? Bà
giáo này siêu nha. Đọc được ý nghĩ của người khác luôn à? Lần sau chắc nó nên cẩn
thận hơn.
Nó
theo sau chân bà giáo qua dãy phòng học, "ghé thăm" phòng hội đồng.
"Cạch"
Cửa mở.
Một người ngồi bên trong lạnh lùng liếc mắt nhìn ra. Lại "sếp" hiệu
trưởng khó tính đây mà. Mặt lúc nào cũng lạnh y hệt tảng băng. Nhìn đã thấy nản.
- Chào
cô hiệu trưởng. Em này đã mắc 3 lỗi, đủ điều kiện để nhận hình phạt rồi.
Điều
kiện? Lại còn "nhận" nữa chứ. Nghe cứ như được vinh danh ý=.=.
- Được,
cô cứ tự nhiên xử phạt.
- Lâm
Ngọc Du, em lại đây.
Bà
giáo Thanh lôi ra một cái hộp nhỏ đựng đầy những tờ giấy bị gập lại, đưa ra trước
mặt nó:
- Em
chọn đi. Chọn cái nào thì sẽ nhận hình phạt đó.
Hả? Gì
đây? Phạt mà cũng phải bốc thăm nữa sao ta? Liệu trong này có lá thăm nào đề là
"được xóa hết lỗi" không nhỉ =)). Trò này ăn may nha =)).
Nó thò
tay vào bốc bừa. Lật lá thăm ra, mắt nó trợn trừng, to đến mức không thể to hơn
được nữa. Đúng là ngôi trường kì quái. Sao hình phạt mà cũng kì quặc đến thế nhỉ?
Trên
tay nó là một rờ giấy đề dòng chữ: "nhảy lò cò 10 vòng quanh sân".
Còn có
thể loại hình phạt kì vậy sao? Bó tay hoàn toàn với cái trường này luôn. Chưa
thấy trường nào như thế hết á.
- Đưa
đây tôi xem nao.
Bà
giáo giật tờ giấy trên tay nó.
- Cô
ơi đổi hình phạt được không? Cái này... - Nó nuốt nước bọt cái "ực",
xuống giọng năn nỉ
-
Không, em đã bốc vào rồi thì phải nhận thôi. Phụ huynh học sinh đã kí thỏa thuận
cho phép nhà trường áp dụng mọi loại hình phạt không ảnh hưởng đến sức khỏe,
danh dự, nhân phẩm của học sinh. Nên hình phạt này hoàn toàn bình thư