Old school Swatch Watches
Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210083

Bình chọn: 10.00/10/1008 lượt.

thì chẳng nghĩ được gì nhiều.

- ‘phải chi trời mưa ha?’, em nói khi mình và em đang ngồi rất sát nhau

- ‘em buồn à, khi buồn em hay mong mưa mà’, mình nói, em nhìn mình bất ngờ vì mình nói thế thay cho câu hỏi, sao mong mưa?

- ‘tại thích vậy, bên người yêu khi mưa tuyệt lắm’, em nói bâng quơ, cô nàng của mình dù đời vùi dập cỡ nào thì cái nét thơ mộng, lãng mạn khao khát yêu vẫn bùng cháy. Em từng nói, người ta hi vọng và cái hi vọng giết chết tình yêu của người ta nhưng em gia sư khi yêu luôn hi vọng, mình có cảm giác em luôn tìm thấy lí do để cho bản thân cơ hội yêu và hi vọng thêm lần nữa. Là mình đúng hay mình suy nghĩ quá đơn giản về em.

- ‘ở bên anh là mưa nắng gì cũng tuyệt hết’, mình tự tin nói

- ‘cái tật nói dóc ko chừa hen, bữa này T ế vợ khá quá’, em gia sư nói, cười tươi

- ‘xùy, anh ko ế vợ , gọi anh là T đẹp trai hay T thanh lịch đc rồi’, mình nói, sao bữa này mình nói chuyện chém gió quá, mình nói không biết ngại. Em gia sư làm điệu bộ muốn ói rồi cười sặc sụa. Mình cũng cười vì thấy vui quá.

Sau tràng cười mình và em gia sư im lặng, nhìn bâng quơ và nghe nhạc. 8h30 mình phải có mặt ở nhà vì mẹ mình dặn thằng anh mình là 8h30 tới chơi mẹ mình cho nó ăn món gì đó. Mình hẹn thằng anh là 8h15 gặp mình ở ngã tư, từ giờ tới lúc đó còn 45p, vậy là chỉ còn bên nhau nửa tiếng nữa, mình muốn nghe để hiểu tình hình những thứ mẹ mình nói với em gia sư

- ‘em muốn nghe mẹ anh nói gì với anh ko?’, mình hỏi dò em, biết là ngốc nghếch khi dò kiểu đó, nhưng gợi vậy thì em cũng hiểu

- ‘muốn nghe mẹ anh nói với em gì chứ gì?’, em nói tinh nghịch, em quá rành rẽ trong việc nắm bắt tâm lí của người khác

- ‘uhm, nói đi, anh muốn nghe’, mình nói thẳng luôn, lòng vòng mất thời giờ

- ‘chuyện ko có gì quá quan trọng, chỉ là mẹ anh gọi em tới chỗ gần cty mẹ anh áh, rồi trả lương cho em, xong’, em nói, mình biết ngay là nói dối, nói bớt đi

- ‘ohm, xạo, nói tiếp đi’, mình nói, bỏ lơ qua cái cố ý lảng tránh của em, mẹ mình đâu hiền thế.

- ‘haiz, nhiều chuyện thấy ớn àh, thì mẹ anh biết mình quen nhau, chị ấy ko thích’, em nói theo quen miệng gọi mẹ mình là chị. Em kịp nhận ra, nói trớ lại : ‘Cô’.

- ‘tiếp’, mình nói

- ‘mẹ anh nói em ko hợp với anh rồi kêu là thôi ngay từ đầu, để lâu phiền, mẹ anh cám ơn em nữa’, em nói, giọng lạc đi hẳn, thấy em buồn nhưng như người đã bình tĩnh và chấp nhận sự thật

- ‘em có buông tay anh ko?’, mình hỏi em, mình muốn biết ý kiến của em.

- ‘chưa, chưa đào mỏ mà, haha’, em cười, lại buông cái chữ đào mỏ, mình có gì mà để đào, em nói chẳng qua chỉ muốn đùa giỡn cho qua cái không khí căng thẳng.

Mình thấy em cứ cười mà thấy vẻ đáng thương, em càng cười nhiều mình càng thấy em đáng thương. Sao mà cuộc đời này quá khổ sở với em? Mình thấy môi em cười mà tưởng tượng như khóc, mình đưa tay chạm vào môi em, mình làm theo quán tính thôi. Tay mình chạm vào cái môi đỏ mềm, em ngỡ ngàng nhìn mình, em thôi cười, nước mắt em lăn nhẹ xuống, rất nhanh như kiểu những giọt nước mắt đó nấp sẵn ở hàng mi rồi khi em chỉ chớp là nó lăn xuống. Mình hoàn toàn thấy lạ lẫm, chỉ cái chạm nhẹ vào môi và em khóc. Sự ngăn cách giữa mình và em trở nên như chưa từng tồn tại. Với mình em luôn có quyền để khóc, dù như thế nào. Yêu một người là cho người khác có quyền làm tổn thương mình. Không phải lần đầu mình nhìn em khóc, nhưng lần này mình thấy hoảng hốt nhất, thấy mình trống rỗng vì mình nhỏ bé chẳng thể làm nước mắt ngừng rơi. Cuộc đời có thể là màu hồng với 1 ai đó nhưng cũng có thể là bi kịch của 1 ai đó. Vậy nên cứ sống thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều, đừng so sánh nhiều và cũng đừng hi vọng sự công bằng.

Em gia sư chở mình tới ngã tư và đứng đợi thằng anh mình cùng với mình. Thằng anh mình cứ nhìn nhìn em gia sư làm mình tò mò nhiều lắm. Thằng anh chở mình về nhà rồi mẹ mình nấu món gà ác tiềm cho nó ăn, không biết mẹ mình nấu sẵn từ bao giờ. Mình biết lí do mẹ mình nấu món này cho thằng anh mình ăn vì thằng anh mình nói món này mẹ mình nấu ngon nhất, nó khen làm mẹ mình thích và nấu cho nó ăn khi có dịp.

Mình vào phòng đánh máy, chơi bời trong khi thằng anh nói chuyện với mẹ mình ngoài phòng ăn. Mình có nhiều thứ chất chứa trong cảm xúc khi nhìn em gia sư khóc lúc nãy.

- ‘mẹ mày ko thích mày quen nhỏ đó hả?’,nghe tiếng thằng anh nói, mình nghe nhạc và ko biết thằng anh mình vào hồi nào

- ‘ohm, mẹ em cấm em quen’, mình nói với thằng anh

- ‘anh thấy nhỏ đó đc ko anh?’, mình hỏi thằng anh về em gia sư, mình nhớ tới cái đoạn nó nói thấy quen quen nên mình tò mò hỏi.

- ‘cũng đc đó’, thằng anh trả lời cụt ngủn và không đá động gì tới chuyện kia, mình nghĩ nó chỉ đùa vớ vẩn. Mình và thằng anh đều im lặng.

- ‘àh, nhỏ bạn mày hình như học chung lớp với đứa bạn của tao’, thằng anh nói như kịp nhớ ra

- ‘gì trùng hợp quá ba’, mình hỏi nó, làm gì mà dây dưa rễ má như thế. Mìn