
ểu tượng của pháp sư diệt chúa phương nam.
Sau lời nói của Hinna làm mọi người chú ý về phía đội quân đó. Họ dừng lại trước mặt những vị pháp sư này, một người tiến lên phía trước.
- Chúng tôi là quân đội của pháp sư diệt chúa phương nam. Theo lệnh của đội trưởng Mayura Seno thì chúng tôi đến đây để đón cô Hinna Seno. Từ nay cô sẽ là tổng tư lệnh chỉ huy pháp sư diệt chúa phương nam.
- Tôi sao? Nhưng Mayura nói với các người từ bao giờ vậy?
Hinna ngạc nhiên, Lilyca nghe vậy thì tiến lên vì cô biết nếu Mayura mà nói thì chắc chắn Violet còn sống.
- Đội trưởng thông báo với chúng tôi từ 2 tiếng trước. Cô ấy nói rằng tổng tư lệnh sẽ thay đổi lại cái tên của tổ chức và mục đích làm việc của chúng ta.
- Vậy là cô ấy còn sống sao? Violet vẫn còn sống thì tốt quá. Chúng ta về nhà thôi.
Hinna mỉm cười, cô cùng đội quân đó quay về phương nam nhưng trước khi đi cô quay lại nhìn mọi người.
- Xin lỗi mọi người vì đã phá hủy và giết nhiều người như vậy. Nếu có thể thì Obaa-chan từng nói tam linh có thể giúp hồi sinh người chết sống lại vì vậy nhờ cả vào ba cô nhé. Tmạ biệt mọi người.
Hinna cúi đầu rồi cùng họ rời đi, Yuki tiến đến đỡ Jun đứng dậy. Tất cả những pháp sư và Princess cùng tinh linh giúp xây dựng và sửa sang lại thành phố này. Harumi đã từ bỏ theo đuổi Jun mà thay vào đó cô nàng tìm ai đó tốt với mình hơn. Còn Jun và Yuki vẫn vậy. Rin đã quay trở lại nhà Amoni ở một trang trại rộng lớn phía bắc. Zen đã chấp nhận Shindo nên quyết định ở lại đây. Ojo-sama cũng đã trở lại với cuộc sống trước đây của họ. Yuki cũng đã nói chuyện với mẹ mình và mọi chuyện đã xong. Moon và Tokie cùng các tinh linh trước đây đã kí kết hiệp ước thì đều hủy bỏ cả. Các tinh linh giờ đây được tự do. Tam linh trực tiếp cai quản hội đồng Princess, nhưng Lilyca thường không ở đó mà cô rời đi chu du khắp nơi.
- Họ đã làm thật tốt....
Một cô gái với mái tóc màu tím đang ngồi trên một cành cây, cô nhìn mọi ngời dđang xây dựng lại thành phố.
- Vậy cô định đi đâu Violet?
- Tôi sao? Cứ biến mất một cách âm thầm là được, hay là cô cũng muốn đi cùng tôi hả Lilyca?
- Tôi sẽ theo cô đi mọi nơi. Cô là nữ hoàng, còn tôi là nàng tinh linh quản lí của cô.
Violet nhảy xuống, Lilyca đi theo sau Violet, cả hai người họ cứ đi và cứ đi, ánh hoàng hôn tuyệt đẹp in bóng họ. Đứng trên đồi kia một cô gái với mái tóc vàng có cái nhìn ánh lên niềm vui cùng một nụ cười.
- Biết ngay là cô còn sống mà Violet. Tôi sẽ thực hiện lời hứa chăm sóc tốt cho Shindo.
Sau trận chiến kinh khủng nhất từ trước tới giờ, người con gái của gia tộc màu tím đã được ghi danh vào sử sách. Do quyết định của hội đồng Princess, tam pháp, các bô lão cùng các gia tộc lớn nên họ đã viết rằng Murasaki Niwa Violet đã chết trong trận chiến tiêu diệt hoàn toàn Omojo. Những năm tháng sau đó, con cháu của những người này đều biết đến câu chuyện thần thoại về nàng Princess thuộc gia tộc Murasaki đầy tài năng và dũng cảm thế nào. Tuy nhiên họ thực sự vẫn không biết lúc đó chuyện gì đã xảy ra cả ngoại trừ người con gái đó.
-----
8 năm sau, ở một ngôi làng nhỏ.
- Hả, rốt cuộc cô gái màu tím đó đã làm gì mà giết được mụ độc ác Omojo vậy Violet-san?
Những đứa trẻ tò mò và đầy thích thú ngồi vòng tròn quanh một cô gái có mái tóc màu tím để được nghe kể chuyện. Cô gái có mái tốc màu tím kia.
- Lúc đó cả hai người họ đều dùng đòn chí mạng đánh vào nhau và một vụ nổ xảy ra. Sau đó họ đã bị bắn lên không trung cao thật cao vượt qua cả các vì sao. Cô gái màu tím đó đã dùng đến sức mạnh to lớn của mình cùng với sức mạnh của ông nội do anh trai mình truyền cho và cả sức mạnh của Omojo do cô ấy hấp thụ lúc đánh đòn đó để tiêu diệt bà ta. Sau đó thì cô ấy cũng chết cùng chiêu cuối cùng. Hết chuyện.
- Hể? Sao lại vậy? Cô gái màu tím đó mạnh như vậy tại sao lại chết được cơ chứ? Violet-san có nhầm lẫn gì không vậy?
- Chị đâu có nhầm, chị cũng được nghe kể lại như vậy thì chị kể lại cho mấy nhóc đó thôi.
- Đến giờ về rồi mấy đứa.
- Vâng.
Nghe mẹ gọi lũ trẻ chạy về nhà theo mẹ. Violet ngồi đó mỉm cười, Lilyca xuất hiện và ngồi cạnh cô.
- Cô quý lũ trẻ vậy sao Violet?
- Nhìn chúng cười làm tôi thấy rất vui.
- Em vẫn vậy nhỉ Violet chẳng già đi tẹo nào cả.
Violet và Lilyca ngạc nhiên quay lại đằng sau đó là mọi người. Họ đều đã thay đổi theo thời gian chỉ còn mình Violet là vẫn như vậy không thay đổi tí nào cả.
- Mọi người....sao lại?
- Con nhóc, không thèm về thành phố mà cứ thích sống ở đây sao?
- Sao lại biết tôi ở đây?
Violet nhìn họ thì họ ôm chầm lấy cô làm cô nghẹt thở mất nhưng nụ cười hạnh phúc nở trên khuôn mặt đáng yêu của cô.
- Làm sao mà bỏ rơi đứa em đáng yêu như vậy chứ?
- Cảm ơn mọi người rất rất nhiều....
Violet rơi nước mắt vì hạ