XtGem Forum catalog
Ôsin Nổi Loạn

Ôsin Nổi Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328842

Bình chọn: 8.5.00/10/884 lượt.

ì.

- Cô làm gì thế. Ra chỗ khác.

- Cản trở quá đấy.

Kim Anh vờ tỏ vẻ cảm thông nhìn Thế Du, tặc lưỡi.

Anh nhíu mày không biết cô định dở trò gì. Vẫn đứng im xem cô làm gì tiếp theo.

Kim Anh bỗng nói với Thế Du :

- Thôi cậu ạ, phải nói sự thật để mấy cậu ấy thông cảm . Không lại mất mặt các vị tiểu thư đây.

Các cô nàng im lặng nghe Kim Anh nói tiếp :

- Tuy cậu ấy nhìn rất manly, đẹp trai nhưng thật ra cậu ấy bị …

- ???

Một đống “ ?” to đùng trên đầu các cô tiểu thư :

- Bị gì.?

- Không phải là …

Kim Anh búng tay :

- Bingo. Cậu ấy bị GAY.

- Hả…

Cả đám “ Hả” lên một tiếng rõ to, Thế Du đần một lúc rồi phì cười. “ Kim Anh, cô được lắm.” Vẫn đứng im, anh đút tay vào túi quần.

Mặt hình sự, cô tiếp lời :

- Thế nên các cậu thấy đấy. Các tiểu thư đây người nào cũng là hoa khôi, hot girl mà anh ta có them rung động đâu. Mà còn tỏ vẻ khó chịu nữa. Cam đoan lời tôi là sự thật nhé.

Sao cô có thể nói dối trắng trợn như thế, thật ra lúc trước khi tiếp cận Trịnh Kim ở trường cô đã có cách nghĩ ấy khi bị anh gạt bỏ. Nên…

Hai phút sau, không ai bảo ai mọi người đều bỏ đi hết. Kim Anh thở phào, cười toe toét :

- Tốt rồi.

Hiểu được nãy giờ là cô cố giải vây cho mình, nhưng không nên nói là anh bị gay chứ. Phải nói là “ Anh ấy là người của tôi.” Hay v…v … Thế Du phì cười , xoa chiếc đầu quần đầy băng trắng của cô :

- Rất tốt.

Cô đờ người mất mấy giây với nụ cười của anh, cô bất giác cũng mỉm cười lại :

- Không có gì, không có gì.

Bỗng anh dơ tay ra hỏi :

- Quà đâu.

“ Quà ư, mình đã chuẩn bị đâu cơ chứ. Cậu ta đầy đủ hết chả biết mua tặng gì. Với túi tiền của mình tặng cậu ta mà chê thì thật là mất mặt.” Giờ tính sao đây. Tự nhiên lại hỏi.

- Sao, không có à.

Cô cười giả lả :

- Tớ quên rồi, để hôm khác đi.

- Không được.

- Vậy chẳng nhẽ cậu bắt tôi mặc cả bộ xác ướp này chạy đi tìm quà cho cậu.

- Không cần.

- Vậy cậu muốn như nào.

Cười nham hiểm,anh nheo nhéo mắt :

- Lên nhảy .

Cười nham hiểm,anh nheo nheo mắt :

- Lên nhảy .

Cô trố mắt nhìn anh :

- Sao cơ ? Nhảy gì?

- Gì cũng được.

- Nhưng tôi đâu biết nhảy.

Thế Du đưa ra đề nghị :

- Nếu cậu lên trên kia nhảy tôi sẽ giúp cậu trả nợ cho Tử Kỳ và sẽ nói bí quyết học của mình cho cậu ta.

Cô nghe xong liền sang mắt nhưng vẫn phân vân lưỡng lự. “ Có nên không ta, cơ hội hiếm cÓ.” Cô cắn môi suy nghĩ rồi đồng ý.

Anh cười thầm.

Kim Anh bước lên bục nói với ban nhạc cái gì đó.

- Xác ướp di động định làm gì thế.?- Tử Kỳ hỏi.

Thế Du nhún vai :

- Diễn hài.

Một lúc sau ban nhạc không còn ai đánh nữa mà chỉ thấy nổi lên tiếng bài “ Nobody – Wondergirl “. Vẫn đứng im. Kim Anh ngại ngùng. “ Mình có biết nhảy đâu cơ chứ. Nhưng chắc che hết mặt rồi nên không ai thấy đâu nhỉ. Hờ Hờ. Vì số nợ kia phải liều thôi.”

Cô lấy hết dũng khí bắt đầu tập nhún nhảy theo các cô gái trong nhóm Wondergirl.

“ I want nobody nobody but you…. I want…..”

Cả khan đài sau phút im lặng, măt ai cũng nghệt ra. Rồi

- Ha…Ha – Là Thế Du, anh đang ôm bụng cười sảng khoái.

Sau đó là mọi người cười rầm rộ theo. Tiếng cười không ngớt. Tiếng cười dành cho Kim Anh.

Ở phía góc trái có một đôi đang mặc bộ quần áo “Gia định siêu nhân.” Bà vợ cười nắc nẻ :

- Ba “bảo bối” này, con bé xác ướp kia dễ thương quá đi mất.

- Con bé đáng yêu thật.

Tú Anh, Tử Kỳ, Thế Nam, Thế Du cũng đang cười ngặt ngẹo. Có tiếng huýt to :

- Bis bis. Xác ướp nhảy hip hop à?

- Tiếp đi.

- Buồn cười chết mất.

Kim Anh như một con cào cào bổ củi trên sân khấu, cô lăn qua lăn lại đưa tay chỉ chỏ bắt chiếc các tay hiphop, rapper chuyên nghiệp nhưng thật kinh khủng là những hành động bắt chiếc ấy lại trả giống tí tị ti nào cả, nó chỉ là trò hề cho mọi người mà thôi.

Thấy Thế Du cùng mọi người đang cười gập cả bụng, cô thấy mình hình như hơi quá lố trước mặt mọi người, cô giận run người khi phát hiện mình đang bán rẻ danh dự vì tiền.

Mặt cô đỏ lựng lên, chạy khỏi sân khấu ra sau đại sảnh.

Tử Kỳ níu vai Thế Du để cười hỏi ngã ra, anh vừa cười vừa nói :

- Chết mất… haha… nhỏ này… đáng yêu thật… hha.

Vẫn buồn cười nhưng Thế Du đã cố nén lại, anh tủm timt không nói gì.

Tú Anh đứng cạnh mấy cô chân dài mà quên mất Trâm Nhi, mải nói chuyện với cấc cô mà không biết TN đi từ lúc nào.

Khi đó, Trâm Nhi dang tản bộ sau đải sảnh, thì một bong chạy vụt về phía mình, cô hoảng sợ. Người kia cũng hoảng sợ vì nhìn thấy cô. Sau phút ngạc nhiên.

- Chị ra đây làm gì sao không vào trong kia.

Đưa tay lên môi, cô nói :

- Suỵt, khẽ