Ông Chồng Ma Ca Rồng

Ông Chồng Ma Ca Rồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322921

Bình chọn: 9.00/10/292 lượt.

mức dù phải nể cô nhưng các thầy giáo không thể không kêu than được, mà vốn dĩ cô chẳng muốn học. Haizzz

“Xin chào, tôi là Dương Tuyết Mẫn, học sinh mới, mong được giúp đỡ.”

Mẫn mẫn chán nản bước vào theo thư kí Trương, miễn cương giới thiệu, học sinh trong lớp dường như rất vui vì có học sinh nữ, lớp gì mà chỉ có 10 người, mà có đúng 3 người con gái thế kia???? Mẫn mẫn ngẩng đầu lên ngó quanh, phù, may quá, không thấy tên điên kia.

“Dương Mẫn!!!!”

Dương Mẫn, câu nói đó làm Mẫn mẫn giật mình, trên thế gian này chỉ có duy nhất 2 người gọi cô là Dương Mẫn, 1 là Phiên Băng, 2 là...chẳng lẽ....thật không ngờ!!! Mẫn mẫn nhìn về nơi có tiếng gọi, trời, đúng rồi, là Phục Luân:

“Phục Luân!!!”

Mẫn mẫn reo lên thích thú, chạy đến ôm chầm lấy Phục Luân, đây là cậu bạn 6 năm cùng kề vai sát cánh cùng cô và Băng băng ở Marie ( trường có cả cấp 2 nhé), mọi người nhìn thấy cảnh tượng đó đều hết sức ngạc nhiên, trước giờ Phục Luân tuy có thân thiện và hòa đồng thật, nhưng chưa từng thấy cậu ta thân mật với con gái như thế này.

“Vậy Mẫn, em hãy ngồi cạnh Phục Luân nhé, nào, chúng ta bắt đầu học thôi.”

“Phục Luân, 2 năm không thèm liên lạc với tớ, tưởng cậu quên Dương Mẫn này rồi chứ!!!”

“Dương Mẫn, tớ bị mất điện thoại, hơn nữa sau khi chuyển trường, công ty của nhà tớ phá sản, nên không tiện gặp cậu!”

“Chuyện này tớ đã nghe Phiên Băng nói rồi, Băng băng cũng rất nhớ cậu đấy, tuần sau Băng băng cũng chuyển sang đây, nó mà biết cậu cũng ở đây, chắc trường này đại loạn mất. Hihiih”

Mẫn mẫn vui vẻ nói chuyện với Phục Luân mà không để ý có 1 cặp mắt đang rất sắc, sắc như dao đang nhìn mình, à không, phải là 2 cặp mắt mới đúng chứ.

“Cô ta là ai vậy Luân?”

Hết tiết đầu, đang định quay sang nói chuyện tiếp với Phục Luân, thì 1 cô bạn khá xinh đẹp tiến đến, chỉ thằng vào mặt Mẫn mẫn không ngần ngại mà hỏi, Mẫn mẫn ngơ ngác, cô ta là ai vậy?

“Ủa, Luân, ngoài tớ và Băng băng ra, còn có bạn này gọi cậu là Luân nữa hả”

“Cô im mồm!!”

Cô gái đó gái đó gắt lên, giơ tay lên định tát Mẫn mẫn, tuy rằng Mẫn mẫn trước đây có là Đại tỷ ( đại ca đó. Mẫn tỷ ghê gớm), nhưng còn đang ngạc nhiên vì cô gái đó, hành động của cô ta Mẫn mẫn không kịp trở tay, cô nhắm mắt lại chuẩn bị nhận cái tát:

“Bốp….!!!”

Tiếng tát vang lên, Mẫn mẫn định kêu đau, nhưng thật sự thì cô không cảm thấy đau tí nào, Mẫn mẫn mở mắt ra, 1 gương mặt đập vào cô làm cô giật mình, không phải cô đang bị quả báo đấy chứ, đi đến đâu cũng bị ám là thế nào.

“Cô đang làm trò gì thế hả Lâm Di???”

“A..nh…anh….anh Tư Vũ.”

Cô gái đó ôm mặt, sợ sệt lắp bắp, trời ạ, trong hoàn cảnh này, có phải là Tư Vũ vừa tát cô ta không???? Tư Vũ chuyển ánh mắt nhìn Mẫn mẫn, nhận thấy Tư Vũ nhìn, cô giật mình, vội kéo Phục Luân ra để núp sau lưng anh.

“Phục Luân, cậu hãy dạy dỗ lại Fan của mình đi, còn để cô ta làm thế với vợ tôi, tôi sẽ cho cậu hết đường sống đấy!”

“Cái gì???Vợ ư???” Phục Luân ngạc nhiên hét lên, tiếng hét của Phục Luân lại càng làm Mẫn mẫn sợ hơn. Lúc trước nhóm của Phục Luân, Mẫn Mẫn và Phiên Băng đã hứa rằng sẽ không dấu nhau chuyện gì. 1 lần cô và Phiên Băng lỡ giấu Phục Luân chuẩn bị sinh nhật cho cậu ta, hại cho 2 cô phải chạy theo năn nỉ xin lỗi Phục Luân hẳn 1 tháng. Lần này không những thế mà còn nghiêm trọng hơn, không phải Phục Luân sẽ tuyệt giao với cô đấy chứ???

“Cô còn đứng đó??? Mau đi theo tôi!”

Tư Vũ cáu giận, không thèm để ý đến thái độ của Phục Luân, lạnh lùng ngoắc tay gọi Mẫn mẫn, rồi đi ra ngoài. Mẫn mẫn cúi đầu, vội vàng chạy theo Tư Vũ, tính hắn ta nóng như vậy, cô không nghe theo hắn, hắn sẽ hút máu của cô chết mất.

“Dương mẫn, cậu nói rõ cho tớ rồi hãy đi”

Phục Luân nắm lấy tay của Mẫn mẫn kéo lại, Mẫn mẫn đang lo sợ cơn thịnh nộ của Tư Vũ, vội vàng hất tay Phục Luân ra, ném lại 1 câu rồi chạy theo Tư Vũ:

“Luân, khi nào về mình sẽ giải thích, tuyệt đối không được giận mình đâu đấy!”

Mẫn mẫn và Tư Vũ vừa đi khỏi, trong lớp như được thả không khí vào để cho mọi người hít thở, Lâm Di vẫn còn đang tức giận, nhõng nhẽo với Phục Luân:

“Luân, cô ta là ai vậy???”

“Là Dương Mẫn”

Phục Luân hờ hững trả lời, chán nản mở quyển sách ra, Mẫn mẫn kia, khi về kiểu gì cũng chết chắc với cậu ta. Lâm Di kia thật to gan, chẳng phải vừa nãy cô ta định đánh Mẫn mẫn hay sao?

“Cô ta có quan hệ như thế nào với anh?”

“Cô qua


XtGem Forum catalog