80s toys - Atari. I still have
Nhóc, Anh Thua Rồi

Nhóc, Anh Thua Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324150

Bình chọn: 8.5.00/10/415 lượt.

ôn mặt trắng xanh do mất máu quá nhiều.

-Vi… Vi…

Mọi người xúm lại bên chiếc băng ca…

-Người nhà bệnh nhân hãy bình tĩnh. Chúng tôi phải đưa bệnh nhân tới phòng cách ly.

-bác sĩ nó có sao không?

– Rất may viên đạn chúng vào phần mềm. Chúng tôi đã lấy đầu đạn rồi bệnh nhân chỉ cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi thôi…

-May qua…

Thiên thở phào…

Một lúc sau ai cũng nhốn nháo muốn ở lại với nó…

Cả góc bệnh viện om sòm như cái chợ vỡ

-Thôi. Mọi người về hết cho thằng Phong ở lại đây với con bé…

-Anh….

Phương nhíu mày

– Về thôi .Thiên nói dù rất thắc mắc nhưng Phương vẫn làm theo, Phong rút điện thoại gọi cho quản gia mang đồ đến cho anh thay rồi trở vsof phòng bệnh. ..

Ai đó nắm lấy tay nó thì thầm ” cám ơn vì em.không bỏ lại anh một mình”****

Người con trai si ngốc nhìn người con gái khẽ mỉm cười, anh vén mấy ngọn tóc lòa xòa rồi hôn nhẹ nên cái trán ương bương của nó… “Anh sẽ không bao giờ buông tay em. .”

Đó có phải lời hứa??????

Hay sau này lại là một vết cứa trong tim????



Hàng lông mi rung rung, đôi mắt tím mơ màng,nó nhìn thấy cái quạt trần màu xanh đang quay nhè nhẹ , mùi thuốc sát trùng sộc vào mũi….nó nhíu mày nhìn tên yêu quái đang ngả đầu vào tường ngủ,có vẻ tư thế không tốt nên ai kia cứ nhăn mặt mãi…

Cơ mà nhìn cái mặt yêu nghiệt kia nó ghét thế không biết. Ai đó co chân đạp ân nhân rơi tự do xuống đất

Rầm….

Bạn Phong anh dũng ôm trọn sàn nhà, chưa kịp định hình chuyện gì sảy ra thì đôi tai ngàn vàng của anh liền đón ngay thông tin từ cái loa phát thanh di động….

-Dậy đi đồ con nừa…mặt trời chiếu tới mông rồi

Bạn Phong đứng dậy xuổi xuổi quần áo, mặt mày cau có như ông cụ non

-Mới sáng ra đã làm loạn rồi. Coi bộ em khỏe quá nhỉ?

-Chứ sao!!!! Nó hất mặt

-cứ tưởng hôm qua ngỏm cơ,ai dè lão diêm vương yếu bóng vía không dám nhận em…

Nó bĩu môi

-Tôi mà ngỏm thì thế giới mất đi một con người, đất nước mất đi một đứa con, nhà nước mất một nhân tài , công ty mất đi một phó tổng tận tụy,dòng họ mất đi một thành viên, anh thiên mất đi một người thân,tụi quỷ mất đi một người bạn….mất mát quá lớn nên tôi không thể bỏ mọi người mà đi

-Trách nhiệm quá ha…ai đó trề môi

-sao?? Nó lườm anh

-Ý kiến gì? Lên phường….anh hất cằm

#$@%&&&**&&”&::’!# amp;-/??:’! amp;…..

Cuộc đấu võ mồm giữa bệnh nhân và yêu nghiệt chắc sẽ không dừng lại nếu những kẻ hòa giải không xuất hiện kịp thời

-Vi nhi cậu ổn chưa?

Khánh đẹp trai xuất hiện, nó ngay lập tức vứt tên yêu quái kia ra một chỗ say sưa ngồi buôn với Khánh

– Ăn gì chưa mà nói lắm thế? Cô gái tên Giang lườm nó

-Em chưa , chị về khi nào thế?

-Tôi về lúc cô đang mê man vì mất máu… cô chẳng lo cho mình gì! Cô thừa biết bây giờ rất nguy hiểm, chó cùng rứt rậu ông ta không dễ tha cho cô đâu…cô…

-Thôi thôi em biết rồi. Thế hôm qua chị cứu em à?

Nó chớp mắt nhìn Giang

– Là hôn phu của cô tôi không dám nhận công bừa đâu. Người ta còn trông cô cả đêm đấy

Nó trầm mặc, yêu nghiệt có thể đi và bỏ nó lại một mình cho lũ sát thủ đó.

Nhưng hắn lại ở lại còn bất chấp cứu nó….

-Này nghĩ gì mà nhìn măt em ngu quá trời!

Nó cầm gối phanh tới tấp vào người Phong

-Cậu ngu ý…

-Nè tôi cứu em đó nha không cám ơn lại còn đánh tôi à. Đạo lý ở đâu thế/???

Phong vừa lé vừa nói

-Tôi khiến à,?

-Em có biết là em nặng lắm không ? Nặng như con nhợn ấy… lại còn đanh đá nữa… em có phải con gái không vậy!!



-Cậu cút ngay ra khỏi đây, ngứa cả mắt. Nó hét nên

-Vi nhi, đừng vận động mạnh quá, vết thương vẫn chưa lành mà. Khánh lo lắng nhìn con bé

Vi cười tít cả mắt lắc đầu

-Không sao, vẫn là bạn Khánh đẹp trai tốt bụng nhất

-Đồ mê trai…

-Cậu ghen với tôi à? Có phải cậu thích Khánh không? Nói thật đi bây giờ là thế kỉ 21 rồi mọi người sẽ chấp nhận được việc này… haijz thật không ngờ cậu là loại đó… Giang chị giúp em gửi lời chia buồn sâu sắc tới chủ tịch Trần

Ai đó không những không tức giận mà còn hùa theo nó

-Nói như vậy em rất muốn chứng thực có phải tôi là gay hay không? Được tôi cho em toại nguyện, tối này nhất định không làm em thất vọng. Trần Anh Phong nở một nụ cười gian tà nhìn mèo nhỏ

Con mèo nhỏ xù lông,dơ vuốt….

-Cậu….nó còn chưa kịp nói thì anh đã nhẩy vào nói tranh

-Em nôn nóng vậy sao? Không được đâu… bây giờ người ta không muốn làm em bị thương. Phong nháy mắt

-Biến thái ! Trần thiếu cậu quả thật rất biến thái

-Vậy mới hợp với em đó mèo nhỏ…

-Thôi thôi, 2 cô cậu im lặng rùm tôi. Đây là bệnh viện đấy nhé. Giang cười , cặp đôi hoàn cảnh này quả thật là…

-Chị đi làm thủ tục xuất viện…

Giang vừa đi khỏi thì Khánh cũng có