80s toys - Atari. I still have
Nhỏ Là Đặc Biệt

Nhỏ Là Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322110

Bình chọn: 8.00/10/211 lượt.

là mình hok sao chứ? - Kevin hỏi mà hok yên

_em hok sao đâu anh đừng lo - nó cười nhẹ

_thôi em lên lầu nghỉ đi, mai anh đưa em đi làm - Kevin dặn dò

_thôi hok cần đâu anh ạh, mai em phải đi thăm ...àh... một người quen nên em sẽ xin nghỉ - nó nói

_hay để anh chở - Kevin lại ra ý kiến

_thôi em đã nói là hok cần mà - Nó bỗng nhiên cáu gắt

_ùhm, vậy thôi anh ra đây - hắn cũng bước ra vì biết nó đang mệt

Nó thì bi h` trong đầu trống rỗng, đau khổ

"tôi chẳng lẽ đã làm sai điều gì sao?" nó khóc nấc

Sáng hôm sau, nó vẫn quyết định sẽ ến thăm Bảo, khi đi vào phòng bệnh, nó nghe tiếng cười giòn tan của hắn

_haha, em thua rồi, cá cái gì bây giờ - giọng của Bảo

_em hok chịu đâu anh chơi ăn gian - giọng 1 cô gái quen quen

Nó tò mò bước vào và

_a, chị Janie - cô pé ấy quay lại

_ơh...cô Lục Hân - Nó rất đổi ngạc nhiên

_sao lại gọi thế cứ gọi em là Hân được rồi - giọng như mật (í ẹ)

_sao cô lại đến đây? - Bảo lạnh lùng

_em đến đây để đưa cái này cho anh - Nó chìa ra một hộp Obento tự tay nó làm ra trước mặt Bảo

_cô thật phiền phức quá đấy - Bảo vô tình quơ tay lỡ làm đổ lun hộp Obento của nó xuống đất

_sao anh lại làm như vậy? chị ấy đã có lòng vậy rồi mà - Hân nói như trách

_.........- mắt nó bắt đầu ngấn nước - thôi Hân àh, nếu có người hok
muốn ăn thì có ép họ cũng sẽ hok ăn - nó nói rồi bỏ ra ngoài mặc dù biết Bảo bị mất trí nhưng anh cũng hok nên làm như vậy với nó chứ

_anh àh - Hân làm như hiền lắm

_...ùh... thì anh chỉ lỡ tay thôi, anh cũng hok muốn mà - hắn giải thích

_nhưng chị ấy giận rồi - Hân giả bộ phụng phịu

_mặc kệ cô ta đi, cô ta cứ tự xưng là người yêu của anh nữa - Hắn nói trong bực tức - trong khi em mới là người làm anh vui

_ùhm - cời tươi như hoa (cời gì mà cời )

"anh thật là hok thể nhớ ra sao?"- nó như sụp đổ nhưng hok, có cài gì
đó thúc đẩy nó - "nhưng hok được, mình hok thể bỏ cuộc như thế này được" ( liệu đó có phải tình yêu?)

Tối đó nó về làm thêm 1 hộp Obento và 1 mô hình ngôi nhà khá đẹp mang dòng chữ "Em sẽ mãi mãi yêu anh", mặc
dù hok khéo tay cho lắm nhưng mô hình ấy cũng rất đẹp.

Hum sau nữa, nó đến BV rất sớm, Bảo còn đang "khò khò" trên giường. Nó đặt hộp Obento và mô hình bên chiếc bàn bên cạnh

_hãy ăn thật ngon và nhớ em anh nhé - nó nhẹ nhàng thầm thì vào tai hắn rồi đi khỏi.

Lát sau Bảo thức dậy, nhìn thấy hộp cơm và mô hình mà ngạc nhiên nhưng cứ tửơng là Hân làm cho hắn.

_chà, con pé ấy thế mà khá khéo nhỉ, cơm ngon mà mô hình cũng đẹp nữa - Hắn khen tấm tắc

Buổi chiều hôm ấy, Hân đi vào

_chào, anh khoẻ rồi ấy nhỉ? - Hân trêu hắn

_ùhm, àh cám ơn em về hộp cơm và cái mô hình đẹp lắm (chứ sa, người ta
mất cả đêm, nhưng lầm đối tượng rồi ông ơi ) - hắn khen Hân quá trời

_hộp cơm? mô hình nhà? -Hân trố mắt nhìn hắn

_hok phải của em hả? - hắn nghi

_hok là của em anh thấy cơm thế nào? - (nói xạo quá đi) Hân tự nhận

_ngon lắm - Hắn cười - nhớ làm nữa nhé

Và thời gian trôi qua cũng đạ 2 tuần, Bảo đã đc về nhà. hắn và Hân cứ quấn lấy nhau (kì dzạ ta).

Một hôm, Bảo nổi hứng

_àh Hân này, em làm Obento cho anh ăn nha

_àh àh, ùhm cũng được ạh - hơi lấp bấp nhưng ngọt xớt

_vậy mai nha - Bảo hẹn

_dzạ - (teo teo rùi con ơi)

Thế là Hân phải "dzạ" thôi chứ sao nhưng Hân thì lại là 1 đứa con gái
quen sống trong giàu sang nên có đụng vô ba cái thứ đó đâu mà biết làm.

_alô dì Ba àh tôi cần có 1 hộp Obento ngay cho sáng mai - Hân ra lệnh
rồi cúp cái rụp (đúng là nhà giàu) rồi đi thẳng về phía vũ trường
Paradise (tự đặt lun)

"trời, mình đâu có biết làm cái O ..to to
(Obento) gì đâu" - bà người làm cũng bó tay nên đành ra tiệm Obento cho
dành cho khu Nhật Bản để mua (sax)

còn về nó thì vẫn đang chăm chút cho từng chú gấu bông cầm kiếm (dzậy cho dzống siu nhân, hi`hi`) vì sắp tới ngày sinh nhật hắn.

Sáng hôm sau

_đây nàh, Obento của anh đây - Hân chìa ra 1 chiếc hộp màu đen

_thanks, Beautiful lady - Bảo cười rồi mở hộp cơm ra nếm thử

_wow, cũng rất ngon nhưng hok phải mùi vị như lúc trước nữa (cơm tiệm mà sao giống được -_-) - Bảo nhận xét

_dzậy là hok ngon hả? - Hân xìu mặt

_hok phải, ngon lắm nhưng anh nhớ hok lầm hương vị này giống tiệm
Obento Usagi & Ringo (nghĩa là con thỏ và trái táo) - Bảo suy ngẫm

_ùh chắc trùng hợp, hì hì - mặt Hân hơi tái đi vì xém bị phát hiện

Rồi Hân ra ngoài, nhấc điện thoại (các pợn đoán xem gọi cho ai)

_alô, thưa cô Hân - dì ba lên tiếng

_cô mua cơm hộp này ở đâu? hả - Hân tức giận quát (nhưng hok to lắm)

_tôi mua ở tiệm Usagi & Ringo, thưa cô chủ - dì ba nói nhỏ

_trời ạh, dì xém giết chết