XtGem Forum catalog
Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326114

Bình chọn: 8.5.00/10/611 lượt.

nhận được tình cảm của cậu ta, vậy mà…

-Chị Nhật Thy đã bay ra nước ngoài rồi, có lẽ là đi tìm Đốc Long. Không biết họ đã gặp nhau chưa, tôi liên lạc với chị ấy không được, chỉ có thể nhờ Ánh Linh.

-Cầu trời mọi chuyện được suôn sẻ, để họ có thể hiểu được nhau.

-Cô còn vấn đề gì nữa không?

-À, không còn gì. Tôi về phòng đây, chúc cậu ngủ ngon!

DU Du vẫn còn suy nghĩ về Đốc Long, liệu 2 người họ có gặp nhau ở bên đó
hay không. Nó vừa bước đi vừa trầm tư, ra đến gần cửa, chợt Du Du mới
nhớ ra thêm một việc, mục đích chủ yếu khiến nó lên đây gặp Thiên Tư.

-À quên, còn một chuyện. Việc hôm trước ở Đum Cha…

-Sao?

-Thật lòng cám ơn cậu!

Nói rồi không hiểu sao mặt Du Du đỏ bừng khi thấy vẻ mặt của Thiên Tư.
Không hiểu sao nói những lời đàng hoàng với cái tên này thật là khó. NÓ
cúi gằm và nhanh chóng quay bước ra ngoài.

-Khoan đã!

Du Du quay lại khi nghe tiếng gọi của Thiên Tư. Cậu ta đang bước gần về phía nó.

-Cầm lấy cái này!

Thiên Tư vừa nhét vội vào tay Du Du vật gì đó rồi vội vàng quay đi. Thật ra
khuôn mặt cậu ta lúc này đang đỏ ửng lên vì mắc cỡ, nhưng không thể để
Du Du phát hiện ra được, cô ta sẽ được một dịp để chọc quê cậu ta.

-Là gì vậy?

-Điện thoại di động, cái mà cô thích đó!

Du Du há hốc miệng, cầm chiếc điện thoại lên ngắm nghía. Y hệt biểu hiện
hôm nọ. Thiên Tư phải né xa ra một chút, vì vẻ mặt thèm thuồng, đến độ
chảy nước miếng của nó lúc này trông rất đáng sợ.

-Là cái .. cái …mà…mà diễn viên Duy Thụy đã giới thiệu đây sao?

Cảnh tượng “rùng rợn” này tạo cho THiên Tư có cảm giác hơi ớn lạnh. Cậu ta
đã từng chứng kiến cảnh các cô gái crazy fan bám chặt lấy cậu ta trong
trường, nhưng không ai đáng sợ bằng cô gái đang đứng trước mặt cậu ta
lúc này. “Thật may mà cô ta không phải fan của mình.”

-Ủa vậy rốt cuộc là cô thích cái điện thoại hay là anh chàng diễn viên đó vậy!

-Nhưng mà cậu cho tôi vì lý do gì?

-Đừng có hiểu lầm, tôi không phải tặng sinh nhật cho cô đâu!

-Thì tôi đâu có nói là quà tặng sinh nhật, ai lại đi tặng cái thứ có giá trị như vầy cho một cái sinh nhật, chắc đầu óc đứa đó cũng có vấn đề.

Thiên Tư vừa nghe tới đó đã thấy trong lòng nóng như lửa đốt. Cậu ta có ý
tốt, muốn tặng quà sinh nhật có ý nghĩa một chút cho nó, vậy mà bây giờ
cậu ta thành một kẻ “đầu óc có vấn đề”. Hai cái môi đang nghiến lại, cậu ta muốn cấu xé vật gì đó cho bõ tức, nhưng đó chỉ là có thể là suy nghĩ trong đầu mà thôi.

-Tôi chỉ thấy rằng không có điện thoại di động thật bất tiện, chẳng hạn như
vụ việc vừa rồi, lỡ đâu có chuyện gì nguy hiểm với cô thì không biết làm sao!

-Cậu cầm lại đi!

-Cái gì

-Tôi không nhận đâu, tôi không thể nhận một thứ đáng giá như vậy, thà cậu nói đó là quà sinh nhật thì có lẽ tôi còn nghĩ lại.

Một lần nữa, Thiên Tư muốn nhảy vào xé tan tác Du Du: “Cái Đồ Nhà Quê này,
thật ra cô ta dang nghĩ gì vậy, hình như cô ta đang muốn chọc cho mình
tức đến chết thì phải?” Du Du đẩy chiếc điện thoại về phía tay Thiên Tư, mặc dù hơi luyến tiếc, nhưng điều chắc chắn là nó không thể nào nhận
món quà như vậy được.

-Vậy thì…cô có thể xem đây là quà sinh nhật cũng được!

-Tôi nói đùa vậy thôi, tôi không thể nhận món quà giá trị như vậy được, với
lại, tự dưng hôm nay cậu tốt bất ngờ với tôi như vậy, phải xem lại xem
cậu có mưu đồ gì không?

-Rốt cuộc cô muốn gì đây? Tôi chỉ muốn…à… cám ơn cô vì đã kèm tôi có kết quả cao trong đợt thi kì trước thôi!

THiên Tư thở phào vì cuối cùng cũng tìm ra một lý do khá chính đáng. Cảm giác mà tặng cho Đồ Nhà Quê món đồ mà cô ta thích, nhìn vẻ mặt “đáng sợ” khi cô ta thích món đồ trước mắt, bỗng dưng làm cậu ta rất vui và rất hào
hứng. Nhưng cảm giác đó sớm tan biến khi nhận được câu trả lời của Đồ
Nhà Quê.

-Nói tóm lại, là người làm, tôi không
cần thiết phải có điện thoại, với lại, tự dưng là người làm mà lại dùng
điện thoại giống y như cậu chủ vậy, người ta sẽ nghĩ gì đây?

-Nhưng mà…

-Dù gì thì cũng cám ơn cậu đã có ý tốt! Việc kèm cậu học tôi cũng được trả
lương cơ mà, không có lý do gì để mà được thưởng thêm như vậy.

Du Du vội vàng bước ra ngoài, còn Thiên Tư thì đứng bất động, không biết
nói lời nào để cô ta có thể chấp nhận món quà này. Vẻ mặt cậu ta buồn
so, ngắm nghía chiếc điện thoại mà bất lực. Có lẽ lúc này cậu ta còn
buồn hơn so với lúc nhìn thấy 2 người ở vườn.

-Tại sao lại chỉ nhận quà của THiên Tứ?

Du Du khép cánh cửa lại, nó chưa vội đi ngay mà đứng dựa vào cánh cửa,
khuôn mặt đầy ưu tư, Du Du đang suy nghĩ điều gì đó, trong lòng có vẻ
nặng trĩu, nó quay lại nhìn cánh cửa, hít thở thật sâu, rồi mới chậm rãi bỏ đi…***

Phải đến học kì sau, điểm thi mới được công bố và dán trước toàn trường. Như vậy, Du Du còn có một kì nghỉ hè yên bình. Vì thể nào khi dán bảng điểm lên, nó sẽ không dám nhìn mặt ai, nhất là với Thiên Tứ. Nó tung tăng
làm phần công việc của mình ở INNO, rồi chạy khắp căn nhà trò chuyện với mọi người, và phụ giúp những gì có thể. Bình thường nó là người làm ít
công việc nhất vì còn phải đi học, nhưng bây giờ được nghỉ hè, nên có
nhiều thời gian rảnh rỗi. Sự nhiệt tình, những câu chuyện thú vị, và
những