Polaroid
Ngẫm

Ngẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325012

Bình chọn: 8.00/10/501 lượt.

bảo vệ không rượt nữa, hên quá. Hic…rớt toi
cây kem. Thấy tui nhỏ hối hả:

_T có sao hông?

_Hộc…hộc…không sao hết…mệt quá- tui nhăn mặt

_Hì hông sao là tốt rồi- nhỏ nhìn tui cười.

Hai đứa ngồi xuống băng đá, nhỏ nhìn tui hỏ:

_Ủa, kem của T đâu?

_Bị ổng lùa dữ quá, rớt mất rồi.

Đoạn nhỏ gỡ cây kem ra, đưa cho tui.

_Nè, ăn đi.

_Thôi, Linh ăn đi.

_Ăn đi mà.- nhỏ năn nỉ

_Thôi, kì lắm.

_Kì thì ăn chung, hông ăn Linh giận á.- nhỏ nhăn mũi,

_Được không đó?- tui nghi ngờ

Nhỏ cắn cây kem 1 cái, rồi đưa ra trước mặt tui:

_Đó, ăn đi.

_Hử?!

_Ăn, lẹ- nhỏ giở giọng lạnh lùng

_...Từ..từ…

Tui miễn cưỡng cắn 1 miếng. Nhỏ nhìn tui cười híp mắt:

_Vậy phải giỏi hơn hông.

Ăn hết cây kem, thấy trời cũng tối nên tui kêu nhỏ về. Ban đầu, nhăn
nhó không chịu về. Tui dọa là mốt sẽ không đi với nhỏ nữa thì nhỏ mới
chịu về. Đạp xe về nhà nhỏ cũng khoảng mười lăm phút, nhỏ dựa đầu vào
lưng tui suốt cả quãng đường về. Tới nhà, nhỏ xuống xe, cảm ơn tui vì đã đi chơi với nhỏ rồi mở cổng vào, vẫn không quên vẫy tay chào tui.

Về nhà, cũng 7 giờ rồi, hết đêm nay là ba má về.

Sáng. Má réo. Giật mình tỉnh dậy, đi đánh răng rửa mặt, thay đồ. Xuống
nhà thì thấy ba chuẩn bị đi làm. Má thì đang lúi húi nấu đồ ăn sáng.
Chào ba má xong, nhảy vô làm thịt tô mì thịt má mới nấu cho.

_Ủa, má về hồi nào vậy?

_Hồi khuya, rồi không ngủ được nên thức tới giờ luôn.

Tội má, đi mệt rồi còn bị mất ngủ nữa. Xì xụp tô mì, quẩy cặp lên vai, tui chuẩn bị ra khỏi nhà thì ba ổng với theo:

_Đi học đi, chiều ba đi làm về rồi nói chuyện với mày.

Ôi ệt, móm rồi. Mới sáng mà ông già úp cho gáo nước lạnh rồi. Suy sụp
tinh thần, tui lê từng bước ra lấy xe rồi lọ mọ đạp tới trường.

Tới trường, học xong rồi lại về nhà. Hôm nay không có gì đặc biệt hết.
Chiều, ba về, ổng lôi đầu ra nói chuyện "người nhớn". Nói lát hồi tui
không hiểu đâu là đâu hết. Cuối cùng ông già chốt lại một câu rất ư là
ngắn gọn, xúc tích và dễ hiểu:

_Mày còn vô nhà vệ sinh nữ lần nữa là tao quánh chết bà mày nha con.

Phải chi ba nói vầy ngay từ đầu luôn có đỡ hơn không? Nghe giảng đạo
xong, tui với ba xuống nhà ăn cơm chiều. Ba ngồi trên ván, tui phụ má
dọn chén,đũa ra. Hôm nay ăn tép rang, canh khoai môn nóng hổi, rau gì gì đó, không nhớ nữa. Tép rang ngòn ngọt, mằn mặn, ăn cùng với canh khoai
môn béo ngậy. Gặp hôm nay trời lạnh, cơm canh nóng hổi vầy thì còn gì
bằng, lại được ăn chung ba má. Nhớ lại thì không có gì ấm áp hơn bữa cơm gia đình. Vẫn chuyện học hành, rồi chuyện làm ăn mua bán của ba má cho
đến thì tiền chợ, tiền điện nước. Xài nhiều quá thì má la. Thay kệ, má
nói vậy chứ muốn xài nhiêu thì xài. Tối đó, kịch bản cũ vẫn lặp lại. Ba
coi thời sự từ 7 giờ tới 8 giờ, sau đó má coi phim Hàn Quốc tới 9 giờ
rồi kêu mình ra ngoài khóa cửa, chuẩn bị đi ngủ.

Rồi ngày qua ngày, tui đi chơi với bé Trang nhiều hơn, nhưng tuyệt nhiên bé không đá động
gì đến chuyện bé nói thích tui. Tui cũng vô tâm quá, trong suốt khoảng
thời gian đó tui không nhận ra là nhỏ Linh cũng có tình cảm với tui. Mới đó mà đã thi học kì tới rồi. Tui cũng chạy nước rút như bao đứa khác,
cố gắng để vượt qua kì thi. Học kì đó tui đạt học sinh giỏi, phù, không
là ăn hành no với ba. Được học sinh giỏi, má thì khen còn ba thì “
Thường thôi, hồi đó ba mày học sinh giỏi 12 năm liền đó con trai”. Thi
xong cũng tới Tết. Trường tui đươc nghỉ chừng 2 tuần. Trường năm nay thi sớm nên còn phải đi học khoảng một tuần, lúc này cũng là lúc hội thao
khởi tranh.

Tiết cuối ngày thứ 7- sinh hoạt lớp, bà cô chọn người đại diện cho lớp hát mở đầu ngày khai mạc.

_Có ai xung phong hát mở đầu cho chương trình văn nghệ không các em?

Ai cũng giơ tay, trừ mấy thằng đực rựa trong lớp. Mấy thằng tui nhìn nhau.

Bà cô lại lên tiếng:

_Cô cần 1 em nữ và 1 em nam song ca cho tiết mục.

Mấy thằng đực rựa lại nhìn nhau lần nữa. Đấu tranh tinh thần một hồi,
bà cô kêu bốc thằm. May quá, cửa nào mà trúng mình. Viết tên vô tờ giấy, xếp lại rồi đem bỏ vô cái hộp. Bà cô, nhờ nhỏ lớp trưởng lên bốc. Nhỏ
xốc lên 1 hồi, rồi bốc cái thăm lên. Chết, sao cái thăm nhìn quen quá.
Nhỏ lớp trưởng giở ra, nhỏ dõng dạc:

_Ngô Nhân Qúi!

Há há há,
hên quá, miếng giấy hồi nãy tui cho thằng Qúi, hèn gì quen quen. Cả đám
đực rựa đưa cặp mắt dâm tiện nhìn thằng Qúi cười cười. Cứ như thằng Qúi
là con lẹo cái lạc đàn vậy. Thằng Qúi thì xanh mặt, đó giờ nó có hát hò
gì đâu, điểm nhạc thì cũng tầm trung thôi. Kì này nó chết.

_Tất cả yên lặng, bây giờ bốc thăm cho bên nữ. Cô mời T lên bốc thăm.

Èo, thiếu gì người không kêu mà kêu tui. Chưa kịp đứng dậy thì thằng mấy thằng chiến hữu đạp tui văng ra cái bẹp.

_Lên trên đó ráng mà giữ gìn thể diện cho anh em nhá, đừng tè bậy, há
há..!!-