Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire

Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329533

Bình chọn: 9.5.00/10/953 lượt.

uyện với mẹ mình ai cũng biết và trong lúc này anh càng ko muốn nói, cũng may là nhờ có nó nếu ko lúc nãy ko biết chuyện gì đã xẫy ra.

Nó nhìn bà rồi quay sang nhìn Yun, cười nhẹ. -Tôi thấy bà nên về thì hơn, định cản trở người khác luyện tập à?. Nó nói rồi bỏ đi, trước khi đi nó còn để lại cho bà một câu: -Cho bà biết, tôi là bạn gái của con bà đấy.

Về lại vị trí cũ, mở laptop lên rồi tiếp tục chăm chú vào nó ko để ý gì xung quanh nữa. Còn bà Kang, và James, mặt ai náy đều đỏ lên, tức hừng hực ko nói gì rồi bà quay sang Yun nói: -Chuyện con và James đính hôn vẫn sẻ vẫn diễn ra, con hãy chấm dứt những mối quan hệ phức tạp này đi.

Nói rồi bà cùng James quay đi, ko khí ngợp ngạc lập tức tan đi, mọi người trở lại bình thường, Bo, Hong và Tea Hin cũng bắt đầu tập, Woo và Ha Rum tiếp tục công việc quan sát của mình chỉ có Yun là ko, anh đi lại chỗ nó ngồi, ko nói gì, anh chỉ ngồi và khuôn mặt bắt đầu trâm tư hẳn.

-Cậu ko muốn đính hôn à?. Nó ngừng việc đang làm quay sang hỏi Yun.

-Cậu nghĩ tôi muốn ko?.

-Vậy thì đừng làm, tôi đã giúp cậu được một lần thì hai lần cũng ko sao!.

---------------------------------



-James, con biết cô ta à?.

-Vân, cô ta là em nuôi của ngài Hoo.

-Sao cơ?, ngài Hoo mà đi nhận con người là em sao?, làm sao có chuyện đó được chứ!. Đã giận lại càng thêm giận vì nghe phải những lời bà xem là ô nhục cho loài vampire.

-Còn nữa, ko biết cô ta đã làm gì mà cả học viện đều ca tụng cô ta con cho cô ta làm hội trưởng. James khoái chí khi thấy chiêu khích tướng của mình đang có hiệu quả.

-Cái....cái gì, hội trưởng ư?, quá lắm rồi!. Bật dậy khỏi sofa, ánh mắt phẫn nộ hiện lên rỗi ràng khiến cho cô gái đang ngồi thầm cười trong lòng.

....

Nó bước lại chỗ Bo và Tea Hin đang luyện tập nói. - Hai người, đánh thử đi.

Theo lời nó cả hai người bước vào trận chiến bắt đầu sau 5 phút, tuy ko quyết liệt như của Yun và Woo khi nãy những cũng là một trận ko thể xem thường, trình độ của Bo cò phần nhỉnh hơn Tea Hin nên trận đấu càng kéo dài thì sức chịu đựng của anh ngày càng giảm.

Tiếng "keng" của hai thanh kiếm va vào nhau phát lên dữ dội, ko dùng phép thuật chỉ so tài bằng kiếm thuật cũng đã làm cho cả hội trường nóng lên bằng những kĩ thuật chuẩn và đẹp cua hai anh.

-Dừng lại được rồi!. Đang quan sát kĩ thuật của hai anh khi thấy Tea Hin có dấu hiệu ko thể tiếp tục thì nó lên tiếng.

-Này Bo, cậu càng ngày càng khá đấy!. Tea Hin choàng vai Bo nói.

-Còn cậu thì sao, càng ngày càng tệ. Bo chê môi nhìn Tea Hin trách móc.

-Hai người nên luyện tập nhiều hơn, đi đánh cho ai xem vậy hả?. Nó lên tiếng làm hai người đang định đùa nhau phải im lìm mà cứng họng.

-Tôi thấy hai người họ đánh khá lắm mà. Yun chen vào nói.

-Chỉ là khá thôi chứ chưa tốt, học viện của Hắc lâm ko ít người khá hơn hai người họ đâu.

-Cậu qua bên đó rồi à?. Hong lấy làm thích thú hỏi.

-Cậu nữa, tập cho nhiều vào, hỏi chuyện ko đâu.

-Ờ.

Quay người đi, đi lại chỗ chiếc laptop của mình vừa xem vừa quan sát mọi người, Yun và Woo cũng chia nhau ra mà làm.

Một ngày ko mấy vui đối với nó cuối cùng kết thúc, mọi người giải tán, nó định về phòng thì bị Hong cùng mọi người kéo xuống canteen.

-Này Tara, cậu ăn gì?. Hong sáp tới chỗ nó hỏi.

-Thôi khỏi, cậu ăn đi. Ngồi chăm chăm vào chiếc laptop, ai cũng nhìn nó, khi ở hội trường và ở đây ko lúc nào nó rời chiếc laptop của mình ra.

Cứ chăm chú vào chiếc laptop ko biết mỏi mắt hay sao, đúng là người quái dị nhất trong những người quái dị, Yun cứ nhìn nó chằm chằm, miệng lẫm bẩm. Bước lại gần nó anh nhanh tay đóng chiếc laptop của nó lại, lúc này nó mới nhìn lên anh, khuôn mặt tuy ko thể hiện bất cứ điều gì những anh biết nó đang khó chịu.

-Làm gì vậy?. Nó hỏi.

-Tôi hỏi cậu thì đúng hơn, làm gì mà cứ lao đuầ vào cái laptp này thế?. Yun đáp trả lại, giọng hùng hồn. -Đi. Anh lôi nó dậy rồi kéo nó đến quày thức ăn.

-Gì vậy.

-----------------------------

-Gì vậy. Đi theo Yun nhưng nó vẫn ko biết anh định làm gì, nó ko hề đọc suy nghĩ của anh, dường như càng ngày nó càng khó có thể đọc được suy nghĩ của anh, nhưng của người khác thì vẫn như thường, chỉ có anh là xẩy ra cái hiện tượng lạ lùng chưa từng xẩy ra này.

Yun kéo nó đến trước chỗ lấy thức ăn, nó thì ko nói gì chỉ chăm chú vào cánh tay đang bị Yun nắm chặt, một cảm giác rất quen thuộc nhưng nghĩ mãi mà chẳng biết cảm giác này là gì.

-Này Yun!. Khều Yun.

Nhưng anh chỉ mãi lo nhìn những món ăn xếp dài theo một hàng ngan kiểu như ăn bup phê. Tiếp tục nó khều anh nhưng lần này vẫn như lần trước, anh mãi lo chỉ chỏ vào những món thức ăn tái trên bàn cho người phục vụ gắp.

Rút kinh nghiệm lần thứ ba nó ko khều, ko kêu mà nó dùng bàn tay thon nhỏ nhéo cho anh một cái rõ đau.

-Âu...!. Ngay lập tức có hiệ


Polly po-cket