
cái họng lên cãi nhau thôi. Bà Kang đở lấy James rồi nhìn Uyên nhi.
-Cô là ai mà tự tiện đánh người khác thế hả ?.
-Bà biết làm gì ?. Đưa đôi mắt áp đảo cường quật nhìn hai người. -Người vô lẽ với cung chủ là coi thường Nam Phong gia... ko giết chết cô ta là con may... ở đó mà nói ư !?.
Nhếch môi cười khểnh nhìn Uyên nhi rồi đưa đôi mắt xem thường lướt lên thân người nó, nhìn lại Uyên nhi nói. -Hừ... cô ta mà là cung chủ cái gì... cái thứ dựa hơi gia tộc thì có gì hay mà vô với chả lễ... xưng là con cháu của Nam Phong tộc mà chẳng ra tích sự gì.
Một loạt cô nói hết những gì cô nghĩ về nó ra, ánh mắt xăm xôi nhìn cô gái vận bạch y xinh đẹp lòng đầy câm hận. Nhưng cô đầu biết lới nói của mình là ngồi châm cho chiến tranh, là con dao vô hình cắt dứt tia hy vọng chống lại phe phái của dòng họ Temporal.
Ông Miss và bốn người của tứ đại hộ pháp cùng một vài người ở đó nhìn James với ánh mắt ko máy thiện cảm nhất là Hong va Uyên nhi, nếu như có thể, hai người sẵn sàng cho cô ta một trận nhừ tử.
Nhìn người con gái mình yêu bị coi thường Yun gằng giọng nhìn James. -Câm miệng... Cô nghĩ mình là ai mà dám lớn tiếng chỉ trích người khác hả.
Đang vui sướng vì hạ nhục được người con gái mình đem lòng ganh tỵ thì khi câu nói lạnh lùng của Yun vang lên lại đẩy cô xuống tận đấy sâu của địa ngục, những càng bị Yun xem thường cô càng ganh ghét nó, lòng hận thù càng tăng lên vạng phần.
-Yun... sao anh... .Đưa ánh mắt căm phẫn nhìn người con trai mình đã yêu hết lòng, cô hét vào mặt Yun. -Anh dám nói như thế với tôi à ?.
Nó lê bước, bước đến trước mặt James, lạnh lùng, uy nghiêm, vẻ đẹp ko ai có thể sánh bằng khi đứng kế James cũng ko hạ đi phần nổi bật mà còn làm vẻ đẹp của James chìm đi hẵn.
Nhẹ nhàn mở khẩu. -Cô nói... tôi ko ra tích sự gì phải ko !?... cô nói tôi nhờ thế lực của già tộc đúng ko !?. Ánh mắt cường quật, sâu thẩm lạnh lùng nhìn James, nhìn vào đôi mắt màu xanh của cô thoán làm tim cô như ngừng đập, như bị một tản băng đè lên ko thể thở nổi.
Nhưng với sự kiêu hãnh của vị tiểu thư một dòng tộc có thế lực cô nhanh chóng thoát khỏi sự luốn cuống ấy và mạnh dạng nói.
-Phải... chính là vậy !.
Đôi môi kiều diễm khẽ nhếch lên một đường cong nhẹ và nhanh chóng tan biến.
-Vậy... cô muốn thử ko ?. Kề miệng gần lại tai cô thì thầm. -Chúng ta so tài nhé !.
-Cô... nói gì ?.
Quay lại vị trí của mình, đứng cạnh Yun nhìn James và bà Kang lạnh lùng nó cất tiếng.
-Chúng ta thi tài nhé... nếu thắng tôi sẻ rời bỏ chức vị cung chủ tộc Nam Phong !...
Có chút ko tin vào tai mình, nó lại dễ dàng nói như thế sao, cứ như cái chức vị đầy quyền lực đó ko đáng giá với nó. Ngập ngừng cô hỏi lại.
-Thật sao ?.
-Tin hay ko là ở cô.
-Tara... .Yun lên tiếng khuyên nhăn.
-Cung chủ... người sao lại lấy vương vị của mình ra đùa chứ. Ông Miss cũng lên tiếng.
-Vương vị là của ta... ngươi ko cần bận tâm. Lạnh lùng nó nói làm ông Miss thoán chút giật mình và hơi hoản.
-Sao ?. Nhìn James và Bà Kang dò ý.
-Được !... tôi đồng ý... và thêm một điều nữa... cô phải tránh xa Yun ra. Bà Kang đắt ý ra quyết định.
Khẽ cười nhẹ. -Sao cũng được... nhưng nếu thua... .Nhìn đám phu nhân lão gia trước mặt. -Nam Phong tộc sẻ rút khỏi trận chiến với tộc Temporal... sống hay chết cũng ko liên quan tới !.
Khẽ cười nhẹ. -Sao cũng được... nhưng nếu thua... .Nhìn đám phu nhân lão gia trước mặt. -Nam Phong tộc sẻ rút khỏi trận chiến với tộc Temporal... sống hay chết cũng ko liên quan tới!.
Lời vừa nói ra thì vẻ mặt vui sướng của bà Kang và James cùng những người khác lập tức trở nên đâm chiêu, ai cũng biết, chỉ có tộc Nam Phong và truyền nhân của tộc mới đủ khả năng đánh bại Lords và đội quân ngầm của hắn, cho dù cả tam giới có nhiều đến đâu thì cũng ko thể đánh trực diện với phe địch vì nếu như thế cho dù Lords bị đánh bại thì cả tam giới cũng ko toàn thây. Tổn thất về mặt vật chất ko quan trọng nhưng tổn thất về nhân lực lại đáng kể, với lại chưa chắc gì thắng được, trong thế giới này, đông ko nói lên tất cả mà sức mạnh mới là chủ chốt, đông mà yếu cũng ko bằng ít nhưng mạnh.
Lúc đầu Thiên, Phong, Danh, Nguyệt, Uyên nhi, ông Miss và Yun cứ tưởng rằng lần này nó chịu thiệt ai ngờ cái giá mà nó đưa ra còn đắt gấp mấy lần cái giá mà nó phải trả. Nụ cười hả dạ lần lượt hiện lên môi từng người.
-Chuyện này... chuyện này ko được!... ko thể lấy chuyện này ra mà cá cược!. Ba của Bo lên tiếng phân vân, ko thể vì chuyện hận thù cá nhân mà lấy chuyện đại sự ra mà đánh cược, ko thể chấp nhận được, nếu thắng thì ko nói gì nhưng thua thì sao, làm sao giới vampire có thể chóng lại với phe của Lords.
-Đúng vậy... ko thể vì chuyện cá nhân của các người mà lấy số mạng của loài ra đánh cược !. Ba Woo cũng lên tiếng tiếp lời ba Bo.
-Kang phu nhân... James... hai người đừng có nôn nóng nhất thời mà làm bậy.