
tới khi cậu ngủ thiếp đi trên tay cô.
“Anh là người duy nhất khiến trái tim em rung động...
Lúc nào anh cũng đối xử thật tệ với em...
Tình yêu của em chẳng ai biết tới...
Thậm trí cả cô ấy cĩng sẽ không biết...
Rằng em yêu anh...
Anh khiến mọi thứ trở nên thật vô nghĩa...
Dù cho em có dõi theo anh bằng cả cuộc đời mình...
Cái ngày anh dịu dàng mỉn cười với em...
.....
Bất kể em có cô quên anh bao nhiêu lần...
Bất kể em có bắt bản thân mình đừng yêu anh...
Thì em vẫn không cách nào xóa tan nụ cười ấm áp đó...
Nếu như chúng ta không bao giờ rơi vào tình yêu thầm kín ấy nữa...
Đây sẽ mãi là bí mật giữa anh và em...”
Secret- Lee SooYoung.
...................................
Joo Won tỉnh dậy sau cơn say, đầu cậu đau nhức khó chịu, hương thơm từ
căn bếp lan qua cánh mũi, bước từng bước chân nặng nhọc xuống bếp. lần
nào cúng là Min Jae, lần nào cúng là cô bé đứng đó....Cậu đã dần quen
với nhứng món ăn lạ của cô bé nhưng sao hình dáng ấy luốn khiến cậu
ngượng ngùng. Một cô gái thuần khiết và trong sáng, một cô gái còn chưa
biwwts đâu là tình yêu đâu là sự thương hại...Trái tim nhỏ bé ấy chỉ
biết tìm về phía ánh dương của nó nhưng nó đâu có biết rằng càng tiến
lại gần vầng dương ấy thì sức nóng của nó sẽ chỉ khiến trái tim đó đau
đớn hơn mà thôi...
-Cậu tỉnh rồi ah?
-uhm....
-Mau ăn đi, canh giải rượu này hiệu nghiệm lắm đấy.
-Sao cậu lại tới đây?
-Bạn của tôi xảy ra chuyện thì tôi phải tới thăm chứ.
-Đừng tới nữa.
Ba từ ngắn ngon như những nhát dao đâm sâu dần vào da thịt, từng vết một cứa sâu vào tim khiến cô bé run lên.
-Tại sao? Cậu không thích tôi tới đây sao?
-Đúng thế.
-Tại sao chứ? Tôi đã làm gì sai sao?
-Cậu không làm gì sai cả.
-Vậy tại sao tôi không được tới đây.
-Vì tôi không muốn nợ ai cả. Nợ rồi lại phải trả...
-Tôi không cần cậu trả...hãy để tôi thay chị HeeKyung chăm sóc cho cậu.
-Đừng nhắc đến HeeKyung trước mặt tôi.
-Chị HeeKyung không có ở đây, tôi sẽ chăm sóc cho cậu, khi nào chị ấy quay trở lại thì tôi sẽ không tới nữa.
-HeeKyung sẽ không trở lại...
-Chị ấy sẽ trở về bên cậu....
-TÔI BẢO LÀ ĐỪNG NHẮC ĐẾN HEEKYUNG NỮA....
Cậu hất đổ hết tất cả, bát canh còn nóng hất xuống đất, bắn vào Min Jae
đứng gần đó, vết bỏng rát và đau nhưng trong tâm trí cô bé lúc này chỉ
có Joo Won, chỉ có một Joo Won đang nổi giận hất tung và đạp đổ mọi
thứ...
Min Jae vội chạy lại ôm lấy Joo Won, cô bé ôm chặt lấy cậu, ngăn không cho cậu phá tan mọi thứ...
-Dừng lại đi Joo Won,...xin cậu dừng lại đi.....Tôi sai rồi, tôi sẽ
không nhắc đến chị ấy nữa...tôi sai rồi....vìa thé...xin cậu dừng lại
đi...
Tiếng nấc lên khe khẽ....cô bé đang khóc....Joo Won quay người lại nắm
chặt lấy vai cô bé, ánh mắt như xoáy sâu vào tân trí cô...
-Cậu thích tôi...đúng không?
-...........
-Trả lời đi,....cậu thích tôi đúng không?
-............
Min Jare không trả lời chỉ gật đầu khe khẽ, nước mắt vẫn tiếp tục rơi
nhẹ, cố bé khóc vì sợ, chưa bao giờ cô cảm thấy sợ như lúc này, Joo Won của cô bé giờ đã biến thành một con người hoàn toàn khác....
-Được....đi theo tôi....xem cậu còn thích tôi được nữa không....
Joo Won lôi Min Jae ra khỏi nhà, chiếc xe màu trắng phóng băng băng trên đường, chưa bao giờ cô bé thấy Joo Won phóng xe nhanh như thế, như thể
cậu là một tay đua chuyên nghiệp vậy, từng khúc cua, từng đoạn quẹo đều
được Joo Won thực hiên hết sức chuyên nghiệp. Xe dừng ở một quán vũ
trường lớn ngoài ngoại ô...Cậu kéo cô vào trong, tiếng nhạc xập xình inh ỏi, những vũ ddieuj cuộng loạn của những bậc vương công công tử, những
cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, những cô gái gợi cảm, đang lắc lư và hiến
dâng thể xác của bản thân chim đắm trong “thuốc”....
Mấy tên bảo vệ to con khi nhìn thấy Joo Won bước vào, chúng đã kính cẩn chào...dường như Joo Won và chúng khá quen biết...
-Anh Joon lâu lắm mới thấy anh tới....Chúng mày đâu, chhuaanr bị bàn cho anh Joon.
Cậu dắt Min Jae ngồi vào chiếc bàn lớn khuất sau một tấm rèm, mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sang để chào đón đại thiếu gia Kim Joo Won ăn chơi
máu lạnh vào bậc nhất này...
Một lúc sau khoảng 5-6 cô gái ăn mặc gợi cảm bước tới bàn Joo Won, họ ngồi
xuống bên cạnh cậu và rót rượu cho cậu, Min Jae ngồi ở góc phía bên
phải, giống như một chú cún con đang chông mắt lên nhìn đàn cáo xa lạ
đùa nghịch, hai tay Joo Won ôm hai cô gái, một cô khác thì rót
rượu....thỉnh thoảng cậu lại hôn thắm thiết những cô gái đó, coi như
phần thưởng vì đã hầu hạ tốt đại thiếu gia...
-Cậu đã lên giường với ai chưa?-Joo Won bất ngờ quay qua hỏi Min Jae.
-Hả, gì cơ?
-Tôi hỏi, cậu đã ngủ với ai chưa?
-....
Min Jae không trả lời, cô chỉ lặ