Ma Nữ Trường Star

Ma Nữ Trường Star

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322651

Bình chọn: 10.00/10/265 lượt.

đá.

_Dữ quá à.-Thằng đó cười khẩy.

_Nhỏ đó tỉnh rồi chị hai.-1 thằng chạy ra ngoài.

1 con nhỏ trang điểm lòe loẹt mặc cái váy thiếu vải đi vô.

_Ra là mày hả?-Nó cười khẩy.

Nhỏ Hiền hơi hoảng khi bị nó nhận ra.

_Tao đó rồi sao.Mày ngon lắm dám cướp danh hiệu hotgirl của tao rồi
con cướp cả Minh Quân của tao nữa.Hôm nay mày sẽ phải chết.Đem xăng ra
chuẩn bị thiêu nhỏ này-Nhỏ Hiền nâng cằm nó lên.

_Mà chính mắt mày thấy tao cướp của mày à tao đã thương tình tha cho 2 lần vậy mà còn không biết điều để xem hôm nay mày chết hay tao nha.-Nó
đạp cho nhỏ Hiền 1 đạp rồi nhanh như chớp lấy con dao trong người cắt
đứt sợi dây thừng.Bất ngờ quá bọn đàn em của Hiền chưa kịp trở tay thì
đã bị nó cho đo ván rồi còn thưởng cho mỗi thằng 1 nhát đâm còn nhỏ Hiền cũng bị nó đâm mấy nhát vào người.

_Mày nhớ Diêm Vương lắm hả nên không biết cách nào để gặp hay là để tao giúp mày nha.-Nó cười đểu.

_Tao sẽ tiễn mày với mấy thắng này về chầu Diêm Vương.-Nó đứng dậy
tưới xăng lên khắp ngôi biệt thự và ném cây hột quẹt vào ngôi nhà và thế là ngôi biệt thự đang cháy lùng bùng lên.



Chap 8: Tình yêu bắt đầu.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ nó bắt đầu tìm đường ra khỏi khu rừng.

_Chết tiệt cái điện thoại rớt bà nó rồi làm sao mò đường ra đây.

Nó cứ đi cứ đi mà chẳng biết nó đang đi đâu trời càng lúc càng tối
sương xuống khiến người nó lạnh buốt.Bụng của nó thì đói meo vì bọn bắt
cóc có cho nó ăn cái gì đâu.Chân của nó bây giờ nặng trĩu không còn bước đi được nữa.Thế là phịch……nó ngã xuống.

Tại nhà Tuyết

_Thấy rồi Băng đang bị nhốn tại 1 căn biệt thự hoang ở Vũng Tàu.Đi
thôi để tôi gọi điện cho mấy thằng vệ sĩ tới tìm cho nhanh còn hai anh
ra chuẩn bị xe.-Tuyết bấm điện thoại.

Thế là trên 3 chiếc moto 3 đứa nó phóng theo sau còn có 1 đám vệ sĩ.

_Đây rồi vì ngôi biệt thự nằm khá sâu cho nên bây giờ chia nhau ra đi tìm không được gây ra tiếng động kẻo chúng biết.Anh Khoa đi hướng Tây
Minh Quân đi hướng Đông tôi sẽ đi hướng Nam còn tụi bây đi hướng Bắc nếu tìm được thì gọi điện cho nhau.Let’s go-Tuyết ra lệnh.

Đám người cầm đèn pin ai cũng chăm chú tìm.Trời sắm sửa đổ mưa sấm
chớp cứ kéo đến ầm ầm điều này khiến hắn lo hơn vì Tuyết nói nó rất sợ
trời mưa.Hắn cứ cố gắng bước thật nhanh mong là sẽ tìm ra nó sớm.Vì trời quá lạnh gió cứ thổi mạnh thổi mạnh khiến nó toát mồ hôi lạnh.Cơn ác
mộng đó lại đến.

_Aaaaaaaaaa…………đừng đi đừng bỏ Ny ba mẹ đừng bỏ Ny.-Nó hét nhỏ.

Đang đi hắn nghe có tiếng người nói ở phía trước rọi đèn pin vào thì
hắn thấy nó đang nằm co ro ở dưới đất miệng thì lẩm bẩm cái gì đó.

_Băng.-Hắn hét lên rồi chạy lại ôm nó.Hắn thấy tay chân nó lạnh buốt còn trán thì nóng như lửa.

_Đừng bỏ Ny………Minh Quân……anh…..đang……ở đâu?-Nó mê sản.

_Anh đây đừng sợ-Hắn ôm chặt nó.

Nó dường như cảm thấy hơi ấm từ người hắn tỏa ra nên không còn nói nhảm nữa.

_Tôi tìm thấy Băng rồi mau cho người đến chỗ XXX-Hắn gọi điện cho Tuyết.

10 phút sau, Tuyết và Anh Khoa đến nơi.

_Băng ơi!Chị xin lỗi.-Tuyết khóc và ôm chầm lấy Băng.

_Gọi xe cấp cứu mau.-Hắn ra lệnh cho đám vệ sĩ.

_Không Băng sẽ điều trị tại nhà.-Tuyết lấy tay lau mồ hôi cho nó.

_Tại sao?-Bọn hắn quát.

_Tôi nói sao thì làm đi cần gì lý do.-Tuyết quát.

_Các anh ở đây tìm ra ngôi nhà và bọn bắt cóc đó cho tôi nghe không?-Tuyết ra lệnh.

Ba đứa đưa nó về nhà.Bác sĩ cũng đã đến để điều trị cho nó.

_Băng có sao không bác sĩ?-Ba đứa lo lắng.

_Cô bé không sao chỉ bị sốt với lại suy nhược cơ thể do nhịn ăn nhiều quá.Nghỉ ngơi vài ngày là khỏi.Tôi sẽ kê toa và cho người mang thuốc
tới.

_Dạ cảm ơn bác sĩ.-Tụi nó cúi đầu(Bây giờ mình gọi chung Minh Quân Anh Khoa Hải Băng và Minh Tuyết là tụi nó nha).

Tụi nó vô phòng.Nó vẫn đang ngủ mặt nó trắng toát không có 1 chút máu.Nhìn thấy ai cũng phải xót thương.

_Ny nó có sao không con?-Mẹ nó chạy vô.

_Không sao đâu thím chỉ bị sốt nhẹ thôi.-Tuyết an ủi.

_Ừ.Vậy con chăm sóc nó hộ thím nha.-Mẹ nó nhìn nó khóc.

_Sao thím không ở lại chăm sóc Băng?

_Nó chẳng muốn thấy mặt thím đâu.Thôi con giúp thím nha-Mẹ nó nói xong rồi đi ra khỏi phòng.

Hắn nhìn theo mẹ nó mà xót vô cùng.

_Xin lỗi các anh chuyện hồi nãy nha!Tại Băng nó sợ vào bệnh viện lắm lúc nào cũng chỉ điều trị tại nhà thôi.

_Vậy à!-Hắn thì không sao còn Anh Khoa thì thắc mắc nhưng sợ Tuyết lên cơn khùng nên không dám hỏi.

_Ơ…..chị……-Nó từ từ mở mắt.

_Em/Cô tỉnh rồi à?-Tụi nó chạy lại bên giường.

_Chị xin lỗi vì đã để em 1 mình ở quán bar nếu hôm đó chị gọi điện
báo là không tới được thì đâuđến nỗi này.-Tuyết khóc sướt mướt.

_Không sao đâu chị em không giận chị đâu.Sao chị lại khóc chị của em hôm nay sao mít ướt thế.-Nó đưa tay lau nước mắt cho Tuyết.

_Em đói không


80s toys - Atari. I still have