
/>
Vừa giơ tay ra lấy chút nước nhỏ lên một chiếc lá sen xanh, Điền Điền vừa buột miệng ngâm:
“Giang Nam khả thái liên
Liên diệp hà điền điền.”
Hai câu thơ này là do bố cô dạy từ hồi nhỏ, khi cô bắt đầu bập bẹ học nói.
Sau bao nhiêu năm, nó đã trở thành ấn tượng khắc sâu trong đầu cô, câu
thơ hòa trộn với phong cảnh. Chỉ cần nhìn thấy bức tranh lá sen mọc đua
chen là cô bất giác buột miệng ngâm câu thơ đó.
Lá sen
mọc đua chen. Bây giờ khi buột miệng ngâm câu thơ này, Điền Điền bỗng
thấy trái tim rung động. Câu thơ này, khi xưa bố dạy cô học thuộc là để
nói cho cô biết hàm ý tên của mình. Nhưng lúc này, cô phát hiện ra câu
thơ này không chỉ hàm chứa tên cô mà còn chứa cả Họ Liên Gia Kỳ.
Tên của cô, học của anh đều hàm chứa trong cùng một câu thơ. Phát hiện này
khiến trái tim Điền Điền lóe lên một niềm vui nho nhỏ. Cô có cảm giác
gần gũi với anh thêm vài phần.
Cô đỏ mặt mỉm cười, phía sau bỗng có người nhẹ nhàng vỗ vai cô:”Điền Điền, chuyện gì mà em vui
thế, một mình trốn ra đây cười?”
Điền Điền giật nảy
mình, quay lại thì thấy Lục Hiểu Du đứng ngay phía sau. Cô đương nhiên
không dám nói ra tâm sự nho nhỏ của mình vừa rồi mà vỗ ngực chuyển chủ
đề: ”Chị Hiểu Du, chị đi sao chẳng có tiếng động gì thế? Làm em giật cả
mình.”
Lục Hiểu Du cười nói: “Sao chị lại đi không có
tiếng động chứ? Chỉ là do vài người không biết đang nghĩ gì? Một mình
nhìn hoa sen mỉm cười ngốc nghếch nên mới không nghe thấy/”
Điền Điền thấy hơi xấu hổ: “Em chỉ là… thấy hoa sen nở đẹp như thế nên thấy vui thôi.”
Sau khi nghe những lời chồng nói hôm qua, hôm nay Lục Hiểu Du định đến thăm dò Điền Điền xem rốt cuộc cô có bạn trai chưa, có quan hệ gì với Hạ
Lỗi. Cô rất muốn hỏi cho rõ. Khi tìm đến chỗ ang sen này, từ xa cô đã
thấy Điền Điền đang nhìn hoa sen như mất hồn, ánh mắt lấp lánh tựa như
ngôi sao tỏa sáng, đôi môi đang nở nụ cười ngọt ngào. Đây là biểu hiện
điển hình chỉ có ở người con gái đang yêu. Khi có một mình luôn lén vui
mừng hoặc u sầu.
Lục Hiểu Du đã phát hiện được vài manh mối. Cô nghĩ dù Điền Điền chưa có bạn trai thì lòng cô bé cũng nhất
định đã có một người.
Thế nên cách che giấu vụng về của Điền Điền khiến Lục Hiểu Du nghe mà không nhịn được cười. Cô thử thăm
dò: “Không phải chứ? Chỉ vì hoa sen nở mà vui như vậy sao? Chị còn tưởng em mới có bạn trai nên tâm trạng hớn hở như vậy, một mình trốn ra đây
mỉm cười ngọt ngào.”
Điền Điền lắc đầu quầy quậy: “Đâu có. Em làm gì có bạn trai. Chị Hiểu DU, chị đừng đoán mò.”
Vừa nhìn thấy phản ứng của Điền Điền, Lục Hiểu Du vừa làm bộ đùa nói: “Chưa có bạn trai, vậy thì chắc chắn cũng đem lòng thích ai đó rồi. Đúng
không?”
Điền Điền đỏ mặt, giọng trở nên lí nhí: “Không… không có ạ.”
Từ câu trả lời lí nhí của Điền Điền, Lục Hiểu Du biết mình không đoán
nhầm, người đó trong lòng cô có phải Hạ Lỗi không? Có thể Hạ Lỗi vẫn
chưa phải là bạn trai của cô nhưng rất có khả năng cô đã yêu đơn phương
Hạ Lỗi. Tình yêu đầu của người thiếu nữ dành cho một anh chàng tuấn tú
như vậy cũng là chuyện hoàn toàn bình thường.
Nghĩ đến đây, Lục Hạ Du hỏi thẳng luôn: “Điền Điền, em có quen Hạ Lỗi không?”
Điền Điền kinh ngạc: “Có ạ. Chị Hiểu Du, sao chị biết anh Hạ Lỗi?”
“Ồ! Hôm qua, chị vừa xem bản tin giải trí thấy có phỏng vấn các diễn viên
của một bộ phim. Trong đó có thấy anh chàng đẹp trai này. Họ nói cậu ấy
là người của thành phố G. Chỉ có người bạn nói quen cậu ta, nói cậu ta
đã từng học ở trường cấp ba số hai của thành phố G nên hỏi xem em có
quen cậu ta không?”
Thấy Lục Hiểu Du không truy hỏi
chuyện mình đã thích ai chưa nên giọng Điền Điền nhẹ nhõm hơn nhiều:
“Đương nhiên là em quen anh Hạ Lỗi rồi. Anh ấy không chỉ học cùng trường với em mà còn là hàng xóm tầng trên nhà em. Em và anh ấy là hàng xóm
thân thiết mà.”
“Nghe nói hồi đó cậu ấy được rất nhiều
nữ sinh trong trường để ý đến. Còn có nữ sinh của trường khác mến mộ mà
đến gặp cậu ấy nữa cơ. Có thật thế không?”
“Thật đấy ạ.
Khi đó anh Hạ Lỗi rất được yêu mến. Có rất nhiều nữ sinh thích anh ấy.
Còn có hai nữ sinh vì ghen tuông tranh giành anh ấy mà đánh nhau nữa
cơ.”
Lúc Hiểu Du nửa đùa nửa thật nói: “Vậy còn em? Em có thích cậu ấy không?”
Điền Điền xấu hổ. Sắc đỏ vừa tan biến lại hiên lên trên đôi má cô, giọng cô lí nhí: “Chị Hiểu Du, chị đừng đùa nữa.”
“Bị chị nói trúng rồi hả? Em thật sự thích cậu ta đúng không? Vậy thì em là nhất cự li rồi còn gì.”
Điền Điền vội phân bua: “Chị Hiểu Du, chị đừng đoán mò nữa. Cái gì mà nhất cự ly chứ? Anh Hạ Lỗi có bạn gái rồi.”
Hạ Lỗi có bạn gái rồi. Thông tin này khiến Lục Hiểu Du có chút bất ngờ.
Sao trong bản tin giải trí hôm qua không nhắc đến nhỉ? Có điều nghĩ đi
nghĩ lại thì cũng là điều bình thường. Minh tinh không giống như người
bình thường, những chuyện yêu đương đều giữ bí mật không tuyên bố rộng
rãi. Nếu không sẽ rất dễ bị ảnh hưởng đến sự nghiệp.